Chương 7:

Nếu có người hỏi cảm giác của Quý An Ức ra sao, Quý An Ức chỉ muốn ăn nắm lá ngón mà chết đi cho rồi.

Nếu bây giờ bị phát hiện, chẳng may nhất thời tức giận lấp não, có người chết thì chẳng cứu vãn được nữa.

Vương Giai Giai núp dưới chăn anh tất nhiên còn hiểu rõ điều đó hơn cả anh, sợ đến mức không dám hít thở, toàn thân gồng lên, tiểu huyệt vốn chật hẹp điên cuồng siết lại, vách hang dẻo dai ra sức cắn, thịt non như giác hút mυ"ŧ chặt lấy thân gậy.

Cực hình nhân gian.

Tình huống này làm Quý An Ức mồ hôi đầm đìa, từ từ đến giới hạn cuối.

Vì không ai bật đèn phòng khách nên chỉ có ánh sáng từ đèn phòng ngủ phụ chiếu vào phòng khách, một vài chi tiết nhỏ được che giấu nên không mấy ai ngờ trong chăn còn có một cô gái, lại còn là vợ chưa cưới của bạn.

Nhưng dù vậy, mọi người vẫn nhận ra sự bất thường của Quý An Ức, Trương Cảnh nhíu mày sâu nhất, từ từ mở miệng:

“Có phải cậu…”

Một câu nói không to lắm, nhưng trong giây phút đó, tim Quý An Ức đập bình bịch như sắp lao ra khỏi l*иg ngực. Thậm chí anh đã nghĩ sẵn sau khi bị phát hiện thì nên làm gì, bạn bè anh em chắc khỏi làm nữa, cô ngốc Vương Giai Giai này chắc chắn sẽ bị tổn thương, vậy anh chỉ đành chịu trách nhiệm, đền cho cô một anh người yêu, từ giờ lãng tử quay đầu, anh cũng tự thấy mình không kém Trương Cảnh.

“Có phải cậu… bị sốt không?!”

Trương Cảnh vừa dứt lời, tức thì tim Quý An Ức cũng thả lỏng, cô gái trong lòng cũng hơi run run. Không hiểu sao, không bị phát hiện nhưng Quý An Ức lại thấy mất mát khó tả.

Anh chưa đáp, Lưu Dụ đã nhảy dựng lên trước:

“Sao cơ? Tôi thấy lão Quý cũng có ho hắng gì đâu, nhanh lên, cặp nhiệt độ đi!”

Anh ta vừa nói, vừa định bật đèn, vẻ mặt quan tâm.

“Đừng bật đèn!”

Quý An Ức nhanh chóng cản Lưu Dụ lại, một tay thò ra, bấm bấm mấy lần, lại hơi trượt tay làm rơi điện thoại xuống đất. Tai nghe vừa mới tuột ra thì lập tức cả phòng vang lên tiếng nam nữ kêu dâʍ đãиɠ:

[“A, đỉnh quá, ba làm chết con mất~~”]

[“Đồ dâʍ đãиɠ, cho mày quyến rũ ba này, ba phải dùng dươиɠ ѵậŧ chọc thủng da^ʍ huyệt của mày!”]

Ba anh chàng vốn đang lo lắng, nay trợn mắt há mồm nhìn hình ảnh trên điện thoại di động, một người đàn ông to con đè lên cô gái nhỏ nhắn, dươиɠ ѵậŧ cực to đâm vào nộn huyệt không một sợi lông.

Mãi sau ba người mới cứng ngắc quay đầu, nhìn người anh em mồ hôi nhễ nhại đang trốn trong chăn trùm kín mít thì còn gì không rõ nữa, hoá ra không phải bị sốt, mà là lên cơn khát tình!

Không cho bật đèn chắc là sợ mọi người phát hiện mình đang thủ da^ʍ.

Lưu Dụ có phản ứng đầu tiên, ngón tay chỉ vào Quý An Ức run rẩy không thôi, giọng điệu như than như khóc:

“[Kiều nữ về nhà ăn Tết] của Cây Bút Siêu Tục? Cậu lén giấu hàng tốt như thế từ khi nào đấy hả? Hàng ngon như thế mà không chia sẻ cho tôi, cậu có còn là người không?!”

Nói xong, anh ta chộp chiếc điện thoại trên đất, gửi video cho mình rồi hùng hục về phòng, còn tiện tay cầm một cuộn giấy, rõ là sắp vất vả cày cuốc một phen.

Thẩm Trường Thanh đứng ở cửa phòng ngủ phụ tỏ rõ vẻ không hài lòng, lắc đầu nói: “Giữ chặt tinh khí đừng phun bật, đóng lại bảo vệ mới sống lâu, các cậu vừa phải thôi”. Nói xong cũng quay về đóng cửa lại, vô cùng tiên phong đạo cốt, quang minh lẫm liệt.

Chớp mắt nguy hiểm đã qua hơn nửa, trong phòng khách chỉ còn Trương Cảnh và Quý An Ức, cộng thêm Vương Giai Giai đang trốn dưới chăn.

Trước người anh em tốt bị mình cho mọc sừng, Quý An Ức xấu hổ trong lòng, nhưng một phần vì diễn kịch diễn cho trót, phần còn lại là vì thật sự anh không nhịn được nữa, phần eo tê dại, hạ bộ sưng đau như sắp nổ tung.

Đủ loại suy nghĩ lướt qua, cuối cùng nóng máu lên, khẽ đong đưa eo hai lần ngay trước mặt Trương Cảnh, sau đó dươиɠ ѵậŧ nhanh chóng đâm mấy phát vào trong mật huyệt, tay thì giả vờ làm động tác thủ da^ʍ, diễn rất đạt.

Vì sướиɠ quá nên anh không tự chủ được khẽ rên:

“Sướиɠ vl.”

Trương Cảnh đương nhiên không nghĩ nhiều, anh nằm trên sofa do dự không biết có nên vào phòng ngủ chính xem Giai Giai thế nào không, nhưng không hiểu sao anh lại không dám, nhiệt độ của mình lúc cao lúc thấp nên tự cách ly thì hơn.

Cuối cùng anh chỉ lấy điện thoại ra, gửi tin nhắn “Ngủ ngon” cho bạn gái cách mình một bức tường, trước khi ngủ còn dặn Quý An Ức đang “bận rộn” xong việc nhớ sát trùng tay.

Anh không biết bạn gái mình đang trốn dưới tấm chăn chỉ cách mấy mét, còn bị anh em tốt của mình làm đến mức xuân thuỷ róc rách, run rẩy không ngừng.

Đây chắc chắn là một buổi tối không tầm thường.

PS: Bộ “Kiều nữ về nhà ăn Tết” là tác giả PR thôi, bộ này chưa end, mặn hơn biển Chết đủ loại thịt không tiết tháp, NP incest nɠɵạı ŧìиɧ các kiểu… :v