Chương 5:

Sở dĩ mọi khi lần nào cũng đau là do dươиɠ ѵậŧ của Trương Cảnh rất to, còn dài hơn người bình thường một chút, lúc nào miệng hoa huyệt cũng căng đến mức trắng bệch. Nhưng cây gậy hôm nay không thô to bằng, lại rất dài, thân gậy đâm xuyên cả âʍ đa͙σ, đầu nấm chọc vào tận cùng, Vương Giai Giai mới miễn cưỡng ngồi xuống được, chạm vài hai cái túi mềm.

Cây gậy này hoàn toàn khác với cây gậy thô to của bạn trai cô Trương Cảnh!

Vương Giai Giai sợ đơ người.

Trong đầu nảy ra suy nghĩ: Cô xoạc nhầm người?

Suy nghĩ này mới xuất hiện đã khiến Vương Giai Giai mất hết khí thế. Trong phòng khách chỉ có hai người đàn ông, nếu cô xoạc nhầm người thật thì tức là hoa huyệt của cô đang mυ"ŧ dươиɠ ѵậŧ của bạn cùng phòng, anh em tốt của người yêu.

Cô muốn tự lừa mình đây không phải sự thật, nhưng sau khi tỉnh táo lại, cô tinh ý phát hiện nhiều chi tiết nhỏ chứng minh cho chuyện này.

Anh ta mặc đồ ngủ, dùng tay chạm vào có thể sờ thấy mấy thứ phụ kiện nhỏ; nơi tay anh ta kề sát bắp đùi cô có cảm giác lành lạnh, hình như là đồng hồ đeo tay hay trang sức gì đó. Phong cách điệu đà thế này, cả căn nhà này chỉ có một người như thế mà thôi.

Quý An Ức!

———-

Quý An Ức thấy rất oan ức.

Anh phóng túng quen rồi, tốc độ đổi bạn gái còn nhanh hơn thay quần áo, chuyện chân đạp nhiều thuyền cũng làm không ít, nhưng anh cũng có giới hạn, chưa bao giờ động vào người của anh em mình, không làm chuyện có lỗi với anh em mình.

Tuy lần trước có vô tình thấy nơi riêng tư xinh đẹp của Vương Giai Giai, về mặt sinh lý có rục rịch xao động nhưng cũng chỉ nhìn lén cho đã thèm, chưa từng có ý định làm gì.

Lúc Trương Cảnh ôm chăn ra ngoài phòng khách, mở cáng cứu thương ra, anh còn thầm cảm thán, người anh em này đúng là Liễu Hạ Huệ ngồi mà lòng không loạn!

Ai ngờ còn chưa ngủ, Trương Cảnh lại nói muốn đổi chỗ với anh, lí do là: cáng cứu thương ở vị trí “cứ điểm giao thông” của cả nhà, sofa cách xa mọi người hơn, anh muốn tự cách ly.

Quý An Ức thoải mái đổi chỗ sang cáng cứu thương, đang say giấc thì gặp phải Vương Giai Giai.

Toàn thân cô không mảnh vải che thân, trần trụi chui vào trong chăn anh, từng tấc da thịt đều mềm mại đến không tưởng, dáng người quyến rũ như ma quỷ dính lấy anh, thậm chí cuối cùng còn cưỡi lên cưỡng ép anh luôn.

Đây là cưỡиɠ ɧϊếp hàng thật giá thật.

Khi gậy thịt mới bị nơi ướŧ áŧ nhăn nheo ngậm lấy, Quý An Ức hơi hối hận. Lúc đầu anh sợ lên tiếng thì ai cũng xấu hổ, vốn định lặng lẽ từ chối Vương Giai Giai, ai ngờ càng cò cưa thì tình hình càng nghiêm trọng hơn. Cơ thể mềm mại mang theo mùi thơm con gái kí©h thí©ɧ thần kinh não anh, mới hơi ngẩn ra một lát mà hậu quả đã hết cách cứu vãn.

Anh còn chưa kịp nghĩ ra phải làm thế nào, đành để mặc Vương Giai Giai từ tốn cưỡi lên gậy thịt của mình.

Nói thật thì huyệt non của cô còn chặt hơn anh tưởng, gậy thịt mới tiến vào đã cảm nhận được từng nếp uốn siết chặt vào, mυ"ŧ chặt không ngừng co rút, như muốn siết gãy nhục vật của anh.

Lúc trước nói không sai, đây đúng là cái “khẩu trang” tốt nhất anh từng thấy. Cái thằng Trương Cảnh này, có cô vợ đẹp như thế mà vẫn nhịn được, đúng là đỉnh.

Nhưng cô thế này thì vội vàng quá, hoa huyệt còn chưa lỏng ra đã định ngồi thẳng vào sâu.

Là cao thủ tình trường, Quý An Ức đâu nỡ để con gái phải đau, thế là xoa nắn hạch thịt, còn chọc thịt mềm, sau một loạt động tác dạo đầu mới để gậy thịt yên ổn trong hoa huyệt của cô.

Đến khi chọc vào tận cùng anh mới nghĩ, xoạc vợ chưa cưới của bạn thân rồi, không sai đi đâu được!