Chương 2: Tôi gửi số phòng cho cô

“Đinh Ngọc, cậu lớn lên xinh đẹp như thế, muốn kiếm tiền thật sự quá dễ dàng.” Nói rồi, Từ Giai Ninh quay đầu lại nhìn về phía giường, xác nhận bạn cùng phòng đều đã ngủ hết, nhỏ giọng nói với cô: “Cậu có muốn thử làm nữ tiếp viên không? Nghe nói rất nhiều nữ sinh trong trường chúng tớ đều đi làm nữ tiếp viên, kiếm được không ít đâu.”

“Nữ tiếp viên? Là làm cái gì?” Đinh Ngọc mới thi ra từ huyện nhỏ của cô, căn bản không biết đây là cái gì.

Từ Giai Ninh nhịn không được liếc mắt nhìn cô thêm một cái: “Chính là… Tiếp khách đó, một lần được tận vài ngàn đó, nghe nói nếu như được ông chủ lớn đồng ý bao nuôi, một tháng đều được những vài vạn, Vương Vân ở phòng bên cạnh chúng tớ, là người xinh đẹp nhất đó, cậu xem những cái túi xách của cô tớ toàn Hermes, những mười mấy vạn, chính là kim chủ của cô tớ mua cho đó.”

“Vậy chẳng phải là… Bán?” Đinh Ngọc có chút không hiểu được.

Từ Giai Ninh gật gật đầu, vỗ vỗ bả vai cô: “Chuyện này dễ hơn việc cậu kiếm 200 tệ nhiều, tớ cũng thấy cậu không dễ dàng gì, có đồng ý hay không là do chính bản thân cậu.”

“Tớ không làm được...” Đinh Ngọc biết bản thân rất có vốn liếng, dù sao từ nhỏ cô cũng đã được mọi người khen là mĩ nhân, tới sơ trung đã có rất nhiều bạn trai viết thư tình cho cô, còn tỏ tình với cô nữa.

Nhưng từ trước tới nay cô đều không có tâm tư yêu đương nam nữ, có lẽ bới vì trên vai cô đang gánh vác trách nhiệm quá nặng nề…

“Tùy cậu đó, tớ cũng là nghe người khác nói nên mới nói với cậu một tiếng, tớ đi WC.” Từ Giai Ninh đi dép lê vào WC, chỉ chốc lát đi ra liền trèo lên giường.

Di động của cô chợt rung lên vài tiếng, cô vừa mở ra đã thấy, là Từ Giai Ninh gửi cho cô một đường dẫn.

Cô nghiêng đầu nhìn về phái giường của Từ Giai Ninh.

“Mở ra xem xem.”

Đinh Ngọc mở ra, là một trang web, cũng giống với Tieba.

Hầu hết các bài đang đều là tự giới thiệu các thứ, một số ít còn có ảnh chụp, nhưng phần lớn là ảnh chụp dáng người, trên mặt đều bị làm mờ.

Nội dung đều là cái gì mà yêu cầu không cao, chỉ cần mỗi tháng kim chủ baba đưa năm vạn, bao gồm cả mua đồ trang điểm mỹ phẩm dưỡng da các thứ là được.

Đinh Ngọc tức khắc hiểu được đây là cái gì.

Cô quay đầu nhìn lại, Từ Giai Ninh đã ngủ rồi.

Cô sửa lại bài phát biểu gửi cho học tỷ rồi chờ hồi âm, trong lúc đó bản thân lại tiếp tục đi xem trang web kia.

Vậy mà cô lại nhìn thấy một vài thân hình quen thuộc.

Các cô ấy thật sự đều đi làm nữ tiếp viên sao?

Đinh Ngọc mở ra một nội dung được cập nhật liên tục.

Trang đầu tiên là tự giới thiệu bản thân, dáng người 3 vòng từ lớn đến bé.

Sau đó là một ít túi xách mới mua cùng với mỹ phẩm dưỡng da.

