Chương 19

Ninh Tiểu Phi vừa quay mặt lại, lại cảm thấy ánh đèn trên đầu tối sầm, quay sang, liền gặp trên đỉnh đầu ánh đèn tối sầm lại, thân hình người đàn ông mang theo khí tức mãnh liệt đè xuống.

Mục Thiên Dã quay lưng vè phía ánh sáng, khiến Ninh Tiểu Phi không nhìn rõ biểu cảm trên gương mặt của anh nhưng lại khiến cô bất giác lạnh sống lưng.

"Ông. . . Ông xã, kỳ thật em. . . Em cũng không muốn đi. . ."

"Thật sao?"

Mục Thiên Dã nhấn mạnh 2 chữ này, lộ ra giọng điệu chất vấn.

"Thật mà, nếu không tin, anh xem. . ." Ninh Tiểu Phi nhanh chóng mở ra nhật ký cuộc gọi đưa cho anh xem, "Cái số điện thoại đầu tiên, đây chính là số điện thoại mới của lão sư, nếu anh không tin, có thể gọi xác nhận lại."

Cô ngẩng mặt lên, chìa điện thoại ra. . . Trên gương mặt nhỏ tràn đầy vẻ ngây thơ, vô tội.

Nha đầu chết tiệt này, thật sự là chưa thấy quan tài chưa bỏ cuộc mà.

Mục Thiên Dã tròng mắt nheo lại, sau đó liền giơ tay trái lên, khóe mắt Ninh Tiểu Phi chợt giật giật, anh. . . Anh là muốn đánh thật sao?

"Cái đó. . ."

Cô thu điện thoại lại, lại muốn viện cớ, Mục Thiên Dã đã kéo lấy bàn tay của cô, ngón tay thon dài gõ lên màn hình điện thoại, gọi lại số máy kai.

Liếc mắt trên màn hình điện thoại, nhìn qua dãy số kia, Ninh Tiểu Phi chỉ có thể cầu trời khấn phật phù hộ, người kia tắt máy, hết pin, ngoài vùng phủ sóng. . .

Nhưng mà.

Màn hình lóe lên, điện thoại hiển thị đang kết nối.

Tim cô đập thình thịch liên hồi, nếu như vị Diêm Vương Gia này biết được cô lừa anh, cô nhất định sẽ không có kết quả tốt đẹp gì.

Wang!

Trên tủ trong đại sảnh, điện thoại di của Mục Thiên Dã bất chợt rung lên, nghe được thanh âm này, Ninh Tiểu Phi cảm thấy như được đại xá.

"Ông. . .Ông xã, anh. . . điện thoại của anh đang kêu, muộn như vậy còn gọi tới khẳng đinh là đại sự đi, anh nhanh nghe đi a?

Chỉ cần Mục Thiên Dã đi nghe điện thoại, cô liền có thể thừa cơ chuồn đi.

Hạ quyết tâm, Ninh Tiểu Phi âm thầm siết chặt tay trái đang cầm đôi giày, sau đó liền từng chút từng chút rút bàn tay đang bị anh nắm lấy ra.

Đôi mắt quét qua khuôn mặt nhỏ của cô, Mục Thiên Dã có chút buông lỏng bàn tay, cảm giác được anh đã buông lỏng, Ninh Tiểu Phi lập tức đem bàn tay rụt về.

"Đi lấy cho tôi."

Mục Thiên Dã bá đạo ra lệnh

Bàn tay của anh còn đặt trên cửa, Ninh Tiểu Phi không có đường để trốn, bất đắc dĩ, đành phải chui qua cánh tay anh, ôm theo đôi giày, cầm điện thoại tới cho anh. Ánh mắt quét qua cái tên người gọi, Ninh Tiểu Phi lạnh buốt sống lưng, đôi giày trong tay cũng trượt xuống, đập mạnh 2 tiếng trên nền đất.

Trên màn hình điện thoại của Mục Thiên Dã, viết rõ ràng 3 chữ —— Ninh Tiểu Phi!

Nhìn qua điện thoại của mình, lại nhìn tới điện thoại của Mục Thiên Dã, Ninh Tiểu Phi cuối cùng cũng rõ, hóa ra số máy xa lạ này chính là của Mục Thiên Da, nói cách khác, vừa mới cùng cô nói hươu nói vượn lấy cơ trong điện thoại. . . Anh hết thảy tất cả đều biết

Xong rồi!

Không cần quay đầu lại, Ninh Tiểu Phi cũng có thể tưởng tượng được ra, biểu cảm trên mặt Mục Thiên Dã giờ phút này.

Đêm nay, cô chết chắc!

Nhìn tới 2 chiếc điện thoại trong tay, Ninh Tiểu Phi chỉ hận không thể đập đầu vào điện thoại mà chết.

Thật sự là thống minh quá lại bị thông minh hại, vừa mới nhìn thấy số lạ gọi đến, cô làm bộ nghe muốn mượn cớ chạy trốn, không nghĩ tới, vậy mà lại là số của Mục Thiên Dã.

Từ kết hôn đến bây giờ, Ninh Tiểu Phi chỉ là gặp qua nhìn qua hình của anh, tự nhiên cũng sẽ không có số điện thoại của anh, làm sao biết kia là số di động của anh a!

Làm sao bây giờ?

Cắn cắn môi, Ninh Tiểu Phi đưa tay đem điện thoại cúp máy, cúi đầu, xoay người, khoa trương khịt mũi một cái.

"Ông xã, thật xin lỗi, em. . . Em sai rồi!

Ở trong tù vẫn là thẳng thắn sẽ được khoan hồng, ngoan cố kháng cự sẽ bị nghiêm trị đấy, cô chủ động thừa nhận sai lầm, Mục Thiên Dã hẳn là sẽ khoan hồng một chút? !