Quyển 1 - Chương 11-3: Rốt cuộc lài ai ăn ai ?

Lục Ngôn Từ không biết cậu đang khó xử, mà tiếp tục gây sự : "Ngày hôm qua cậu đi vào nhà tôi, lại còn ăn rất nhiều đồ ăn tôi làm. Cậu gầy như vậy vốn nên ăn nhiều một chút, đừng suốt ngày đi theo Mạnh tiên sinh ăn cơm hộp cũng không tốt lắm."

Hắn nói xong lại liếc nhìn Mạnh Diệc một cái, lại cùng Lạc Tuyết Tẫn nói: “Về sau cậu cũng có thể thường xuyên tới nhà của tôi ăn cơm, không cần khách khí đâu.”

Sau những gì đã xảy ra ngày hôm qua, Lạc Tuyết Tẫn rất khó hiểu lời mời được ngụ ý trong lời nói của hắn.

Nếu cậu đưa đến tận cửa, thì rốt cuộc là ai ăn ai?

Lạc Tuyết Tẫn nhìn chằm chằm vào hắn với khuôn mặt nhỏ nhắn biểu cảm không nói nên lời.

Mạnh Diệc nhấp một cái, đập đũa, hành động này khiến Lạc Tuyết Tẫn run lên, vì sợ anh nghe thấy lời Lục Ngôn Từ sẽ tức giận.

“Tôi có một số việc cần phải xử lý gấp, em ăn cơm trước đi.” Mạnh Diệc sắc mặt bình tĩnh, giống như không có nghe thấy lời nói châm chọc của Lục Ngôn Từ, chậm rãi lau miệng rồi đi vào phòng nghiên cứu.

Lạc Tuyết Tẫn được để một mình với Lục Ngôn Từ, lo lắng siết chặt những tay đang cầm đũa của cậu cho đến khi khớp ngón tay của cậu trở nên trắng bệch.

Cậu cố gắng ăn hết sức cúi đầu xuống, nhưng vẫn cảm nhận được ánh nhìn từ phía đối diện, nên cậu không thể chịu đựng thêm được nữa: "Anh Lục, mời anh quay về."

Lục Ngôn Từ hỏi: "Làm sao vậy? Cậu không thích tôi ở đây sao?"

Lạc Tuyết Tẫn lạnh lùng nói: "Không rõ ràng sao?"

Sau một lúc im lặng, Lục Ngôn Từ đặt đôi đũa trên tay xuống, đứng dậy khỏi ghế.

Lạc Tuyết Tẫn nghĩ rằng hắn sắp sửa rời đi một cách nhanh chóng, nhưng cậu không ngờ được rằng khi thấy hắn quay lại, ngồi xuống chiếc ghế mà Mạnh Diệc đã ngồi bên cạnh.

Ngồi đây để làm gì?!

Lạc Tuyết Tẫn đột nhiên cảm thấy không ổn, đứng dậy định rời đi, lại bị một cánh tay ôm lấy eo cậu, nửa người ngã vào trong vòng tay của Lạc Tuyết Tẫn, khuôn mặt cố ý lộ ra vẻ lạnh lùng, hiện lên vẻ hoảng sợ: "Anh điên rồi sao? Buông ra!"

"Tại sao phu nhân luôn từ chối tôi thế? Hôm qua tôi đã làm cho em cảm thấy rất thoải mái phải không? Lần đầu tiên em đạt cực khoái nhiều lần thế, có nghĩa là cơ thể em và cơ thể tôi hoàn toàn phù hợp. Đây là một điều hiếm thấy đó." Lục Ngôn Từ giữ lấy tay cậu. Đôi bàn tay của hắn chật vật của đan vào giữa các ngón tay của cậu, vuốt ve một cách dịu dàng.

“Vớ vẩn, anh đây là đang quá tự tin sao!” Lạc Tuyết Tẫn cảm thấy ngón tay mình bị làm cho nóng lên, cảm giác như lan từ đầu ngón tay ra toàn thân.

Bầu không khí trong phòng bỗng trở nên nóng bỏng:

【… Thực sự đã làm điều đó rồi

à?】

【Nhấn mạnh là, là lần đầu tiên, cao trào tận vài lần. 】

【Hãy nói cho tôi biết thêm đi, tôi thích nghe nó lắm! ! ! 】

【Vào nhà ăn vợ, thú vị quá! 】

【Mạnh tiên sinh, anh còn ở trong phòng theo đuổi sự nghiệp được sao? Còn không mau ra ngoài mà bắt gian đi.】

【Có tâm muốn cũng đủ can đảm để làm, hàng xóm đỉnh vãi. 】

【Tôi đứng về phía Lục tiên, để Lục tiên thế chỗ đi! 】

Lạc Tuyết Tẫn cố hết sức tránh đôi môi kề sát của hắn: "Chồng tôi đang ở nhà, anh không sợ chút nào à!"

Lục Ngôn Từ cười nhẹ.

"Hửm, phu nhân, chồng em đang ở nhà. Nếu động tĩnh lớn hơn một chút, anh ta sẽ phát hiện ra và phát hiện chuyện nɠɵạı ŧìиɧ của chúng ta đấy. Em không muốn chồng em nghe thấy, phải không? Nếu chồng em nhìn thấy, liệu anh ấy có tin tôi không khi tôi nói rằng chính em là người chủ động dụ dỗ tôi? "

Lạc Tuyết Tẫn toàn thân run lên, không nói nên lời.

"..."

Trong bối cảnh cốt truyện ban đầu, Mạnh Diệc là một người vợ nóng nảy và không hề có ham muốn, cậu đã cố gắng làm hài lòng chồng nhiều lần nhưng không có kết quả, cũng có quan hệ với đàn ông ở khắp mọi nơi. Nếu Mạnh Diệc biết rằng cậu có quan hệ với Lục Ngôn Từ, cậu thậm chí nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa được.

Mạnh Diệc không thích cậu, nhưng điều đó không có nghĩa là anh có thể chấp nhận bị cho cắm sừng.

Mạnh Diệc, một người rất hung dữ, sẽ không để cho cậu đi ... vì vậy cậu phải giấu nó đi.

...

Mạnh Diệc, người đang được giữ bí mật, đang ngồi ở bàn máy tính trong phòng làm việc.

Anh cầm điếu thuốc trên tay, đôi mắt nhắm nghiền bởi khói thuốc càng lúc càng trở nên u ám, chăm chú nhìn vào màn hình máy tính.

Những gì được hiển thị ở trên không phải là một tệp đang hoạt động, mà là một cái gì đó khác.

Camera được lắp ở góc trần phòng khách, góc xa nhất mà nó có thể quét được là bàn ăn, nó cho thấy rõ ràng mọi thứ đã xảy ra với Lạc Tuyết Tẫn và Lục Ngôn Từ vào lúc này.