Trong đó một cái trang 【 cảm ơn ba ba đã mua túi mới, những ba ba sau đã xếp hàng rồi, rất luyến tiếc ba ba này nha ~~~】

Đinh Ngọc xem trang web giới thiệu mới biết được đây là một trang web do một kẻ thần bí tạo ra, cũng giống như trang web tuyển chọn người đẹp.

Chỉ thu phí hội viên của các sếp lớn, phụ nữ thì có thể miễn phí đăng ký.

Có người thậm chí còn để lộ cả dáng người cùng khuôn mặt của bản thân, giống như không e ngại điều gì cả.

【 Tiền tiêu vặt tháng này ba ba đưa là năm vạn, ba ba nói tháng sau tăng lên tới mười vạn đó, thật chờ mong ~~】

【 Tháng này ba ba tháng tặng cho em một chiếc túi hai mươi vạn, quá thích, em quyết định đồng ý hết mọi yêu cầu của ba ba ~~~】

Đinh Ngọc nằm ở trên giường, nhìn những trang giới thiệu phóng khoáng như đang khoe giàu này.

Cô run tay ấn đăng ký.

Đăng ký cũng đơn giản hơn so với cô nghĩ, chẳng cần gì nhiều, chỉ cần tên tuổi của cô cùng với số đo ba vòng.

Chờ cô đăng ký xong là có thể tạo trang mời gọi các kim chủ ba ba, còn có thể nhận tin nanh của ‘các ba ba’.

“Leng keng.” Thực mau đã có tin đầu tiên gửi tới.

Cô luống cuống tay chân tắt âm thanh thông báo đi, sợ bị bạn cùng phòng đang ngủ nghe thấy.

Cô mở khung chat ra, đầu bên kia là một bức ảnh màu đen, nhưng phía treen lại đánh dấu SVIP, đây là kí hiệu của siêu cấp viên của trang web này, người gia nhập hội đều phải đóng hơn trăm vạn tiền quỹ.

Chỉ có một câu ngắn gọn: “Ảnh chụp.”

Cô tìm nửa ngày, tìm được trong album một bức ảnh người khác chụp cô ở thư viện, sau đó mới đăng lên tường, cho dù chỉ có một bên sườn mặt từ rất xa, cô cũng phải làm mờ rồi mới đăng lên.

“Quá xa, gần một chút.”

Cô lại tìm thêm một bức ảnh tự chụp, nghiêm túc làm mờ hết mặt mình rồi mới gửi qua.

Đầu bên kia sửng sốt trong chốc lát cũng không có phản hồi lại.

Trái tim của cô vẫn luôn đập loạn nay lại bình tĩnh lại, quả nhiên là bất mãn, vậy là cái trang web này gạt người sao?

“Một lần một vạn.” Kia đầu lại gửi tin nanh đến.

Đinh Ngọc cho bản thân mình nhìn nhầm, một lần một vạn? Vậy chính là tiếp anh tớ ngủ một lần đã được một vạn rồi?

Qua năm phút, đầu bên kia lại gửi tin nanh đến: “Hai vạn.”

Nhiều đến mức Đinh Ngọc cảm giấc như đây là một cái bẫy.

“Năm vạn, gửi số tài khoản cho tôi, bây giờ tôi gửi cô.”

Đinh Ngọc thừa nhận, cô động tâm, năm vạn, cô vừa học vừa làm một năm cũng không kiếm được nhiều tiền như vậy.

Cô thử gửi một số tài khoản ngân hàng mà mình không thường dùng qua, cho dù đối phương là kẻ lừa đảo, trong chiếc thẻ này của cô cũng không có tiền, không sợ bị lừa.

Tiếp tục yên tĩnh.

Ước chừng đã qua vài phút, di động của cô lại phát ra âm thanh thông báo.

Trong thẻ ngân hàng đã được cộng thêm năm vạn!

“Nhận được chưa? Buổi tối ngày mai tới khách sạn Đôn Hoàng, tôi sẽ gửi số phòng cho cô.