Chương 16: Anh Quý Lễ , anh ôm nó làm gì?

Từ bên kia cầu thang truyền đến tiếng bước chân vội vã, là Tɧẩʍ ɖυng Dung đang chạy tới.

Cậu ta giật lấy chiếc giẻ lau trong tay Cố Quý Lễ mà không một lời, ném thẳng chiếc giẻ vào mặt Thẩm Trì Noãn, tức giận nói: "Anh Quý Lễ! Anh không cần phải Thương xót cho nó, lần trước nó đã dùng con gián để hù dọa anh, cho nên, nó mới bị cha mẹ em phạt làm việc nhà, đó là hình phạt mà nó đáng phải nhận."

Thẩm Trì Noãn biết, Tɧẩʍ ɖυng Dung không muốn để cho cậu một ngày yên bình nào.

Tɧẩʍ ɖυng Dung ngay từ đầu đã không thích cậu, hơn nữa cậu ta còn coi cậu là tình địch số một! Cậu ta không muốn Thẩm Trì Noãn làm ra bộ mặt ngây thơ và đáng thương trước mặt Cố Quý Lễ.

Lúc này, cơ mặt của Tɧẩʍ ɖυng Dung trở lên căng thẳng, cậu ta nhìn chằm chằm Thẩm Trì Noãn một cách căm thù, cậu ta sợ rằng Thẩm Trì Noãn sẽ kể hết cho Cố Quý Lễ những việc độc ác mà cậu ta đã làm với cậu ...

Thẩm Trì Noãn phớt lờ họ, cậu nhặt lấy giẻ lau tiếp tục lau sàn nhà.

“Khụ, khụ…” Một cơn gió thổi qua, Thẩm Trì Noãn lại ho dữ dội.

"Đủ rồi! Anh đưa em đi khám! Cho dù em cố ý tặng anh một con gián để hù dọa anh, thì anh cũng không muốn nhìn em bị trừng phạt như vậy!" Dứt lời, Cố Quý Lễ trực tiếp vòng tay bế cậu lên.

"...!!!" Thẩm Trì Noãn kinh ngạc mở to hai mắt, Cố Quý Lễ lại giống như trước, vẫn không chút do dự mà bế cậu lên!

Đúng như dự đoán của Thẩm Trì Noãn, tiếp theo Cố Quý Lễ vội vã bế cậu đi xuống cầu thang.

Thấy tình thế không ổn, Thẩm Trì Noãn dẫy dụa dữ dội, kêu lên một tiếng "A, a" tỏ vẻ không muốn, cậu thậm chí còn vươn tay, dùng sức đánh vào người Cố Quý Lễ.

Vốn dĩ sức khỏe của Omega và Alpha chênh lệch rất lớn, cậu căn bản không thể thoát khỏi được.

"Anh Quý Lễ, sao anh lại bế nó? Anh định đưa nó đi đâu?" Tɧẩʍ ɖυng Dung ở phía sau vội vàng hét lên.

"Em ấy bị ốm! Tôi phải đưa em ấy đến bệnh viện!" Cố Quý Lễ hét lên, vội vàng bế cậu ra khỏi nhà họ Thẩm.

Tɧẩʍ ɖυng Dung ngây ngốc tại chỗ, cậu ta nhìn bóng lưng của hai người họ rời đi, sống mũi cay cay, ánh mắt chua xót, vừa buồn vừa bực tức.

Cậu ta ngày càng ghen tị với Thẩm Trì Noãn, làm thế nào mà một thằng câm hôi hám như nó lại có thể có được tình yêu của Cố Quý Lễ? Rõ ràng nó chỉ là một thằng câm! Căn bản không xứng với một người hoàn hảo như Cố Quý Lễ!

Lục Mạn Trân đứng bên cạnh Tɧẩʍ ɖυng Dung, bà ta châm chọc mỉa mai nói: "Đồ ngốc, alpha của con đã rời đi với thằng câm chết tiệt đó, mà con vẫn còn đứng đây một cách ngu ngốc như vậy…."

"Mẹ…..bây giờ con phải đuổi theo anh ấy sao?" Tɧẩʍ ɖυng Dung có chút bối rối, cậu ta không biết mình có lên đuổi theo hắn ta hay không, nếu như bây giờ cậu ta đuổi theo sẽ chọc tức Cố Quý Lễ thì sao?

Lục Mạn Trân cũng biết rất rõ rằng, trong những ngày qua, Tɧẩʍ ɖυng Dung mỗi ngày đều đến tập đoàn Cố thị, nhưng Cố Quý Lễ còn không thèm để ý đến cậu ta .

Có được thứ gì càng dễ dàng thì càng ít trân trọng, tất cả alpha trên thế giới này đều giống nhau! Tất cả đều chỉ là thú vui cho họ!

"Được rồi, đừng đuổi theo bọn họ, bọn họ đều lái xe đi rồi, cho dù con có đuổi theo đến bệnh viện, cũng không ai muốn nhìn thấy gương mặt buồn bã của con đâu..." Lục Mạn Trân lạnh lùng nói.

Lục Mạn Trân rất hiểu tâm lý của các alpha, nếu không, bà ta sẽ không thể cướp đi chồng của người khác được.

Tɧẩʍ ɖυng Dung khoé mắt đỏ hoe, không biết nên làm gì, đành yên lặng quay đầu, đi thẳng lên lầu.

Lúc này trong bãi đậu xe của bệnh viện.

Cố Quý Lễ bế Thẩm Trì Noãn xuống xe, Thẩm Trì Noãn cố hết sức vùng vẫy, nhưng vẫn không thể thoát khỏi vòng tay của người đàn ông kia.

Cậu chỉ bị cảm, chứ có phải bị nan y đâu. Thẩm Trì Noãn ngẩng đầu lên, cậu nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của Cố Quý Lễ, Lúc này cậu nhận ra cảnh tượng này đã từng xảy ra trước đây, cũng đúng, cũng bởi tại Cố Quý Lễ lúc nào cũng tỏ vẻ quan tâm đến cậu , cho nên cậu mới không nhìn ra bộ mặt thật của hắn ta...

Cùng lúc đó, một bà lão hơn 80 tuổi bước xuống từ một chiếc ô tô sang trọng trong bãi đậu xe của bệnh viện.

"Bà ơi, đi từ từ thôi..." Mặc dù bà lão tay vẫn còn đang chống gậy, nhưng Bạc Tư Khiêm vẫn đưa tay ra đỡ.

Bà lão đó chính là bà nội của Bạc Tư Khiêm, bà tên là Hứa Văn Huệ, bà năm nay đã 82 tuổi rồi, thân thể bà vẫn còn rất khoẻ mạnh , nhưng do tháng trước bà bị trẹo chân, nên hôm nay đến bệnh viện để kiểm tra lại