Chương 4

Vu Du bắt đầu hối hận khi quen biết Tôn Lê, người này làm sao còn mê trai hơn cả cô vậy.

"Em gái mê trai, kiềm chế lại chút đi."

Mắt thấy hai mắt Tôn Lê đã dán chặt lên người Lương Gia Hoằng, cô lập tức đem người lôi trở lại.

"Hình tượng lạnh lùng gì chứ, vừa nhìn liền biết chẳng có cái gì tốt đẹp cả.", Vu Du thiện ý nhắc nhở bạn tốt.

"Hình tượng đẹp trai lạnh lùng, đây là gu hình mẫu lý tưởng của tui aaaaaaa. "

Ánh mắt si mê của Tôn Lê vẫn không giảm đi chút nào, Vu Du bất đắc dĩ chống tay lên trán, vừa nghiêng đầu liền vừa vặn va vào ánh mắt của Chu Thừa, cô đột nhiên cảm được sự đúng đắn trong triết lí nhân sinh của Tôn Lê, hình mẫu lí tưởng.

Ánh mắt không chút kiêng dè cùng cái tính gan to mật lớn của cô khiến anh không khỏi thắc mắc, một nữ sinh cao trung làm sao da mặt lại có thể dày như vậy.

Các bạn học nối đuôi nhau từng người từng người bước vào lớp, người cuối cùng bước vào là một người phụ nữ.

Người kia hắng giọng một cái, nhìn một vòng các bạn học trong lớp, cuối cùng đem ánh mắt đặt lên người Chu Thừa, trên mặt lộ ra nụ cười hài lòng, Lương Gia Hoằng bên cạnh Chu Thừa cũng khiến cho người phụ nữ rất hài lòng.

"Chào mọi người, cô là cô giáo chủ nhiệm lớp mười năm nay, rất hân hạnh được làm quen với mọi người, những chuyện khác trước không nói nhiều, nhưng ngày mai chúng ta bắt đầu huấn luyện quân sự rồi, hôm nay cứ chọn trước một bạn lớp trưởng đã."

Ánh mắt của cô chủ nhiệm hướng về mấy người trong lớp: " Có người muốn tự ứng cử hay không?"

Vu Du lại đưa mắt sang nhìn Chu Thừa, vừa rồi chủ nhiệm một mực nhìn về phía Chu Thừa đoán chừng là hi vọng anh có thể đứng lên, bất quá chức lớp trưởng này cô cũng muốn.

"Chủ nhiệm, em muốn tự ứng cử."

Trong không khí trầm mặc của tất cả mọi người, Vu Du tự tin đứng dậy.

Người phụ nữ nhìn chằm chằm cô một chút, hình như là đang nhớ lại tên với thành tích của cô, nhớ xem cô trước kia là học sinh trường nào.

"Thưa cô, em tên Vu Du, là học sinh trường Trung Nhị, có kinh nghiệm giữ chức lớp trưởng ba năm cấp hai."

Màn tự giới thiệu của cô khiến vị chủ nhiệm trên bảng liên tục gật đầu: " Được, vậy thì chức lớp trưởng này do em đảm nhiệm nhé Vu Du."

"Ngày mai lớp chúng ta còn phải tập trung với các bạn nữ lớp khác nữa, em đến gặp gỡ và làm quen với các bạn lớp trưởng lớp khác rồi xem xem tổ chức thế nào, em có làm được không?"

Nhiệm vụ này quá đơn giản, 100% cô có thể hoàn thành: "Dạ! Không có vấn đề."

"Được, vậy trước tiên các bạn làm quen với nhau trước đi, trước lạ sau quen, ngày mai chính thức bắt đầu nửa tháng huấn luyện quân sự."

Chủ nhiệm đứng trên bục giảng nhìn xem mọi người từng người tự giới thiệu.

Thời điểm đến lượt Chu Thừa, khuôn mặt cô chủ nhiệm liền nở ra nụ cười xán lạn.

"Chào mọi người, tôi là Chu Thừa."

Rất nhiều người vừa nghe đã nhận ra, Chu Thừa thế mà lại là thủ khoa đầu vào cấp ba năm nay đó nha.

"Chào mọi người , tôi là Lương Gia Hoằng, là học sinh mới chuyển tới đây."

Đến phiên Lương Gia Hoằng, Tôn Lê chỉ hận không thể cào nát tay cô.

"Này em gái mê trai, bình tĩnh một chút."

Vu Du nhìn tay mình lại bắt đầu đỏ lên.

"Xin lỗi cậu, có chút quá kích động."

Tôn Lê nhanh chóng thu tay mình lại.

"Được rồi, mọi người đều đã quen biết, vậy thì chuẩn bị một chút, ngày mai chính thức bắt đầu huấn luyện quân sự."

Vừa nghe thấy bốn chữ huấn luyện quân sự hai mắt Tôn Lê lập tức ngấn lệ, trước mắt biến thành màu đen.

"Trên thế giới này tại sao vẫn còn tồn tại loại khổ hình như thế này!"

"Vẫn còn ổn chán."

Vu Du trước đó cũng chưa từng trải nghiệm qua cái gọi là huấn luyện quân sự, cho nên đối với loại việc này cũng không rõ ràng, chỉ biết là nhất định phải làm tốt bước chống nắng.

"Ổn ?"

Tôn Lê đối với cô không thể không gật đầu ngả mũ thán phục: "Cậu thật sự là vị nữ hiệp anh dũng, chúng ta có khả năng không sống ở cùng một thế giới rồi."

"Sao thế?"

"Huấn luyện quân sự khổ lắm đó, lần này khẳng định chết chắc rồi."

Tôn Lê ủ rũ.

"Đừng lo lắng, không phải có tôi ở cạnh cậu rồi sao."

Vu Du vỗ vỗ lên bả vai Tôn Lê.

"Đúng, chẳng những có cậu theo giúp tôi, vẫn còn có soái ca mà. "

Tôn Lê nhìn thấy Lương Gia Hoằng quay đầu, nhanh chóng vui vẻ chào hỏi.

Vu Du bất lực trợn mắt để lộ cả lòng trắng, quay đầu nhìn về phía Chu Thừa, cười cười với anh.

Chu Thừa nghiêng đầu không thèm nhìn cô.

Không chờ cô tiếp tục đùa giỡn, chủ nhiệm lớp đã thông báo: " Vu Du, chút nữa em đến văn phòng một chuyến."

"Dạ vâng. "

Cô đứng dậy đi theo cô chủ nhiệm đến văn phòng trường.

Đi theo chủ nhiệm vào văn phòng, cô giáo đưa cho cô một bảng danh sách, phía trên ghi rõ toàn bộ tin tức cơ bản của các bạn học trong lớp, thời điểm lật đến Chu Thừa, cô còn cố ý dừng lại một lúc thật lâu.