Chương 2.3: Thế giới 1: Trắng giàu đẹp (7)

Nghĩ đến nội dung vừa rồi mình nghe được, Từ Thương Tinh có hơi xấu hổ, “Xin lỗi cậu.”

Khương Oánh nhướng mày, đi đến trước mặt anh ta rồi cười cười, sau đó xoay người rời đi.

Thái độ của cô khiến Từ Thương Tinh hoàn toàn không đoán ra được, anh ta vốn tưởng rằng cô sẽ nói thêm gì đó, ít nhất cô cũng nên chút xấu hổ hoặc là chật vật gì đó khi bị người khác nghe được loại chuyện riêng tư mất mặt này.

Nhưng mà đây hoàn toàn là do anh ta nghĩ nhiều.

Cô không có chút cảm giác gì khi biết chồng mình nɠɵạı ŧìиɧ sao?

Không tức giận, không đau khổ, thậm chí còn không có chút thất vọng nào.

Đối với loại tình huống này, trong lòng Từ Thương Tinh đã có suy đoán, cô căn bản không yêu chồng mình.

Khi cô bước qua bên anh ta, còn để lại mùi hương nhàn nhạt, giống như mùi hoa nhài ban mai, trong sự thanh lãnh còn toát ra vẻ đẹp điềm đạm, mùi hương còn chưa tan biến thì lại ập đến mộy hơi thở ngọt ngào, cọ qua chóp mũi anh ta, giống một bàn tay chậm rãi vuốt ve ngực anh ta.

Từ Thương Tinh khẽ nhíu mày, nhấc chân đi theo.

【 Từ Thương Tinh tăng 5 điểm giá trị tham niệm. 】

Ồ, mới 5 điểm thôi sao.

Khương Oánh vừa mới nghĩ trong lòng thì hệ thống đã lập tức giải thích.

【 Từ Thương Tinh là nhân vật cấp bậc A+, giá trị tham niệm của anh ta là chất lượng tốt, người người thường kia sao có thể so sánh được, giá trị tham niệm có chất lượng tốt có thể khiến cô trở nên càng xinh đẹp càng gợi cảm. 】

Là vậy sao……

Khương Oánh chớp chớp mắt, vậy thì cô sẽ dụng tâm với anh ta hơn một chút.

Bữa tiệc kết thúc, rất nhiều người đều đến xin kết bạn WeChat với Khương Oánh, cô cũng ở trong nhóm WeChat, nhưng thiết lập không thể kết bạn thông qua nhóm trên WeChat được, chỉ có thể quét mã QR trên WeChat của cô.

Khương Oánh bị một đám người vây quanh, ánh mắt Khương Duyệt càng ngày càng u ám.

Nhưng mà còn may là Từ Thương Tinh cũng không có ý muốn thêm WeChat của Khương Oánh.

Khương Duyệt suy nghĩ một lát thì nhấc chân đi đến chỗ Từ Thương Tinh.

Vừa rồi cô ta nghe Từ Thương Tinh nói rằng anh ta về nước để tham gia một hạng mục thiết kế khách sạn, hình như công ty của chồng cô ta cũng vừa vặn đang phụ trách dự án kia, có lẽ cô ta nếu dùng chủ đề này để bắt chuyện, sau đó thuận tiện thêm WeChat với nhau, chắc là anh sẽ đồng ý thôi.

Khương Duyệt vẫn có chút lo lắng, Từ Thương Tinh là mối tình đầu của cô ta. Ở trong lòng cô ta, từ trước đến giờ anh ta đều là một sự tồn tại đặc biệt, là thần thánh không thể bị vấy bẩn, cho dù bây giờ cô ta đang nhìn anh ta, còn mang theo cả một lớp filter.

Bên người Từ Thương Tinh cũng vây quanh mấy người phụ nữ, Từ Thương Tinh lớn lên điển trai, gia thế tốt, công việc cũng tốt, còn chưa lập gia đình, đương nhiên là bánh trái thơm ngon trong mắt các bạn học nữ còn chưa lập gia đình, những người phụ nữ còn chưa kết hôn kia đều muốn thêm WeChat với anh ta với hi vọng có thể phát triển thêm chút gì đó.

