Chương 17: Một Omega như vậy ai lại không yêu cho được?

"Ta không sao, con không cần khẩn trương như vậy, làm như ta giống một bà lão vô dụng bị phế không bằng." Hứa Văn Huệ nhíu mày nói.

Hứa Văn Huệ nói xong, bà thấy Bạc Tư Khiêm đột nhiên đứng bất động, giống như một bức tượng điêu khắc được đặt trên mặt đất .

"Con làm sao vậy?" Hứa Văn Huệ hỏi, bà nhìn theo tầm nhìn của Bạc Tư Khiêm đến một nơi cách đó không xa.

Bà chỉ nhìn thấy một người đàn ông mặc âu phục đi giày da đang ôm một cậu nhóc Omega mảnh khảnh, sắc mặt cậu nhóc đó tái nhợt, ngay cả môi cũng dường như mất đi huyết sắc.

"Tiểu Bạc, con quen họ sao?" Hứa Văn Huệ lại hỏi.

Bạc Tư Khiêm lúc này mới hoàn hồn, sắc mặt hắn lạnh đến đáng sợ, chỉ cần hắn tức giận, liền sẽ như vậy, biểu tình trên mặt hắn sẽ trở nên lạnh lùng đến kì lạ.

Đây là tật xấu từ nhỏ của hắn.

Chỉ cần nhìn biểu hiện của hắn, Hứa Văn Huệ liền có thể nhìn ra tâm trạng của Bạc Tư Khiêm.

"Không có gì, bà nội, chúng ta đi thôi..." Bạc Tư Khiêm đỡ lấy tay bà ngoại, tiếp tục đi về phía trước.

Cùng lúc đó, Cố Quý Lễ đã bế Thẩm TRì Noãn, vội vàng bước vào bên trong bệnh viện. Bởi vì họ đến quá đột ngột, lại không có đăng ký trước, nên Cố Quý Lễ đành phải âm thầm đưa Thẩm Trì Noãn đi xếp hàng đăng ký.

Đột nhiên, sắc mặt Thẩm Trì Noãn trở nên cứng đờ, cậu nhìn thấy Bạc Tư Khiêm đang đỡ một bà lão đi vào bệnh viện.

Bà lão đó, Thẩm Trì Noãn cũng biết, đó chính là bà nội của Bạc Tư Khiêm. Cậu nhớ rất rõ, bà của hắn không thích cậu, đó là bởi vì trong lòng Hứa Văn Huệ đã sớm chọn một người thích hợp cho Bạc Tư Khiêm. Hứa Văn Huệ thậm chí còn hy vọng Bạc Tư Khiêm sẽ kết hôn với Chu Xán Dương, con trai út của người bạn thân nhiều năm của bà.

Chu Xán Dương có gia cảnh tốt, cậu ta lớn lên cũng rất ngoan ngoãn, lại còn dẻo miệng, cậu ta còn là một nhóc Omega rất hiểu chuyện nên rất được các bậc trưởng bối yêu quý .

Một Omega như vậy ai lại không yêu cho được?

“Noãn Noãn, em đang nhìn cái gì vậy?” Cố Quý Lễ phát hiện khuôn mặt Thẩm Trì Noãn có chút thất thần, không biết Thẩm Trì Noãn đang nhìn cái gì.

Thẩm Trì Noãn chỉ im lặng nhìn đi chỗ khác, cậu thấy Bạc Tư Khiêm đã đưa Hứa Văn Huệ đến thang máy của bệnh viện.

Mặc dù Bạc Tư Khiêm đã cố gắng để kiềm chế cảm xúc của mình, nhưng hắn vẫn phải chấp nhận sự thật rằng, Thẩm Trì Noãn đang được bế bởi một người đàn ông Alpha khác.

Cảnh tượng này làm cho trái tim Bạc Tư Khiêm vô cùng đau nhói, hắn rất muốn chạy tới chỗ Thẩm Trì Noãn để hỏi, chẳng lẽ những chuyện xảy ra đêm đó đều là giả sao?

hắn rõ ràng còn nói với Thẩm Trì Noãn rằng cậu hãy đợi hắn cho đến khi đơn đăng ký kết hôn của hai người được chấp thuận...

"Tiểu Bạc, chúng ta tới tầng bốn rồi, con còn không đi ra?" Hứa Văn Huệ nhìn Bạc Tư Khiêm đang đứng ngây ngốc, bà thậm chí còn đoán có thể là do hắn nhìn thấy nhóc Omega vừa rồi.

Như này không giống với tính cách thường ngày của Bạc Tư Khiêm. Bạc Tư Khiêm từ trước đến nay luôn nghiêm khắc và kiềm chế với bản thân, hắn sẽ không đánh mất bản thân như thế này.

Hôm nay có rất nhiều người đến khám bệnh, ngay cả khoa chụp X Quang cũng phải xếp hàng dài.

Bạc Tư Khiêm cúi đầu, nói với Hứa Văn Huệ, "Bà ơi, bà ngồi ở đây nhé, cháu đi xếp hàng."

Hứa Văn Huệ chỉ đành thể gật đầu: "Được rồi, con đi đi..."

"Bà ơi, cháu đến muộn..." Một giọng nói mềm mại vang lên.

Chu Xán Dương thở hổn hển, khuôn mặt đỏ bừng, xuất hiện ở trước mặt bọn họ.