Chương 12: Lần đầu tiên cương dương vào ban đêm

Đêm đó Tông Bách nằm mơ thấy một giấc mơ.

Trong mơ, anh kéo tay Bạch Phù để né xe đạp, bất ngờ bị cô nhào vào lòng.

Chóp mũi là hương hoa thơm ngọt của cô, trong lòng lại là khối mềm mại của thiếu nữ.

Cảm giác hoàn toàn khác với mấy thằng con trai người ngợm hôi rình kia.

Khi lòng bàn tay của anh chạm vào da thịt dưới cổ tay cô, tay kia ôm lấy vòng eo chưa đầy cái nắm tay ấy, lý trí nói cho anh biết, anh phải buông ra ngay lập tức.

Nhưng mấy đầu ngón tay lại không nhịn được ve vuốt vài cái.

Rất ấm, rất mềm, làm cho người ta yêu thích không nỡ buông tay.

Trong lúc anh đang đắm chìm trong hương thơm và sự mềm mại của cô, cô ngẩng đầu lên, trừng mắt nhìn anh với vẻ vừa ngượng ngùng vừa mang chút phẫn nộ.

"Bạn học Tông!"

Anh lập tức bừng tỉnh.

Đập vào mắt là trần nhà trắng xóa, cảm giác không chân thực lắm.

Nhưng chân thực nhất lại là ...

Anh nhìn xuống dưới, vị trí giữa hai chân có một túp lều nhô cao.

Từ trước đến nay anh chưa từng có được trải nghiệm này.

Nhưng mấy tiết sinh học ở trường cấp hai không phải vô ích.

Ham muốn tìиɧ ɖu͙© theo bản năng.

Chỉ là ham muốn về tìиɧ ɖu͙© của anh đến muộn hơn rất nhiều người.

Lưu Kim Đạt và Vệ Kiệt Lạc còn lén xem phim khiêu da^ʍ, nhưng anh lại hoàn toàn không có hứng thú.

Tông Bách nằm một lúc, sau đó lại ngồi dậy, cảm giác hơi khổ não, hai hàng lông mày nhíu chặt lại.

Định chờ nó tự mềm xuống, nhưng hình như lần đầu tiên cương dương vào ban đêm không thể giải quyết dễ dàng như vậy.

Anh dứt khoát kéo cạp quần xuống, móc tính khí trong qυầи ɭóŧ ra.

Không còn ngủ yên trong trạng thái mềm oặt như bình thường, lúc này nó hùng dũng hiên ngang dựng thẳng đứng, gân xanh gồ lên, tưởng chừng chỉ cần đưa nó một khẩu súng là nó có thể ra trận gϊếŧ địch được luôn.

Anh nhìn nó với vẻ khá lạ lẫm, thì ra còn có thể thay đổi lớn như vậy.

Không cho anh quá nhiều thời gian suy nghĩ, thực sự là nó vừa sưng vừa trướng đến phát đau.

Năm ngón tay anh ôm lấy tính khí, thoải mái thở ra một hơi.

Tiếp đó anh bắt đầu tuốt lên tuốt xuống một cách không quá thuần thục.

khá thoải mái, là một trải nghiệm trước nay chưa từng có.

Về phương diện này, đàn ông không cần thầy cũng làm ra trò*.

*Nguyên văn là 无师自通 - vô sự tự thông là thành ngữ chỉ việc không có thầy dạy hoặc là những người khác truyền thụ và trợ giúp hướng dẫn cũng có thể lý giải, tìm thấy hoặc là thông hiểu vật gì đó.

Chẳng bao lâu anh đã tìm được cảm giác, không ngừng kí©h thí©ɧ đầu rùa và và thân trụ.

Chỉ là chơi đùa hơn mười phút mà tính khí vẫn là cây trụ thẳng đứng, không có dấu hiệu mềm đi.

Không bắn được.

Trán và cổ anh đã ướt đẫm mồ hôi.

Anh cởϊ áσ may ô thể thao, vừa vuốt ve tính khí vừa đi vào phòng tắm mở vòi hoa sen.

Dòng nước lạnh lập tức xối xuống, phủ lên cả cơ thể.

Nhưng tính khí vẫn rất hào hứng ngẩng cao.

Làm thế nào mới bắn được nhỉ?

Trong đầu anh bỗng hiện lên hình bóng của Bạch Phù.

Hôm đó lúc cô nhảy xuống, bàn tay của ông đã chạm vào mông cô.

Đầy đặn tròn trịa như quả đào mật, mềm mại đàn hồi như đường trái cây.

"Ư..."

Thoắt cái tính khí đã sưng đến cực hạn, cứng đến phát đau.

Anh hơi đau đớn, nhưng lại nhắm mắt hưởng thụ cảm giác này.

Cảm giác hình như cô đang dựa vào lòng, túm chặt lấy áo của anh, hoảng loạn như một chú thỏ trắng.

Eo của cô, thật sự rất nhỏ.

Cả người tản ra hương thơm ngọt ngào.

Tông Bách siết chặt năm ngón tay, ngón cái vuốt ve khu vực đầu rùa nhạy cảm thật nhanh.

Đôi lúc nghe cô nói chuyện, hai mắt sáng ngời, giọng nói nhỏ nhẹ dịu dàng.

"Bạn học Tông..."

Thật ra, anh muốn nghe cô gọi anh là Tông Bách hơn.

Vừa nghĩ đến tên của mình được thốt ra từ miệng của cô, dòng điện tê dại lập tức chạy dọc toàn thân, ánh sáng trắng lóa chợt lóe lên trong đầu, bàn tay nóng hổi dinh dính.

Anh mờ mịt mở mắt ra, cúi đầu nhìn chất dịch màu trắng đυ.c trong lòng bàn tay.

Anh bắn rồi ư?

Hóa ra xuất tinh là cảm giác này.

Thật tuyệt vời.

Nếu làʍ t̠ìиɦ thì sẽ thế nào nhỉ?

Đó sẽ cảm giác gì đây?

Suy nghĩ vừa nảy ra đã bị anh đè xuống.

Chỉ cần nghĩ đến việc làm chuyện này với người con gái khác là tính khí vẫn còn hơi sưng tấy lập tức mềm đi trông thấy.

Nhưng nếu làm với Bạch Phù thì sao?

Tính khí lại mơ hồ có xu hướng dựng đứng lên.

Khí thế sẵn sàng tái chiến.

Anh vội vàng mở nước lạnh to hơn.

Pha loãng hơi nóng của cơ thể bằng nước lạnh.

Nhưng trái tim lại ngứa ngáy không thôi.