Chương 13

Trong đầu đột nhiên hiện lên một câu: Cô trốn, bọn họ đuổi theo, cô có mọc cánh cũng khó mà bay được!

Chết tiệt! Không phải đám người này đang ở trên du thuyền sang trọng sao, không phải một tuần sau mới có thể trở về sao?

Rốt cuộc phân đoạn nào xảy ra vấn đề!

Tầm mắt Lâm Tịch lần lượt xẹt qua từng người khách mời, vốn muốn tìm được dấu vết từ biểu tình của bọn họ, cuối cùng rơi vào trên người Tống Phóng ở tận cùng bên trong.

Trong nháy mắt hai người bốn mắt nhìn nhau, Tống Phóng kinh hoảng dời tầm mắt đi, thân thể còn theo bản năng trốn về phía sau.

Lâm Tịch: "..."

Liếc mắt một cái thôi mà đã sợ thành như vậy, nguyên thân đây là đã tạo thành bao nhiêu bóng ma tâm lý cho hắn vậy?!

Tuy nhiên, vừa nghĩ tới hành vi bày tỏ tình yêu như fan cuồng não tàn lúc trước, đúng là có chút dọa người.

Chử Vưu cũng rất kinh ngạc: "Sao mọi người đều về hết rồi?"

Mọi người trong sân đưa mắt nhìn nhau, cuối cùng vẫn là nữ khách mời Diêu Bối Bối hợp tác với Chử Vưu đứng dậy.

"Anh đột nhiên trở về vì say sóng, cũng không chào hỏi mọi người, tất cả chúng tôi đều lo lắng cho anh, vì vậy chúng tôi đã thương lượng với nhau sau đó quyết định quay lại để xem xem."

Nghe vậy, Lâm Tịch quay đầu nhìn Chử Vưu, ngoài cười nhưng trong không cười.

Tốt lắm, thì ra vấn đề nằm ở trên người anh ta.

Nhờ phúc của người này, mảnh yên tĩnh cuối cùng mà cô cố gắng níu kéo cũng biến mất rồi, Tu La tràng trở về!

Vẻ mặt Chử Vưu cũng mơ hồ, sao anh ta không biết nhân duyên của mình trở nên tốt như vậy từ khi nào vậy.

Nhưng đối mặt với ánh mắt khiển trách của Lâm Tịch, Chử Vưu cũng chỉ có thể chột dạ sờ sờ mũi.

"Người anh em, em yên tâm, mặc kệ anh được hoan nghênh cỡ nào, em ở chỗ anh chắc chắn không giống bọn họ." Chử Vưu vỗ vỗ ngực, vẻ mặt nghiêm túc cam đoan.

Lâm Tịch: "..."

Xin hãy xiên tên ngốc này ra ngoài!

[Ha ha ha, cười chết, cảm giác được Lâm Tịch hạn hán lời luôn.]

[Là tôi vừa mới nhìn lầm hả, lúc Lâm Tịch nhìn thấy các khách mời khác hình như không phải dáng vẻ rất vui vẻ.]

[Không đúng, cô ấy không phải thích Tống Phóng sao, những khách mời khác nói không chính xác, nhưng nhìn thấy Tống Phóng nhất định sẽ vui vẻ chứ.]

[A a a, Lâm Tịch, đồ ngốc này cút xa một chút, không thấy sao, đã dọa đến anh Tống Phóng nhà chúng ta rồi.]

[Lâm Tịch cút ra khỏi giới giải trí, phá huỷ CP Tống Mạnh của tôi đều là chó hoang.]

[Lầu trên gọi bậy bạ gì thế, rõ ràng Lâm Tịch chẳng làm gì cả.]

[Phiền muốn chết, hai phòng truyền hình trực tiếp này vừa sáp nhập, làm sao đột nhiên cảm giác màn hình bình luận chướng khí mù mịt vậy, tôi vẫn thích xem dáng vẻ hề hước của Lâm Tịch và Chử Vưu hơn.]

……

Nhìn thấy hai người tương tác một cách thân thiết, tâm tư của mọi người ở hiện trường khác nhau, nhưng phức tạp nhất vẫn là đạo diễn của chương trình.

Nói đúng ra, tình cảm của đạo diễn đối với Lâm Tịch rất phức tạp.

Hai ngày trước phòng truyền hình trực tiếp liên lạc với ông ta, cô phá chương trình của của tổ tiết mục trước mặt mọi người, muốn nói không tức giận khẳng định là giả, nhưng ông ta còn chưa kịp nghĩ kỹ nên xử lý như thế nào thì Lâm Tịch bên này lại trực tiếp bão lên hot search.

Đạo diễn hai ngày nay cũng một mực chú ý tình huống bên này, nhiệt độ rất cao, độ đề tài cũng cao, ngày hôm qua nhiệt độ phòng truyền hình trực tiếp bên này của bọn họ cũng liên tục tăng lên, chỉ tính hot search cũng đã lên vài cái.

Không thể không thừa nhận, nhiệt độ đã muốn vượt qua phòng phát sóng trực tiếp chính, lúc mới vào lưu lượng cũng đều do nơi này của bọn họ mang lại, chuyện này cũng là lý do vì sao ông ta quyết đoán quyết định cho du thuyền trở về hải đảo.

Đoàn đội tạm thời quay đầu trở về, kế hoạch quay phim lúc trước cũng không có cách nào dùng tới, vì thế tổ tiết mục bên này cũng khẩn cấp tạo ra một phần kế hoạch quay phim mới.