Tâm trạng của Khương Duyệt cũng khá bồn chồn, cô ta đã kết hôn rồi, liệu Từ Thương Tinh có giữ khoảng cách với cô ta vì muốn tránh hiểu lầm hay không.

Cô ta vừa mới đi đến thì đã nghe thấy Từ Thương Tinh nói với mấy người phụ nữ kia: “Xin lỗi, mình cũng ở trong nhóm lớp, có chuyện gì thì có thể trực tiếp tag mình ở trong nhóm.”

Vừa nói xong lời này thì sắc mặt của những người đó đều thay đổi.

Nói chuyện ở trong nhóm hả, chẳng lẽ muốn hẹn anh ta ăn cơm riêng hay là muốn tán tỉnh anh ta cũng đều phải nhắn trong nhóm sao.

Mọi người lộ ra biểu cảm hậm hực, sau đó xấu hổ rời đi.

Khương Duyệt cười nhạo trong lòng, mấy người phụ nữ này đúng là không biết tự lượng sức mình, sau đó cô ta bước từng bước chân xinh đẹp, cười duyên nói: “Từ Thương Tinh, dự án thiết kế mà cậu đang tham gia là khách sạn Heitersheim phải không?”

Từ Thương Tinh nhìn Khương Duyệt, ấn tượng của anh ta với đối Khương Duyệt cũng không sâu lắm, nhưng anh ta biết, Khương Duyệt là em gái của Khương Oánh, không biết tại sao, anh lại gật đầu, “Đúng vậy, có chuyện gì sao?”

Khương Duyệt thấy thái độ của anh ta với mình quả nhiên khác với những người khác, thầm vui vẻ ở trong lòng.

“Vừa vặn dự án này là do công ty nhà mình đang phụ trách, khi nãy nghe cậu nhắc đến còn cảm thấy thật trùng hợp.”

Từ Thương Tinh nhìn cô ta, cũng không có biểu cảm gì, nhưng nếu nhắc đến chuyện liên quan đến công việc, thái độ của anh ta cũng được xem là khá lễ phép, biểu hiện tương đối nghiêm túc.

“Ừm.”

Có thể là vì vừa rồi anh ta từ chối lời đề nghị thêm WeChat của mấy người phụ nữ kia quá thẳng thắn, Khương Duyệt cảm thấy nếu Từ Thương Tinh có thể trò chuyện vài câu với mình, hẳn là cũng không phản cảm với mình, nên nhân cơ hội đó nói, “Hay là thêm WeChat với nhau đi, nếu cậu có chuyện gì cần giúp đỡ trong công việc thì có thể tìm mình, dù sao cũng là bạn học cũ.”

Khương Duyệt vừa dứt lời thì trái tim cũng nhảy lên.

Từ Thương Tinh chần chờ một giây, nghĩ đến mình vừa mới về nước, đúng thật là có rất nhiều chuyện không thuận tiện, “Được.”

Anh ta vừa mới lấy ra điện thoại ra thì Khương Oánh đã cầm theo túi xách đi đến.

“Khương Duyệt, chị thấy có hơi mệt nên muốn đi về trước, em có muốn đi về chung với chị không?”

Giọng điệu nói chuyện của cô khá lười nhác, cũng không liếc mắt nhìn Từ Thương Tinh một cái.

Từ Thương Tinh lại bất giác nhìn về phía cô.

Cô vừa mới uống xong rượu, khuôn mặt đỏ hồng, ánh mắt có chút mê mang, vô cùng đáng yêu, đôi môi căng mọng ẩm ướt, trông cực kỳ quyến rũ.

Khương Duyệt thầm mắng một câu trong lòng, Khương Oánh đúng là đến không đúng thời điểm mà.

Nhưng cũng may là cô ta đã đã quét WeChat của Từ Thương Tinh rồi.

“Hay là chị đi trước đi, em muốn nói chuyện với bạn học một lát nữa.”

Khương Oánh nhìn điện thoại của hai người, cười như không cười nhìn vào mắt Từ Thương Tinh.

Từ Thương Tinh bị cô nhìn thoáng qua như vậy, trong lòng lại có loại cảm giác lạ lạ.

Khương Oánh nói nhẹ nhàng: “Vậy được rồi, chị đi trước đây.”

Vào lúc cô xoay người, Từ Thương Tinh thấp giọng gọi tên cô: “Khương Oánh.”