Chương 3: Đừng làm tôi thất vọng.

Đinh Ngọc soạn tin nanh vài lần rồi quyết định xóa hết đi, cô thật sự muốn làm như vậy sao? Hiện tại cô mới chỉ là sinh viên năm nhất, thời gian hàng ngày hẳn là nên dùng để học tập, vậy mà cô lại muốn làm loại chuyện này…

Nếu như bị ông bà biết……

Đinh Ngọc nghĩ rồi lại nghĩ, trằn trọc, vẫn quyết định soạn một đoạn tin nanh.

【 Cảm ơn, làm ơn hãy gửi số tài khoản cho tôi, tôi trả lại số tiền này. 】 Đây cũng coi như là uyển chuyển từ chối.

Nghĩ đi nghĩ lại, cô cũng không định làm như vậy.

Sáng sớm hôm sau Đinh Ngọc có buổi học sớm, nhưng bởi vì tối hôm qua trằn trọc mất nửa đêm, cô vẫn mơ mơ màng màng chưa tỉnh ngủ.

Trên đường đi tới phòng học Từ Giai Ninh mang theo một ly cà phê cho cô.

“Mua một tặng một, một mình tớ cũng không uống được, Vương Huệ mua cùng Hứa Tình Phân, phần này của tớ cho cậu đó.” Từ Giai Ninh rất tự nhiê đưa cà phê cho cô

“Cảm ơn.” Đinh Ngọc nhận lấy, những bạn cùng phòng của cô đều vô cùng chiếu cố cô, bất luận là ăn hay uống đều chia cho cô một nửa, đáng tiếc cô không có khả năng đáp lễ lại...

“Đêm qua cậu xem cái trang web kia sao? Thế nào?” Từ Giai Ninh uống một ngụm cà phê rồi hỏi cô.

“Tớ...không định làm.” Đinh Ngọc vẫn nói lại đúng sự thật, cô không làm nổi loạn chuyện này.

Từ Giai Ninh gật gật đầu: “Tớ nghe nói tháng sau trường học muốn tổ chức một cuộc thi, là thi toán học, tớ nhớ là cậu học toán không tệ, có thể thử xem, tiền thưởng là một vạn tệ cùng với chiếc laptop.”

“Thật sao?” Hai mắt Đinh Ngọc sáng ngời, thành tích học tập của cô quả thật không tồi, chẳng qua những người có thành tích học tập tốt hơn cô có quá nhiều, cái tiền thưởng này chưa chắc cô có thể có được.

Từ Giai Ninh cười nói: “Một vạn tệ đã khiến cậu vui đến vậy, chuyện kiếm tiền nhẹ nhàng thì cậu lại không chịu, thật không biết cậu nghĩ gì.”

Đinh Ngọc cười cười không nói, cô cũng không biết bản thân nghĩ gì, cô cũng không biết bản thân đang kiên trì vì cái gì, có lẽ chỉ là không buông thả được cơ thể của mình thôi.

Lịch học hôm nay của cô kín mít, hơn nữa tối hôm qua lại ngủ không ngon, cả ngày đều cảm thấy choáng váng, buổi chiều ở thư viện đợi giúp học tỷ sửa bản thảo diễn thuyết rồi cô mới quay trở về phòng ngủ.

Các bạn cùng phòng đều nằm trên giường chơi điện thoại, cô cũng nằm ở trên giường.

“200 tệ này đã có thể sai khiến cậu như ma quỷ vậy, tận tối muộn mới trở về, chị tớ rốt cuộc là có ý gì? Một cái bản thảo cũng bắt cậu viết đi viết lại tới hai lần cho chị tớ.” Quan hệ của bốn người trong phòng ngủ đều không tệ, Từ Giai Ninh nói chuyện cũng không có kiêng dè.

“Không biết nữa, thế nhưng có lẽ tớ thật sự không đạt được yêu cầu của học tỷ, nếu chị ấy không hài lòng bản thảo này một lần nữa, tớ cũng chỉ có thể trả lại 200 tệ cho chị ấy.” Đinh Ngọc cười khổ, cô từng giúp rất nhiều học trưởng học tỷ viết bản thảo diễn thuyết, nói thật, vị học tỷ này vẫn là người đầu tiên làm khó cô như thế.

Giống như là, cố ý làm khó cô vậy.

Hai trăm tệ thật khó kiếm, Đinh Ngọc nghĩ, lại lấy di động ra click mở Tieba kia, tin nanh cô chưa đọc vẫn luôn nhấp nháy, cô liền nhấn vào.

【Khách sạn Đôn Hoàng phòng 1908 tổng thống. 】

【Phòng7 giờ, nhanh lên. 】

【 Không tới? Có ý gì? Chơi tôi? 】

【 Chê ít tiền? 】

Đinh Ngọc bỗng nhiên phát hiện tin nanh cô gửi đi vào tối qua thất bại, cũng chính là đối phương cũng không biết cô từ chối.

Vậy chẳng phải là cô cầm năm vạn tệ phỏng tay này khiến cho đối phương nghĩ cô là kẻ lừa đảo sao?

Đinh Ngọc vội vàng nanh lại.

【 Ngại quá, tôi không định làm cái này, gửi tôi số tài khoản, tôi trả lại tiền cho anh. 】

Một lát sau đầu bên kia mới nanh lại 【 Chê ít tiền thì cứ nói thẳng, tôi có thể thêm, không cần dùng mấy thủ đoạn này, tôi không thích. 】

【 Tôi thật sự……】

【 Buổi tối ngày mai, thời gian địa điểm vẫn vậy, đừng làm tôi thất vọng. 】