Quyển 1 - Chương 2

Úc Chu đọc qua không ít võng văn, nhất thời tò mò, mở to hai mắt đánh giá nam chính.

Ngoại hình Sở Kinh Dã rất được. Ngũ quan anh tuấn, môi mỏng, rất xứng làm nam chính trong tiểu thuyết, khó tránh sau này lại mê hoặc nhiều hậu cung mỹ nữ như vậy.

Lúc này Sở Kinh Dã đang nhắm mắt lại, cũng không biết là nhắm mắt dưỡng thần hay quỳ rồi ngủ thϊếp đi.

Thời gian này bọn họ còn đang học cấp ba. Sở Kinh Dã mới mười tám tuổi, bị nhà họ Úc gửi đi học ở trường tư thục quý tộc cùng với nguyên chủ.

Bây giờ là kỳ nghỉ đông, Úc Chu ngủ nướng cũng không ai quản, anh mới có thể ngủ đến lúc này.

Cũng là vì người họ Úc duy nhất đối xử tốt với Sở Kinh Dã —— Úc lão gia, đã đi nghỉ phép cùng bạn cũ.

Con cả nhà họ Úc, Úc Trạch, là người duy nhất có thể quản giáo Úc Chu, vừa mới vào công ty, mười ngày nửa tháng mới về nhà một lần.

Nghe Úc Chu muốn Sở Kinh Dã ngủ trong phòng mình, không ai phản đối cả.

Nhưng mà sao Úc Chu lại thật sự muốn ngủ chung với nam chính chứ?

Nguyên chủ cao ngạo, tùy tiện ném chăn xuống đất, bắt nam chính quỳ ở đó cả đêm.

Lý do Úc Chu ghét Sở Kinh Dã rất đơn giản, một là bởi Sở Kinh Dã là con trai, hai là anh rất thông minh.

Mọi người đều biết, người thừa kế nhà họ Úc là Úc Trạch. Úc Chu nổi tiếng dốt nát, luôn bị người khác chế nhạo.

Kỳ thật cũng không phải nguyên chủ không học tập, mà là đầu óc quả thực không quá thông minh, thi không đậu.

Nhưng Sở Kinh Dã thì khác.

Mỗi ngày anh đều phải hầu hạ Úc Chu. Vì thân phận là người ở rể nhà họ Úc, anh bị một đống người trêu đùa ở trường, thường thường bị nhốt trong WC, phòng thiết bị, nhà kho,…… và những nơi khác.

Dưới tình huống như vậy, Sở Kinh Dã còn có thể được toàn điểm A, thật sự không hổ là thiên tài.

Vốn dĩ Úc Chu rất bất mãn vì bản thân phải đính hôn với một người con trai, huống chi người này còn ưu tú hơn cậu về mọi mặt.

Bên ngoài có tin đồn rằng nhà họ Úc thấy cậu út có nhan sắc nhưng lại không có đầu óc thì khó mà trọng dụng.

Ông Úc sợ sau này cậu sẽ gây chuyện nên vội vàng tìm Sở Kinh Dã đến ở rể. Nói không chừng về sau, một bộ phận sản nghiệp Úc gia sẽ trực tiếp giao cho Sở Kinh Dã - một người dưng khác họ..

Nguyên chủ bị người chung quanh châm ngòi thổi gió, bắt đầu sinh lòng chán ghét Sở Kinh Dã, nên trút hết lửa giận lên người anh.

Biết về sau Sở Kinh Dã sẽ có những trải nghiệm tương tự mình, Úc Chu liền không tự chủ được mà có vài phần đồng tình với nam chính.

Nhưng là việc nào ra việc đó. Bây giờ cậu bị ràng buộc vào hệ thống pháo hôi độc ác. Lập trường của bọn họ đối lập, cậu chỉ có thể tra tấn Sở Kinh Dã.

Nghĩ vậy, Úc Chu ngồi ở mép giường, ho nhẹ một tiếng, hét lớn: “Sở Kinh Dã, còn không mau cút lại đây mang giày cho tôi.”

Giọng nói thiếu niên thanh nhuận, ngữ khí lại ngang ngược vô cùng.

Làm vị hôn phu của Sở Kinh Dã, diện mạo của Úc Chu cũng không kém cạnh.

Úc Chu rất giống mẹ cậu. Thanh tú xinh đẹp. Hai má còn giữ nét mập mạp của trẻ con. Bộ dạng trẻ con không mất đi, môi mọng no đủ, màu như chu sa.

Trước mặt người ngoài, Úc Chu luôn có thể giả vờ hiểu chuyện và văn nhã. Chỉ có ở trước mặt Sở Kinh Dã, cậu mới bày ra bộ dạng đáng ghét này.

Úc Chu nói xong, thanh âm hệ thống 1120 lại vang lên trong đầu cậu.

[Giá trị chán ghét của nam chính +5 điểm. Hiện tại đang 60 điểm. Ký chú tiếp tục cố gắng nhé!]

Bị tra tấn lâu như vậy mà giá trị chán ghét mới 60 điểm à?

Xem ra, làm nam chính quả nhiên không đơn giản, tính tình nhất định phải phi thường kiên định. Úc Chu ở trong lòng âm thầm tán thưởng.

Nam chính đang quỳ gối trong góc nghe tiếng Úc Chu kêu mình thì lảo đảo đứng dậy.

Anh cũng không phải đồ ngốc, sẽ không nghe lời Úc Chu quỳ cả đêm.

Tối hôm qua, xác nhận Úc Chu ngủ say, Sở Kinh Dã lấy chăn trải trên mặt đất ngủ. Trước bảy giờ thì tỉnh dậy, thu dọn đồ đạc, tiếp tục quỳ.

Bình thường vào giờ này, bà Úc sẽ đích thân đến gọi Úc Chu rời giường ăn sáng. Sở Kinh Dã đương nhiên biết cách diễn trò, đang chuẩn kể khổ một phen trước mặt bà Úc.

Ai biết hôm nay bà Úc chỉ ở ngoài cửa gõ cửa, kêu hai tiếng, thấy bên trong không ai đáp lại đã rời đi. Kế hoạch thất bại, Sở Kinh Dã đành phải ngồi dưới đất, cầm sách giáo khoa mới tinh của Úc Chu, ôn tập chút kiến thức.

Chín giờ, Sở Kinh Dã nghĩ Úc Chu sắp dậy, lúc này mới quỳ xuống chăn. Tính toán đâu ra đấy, Sở Kinh Dã quỳ gối chưa đầy nửa giờ.

Chỉ là làm trò trước mặt Úc Chu nhưng vẫn phải diễn tròn vai.

Sở Kinh Dã khập khiễng đi qua, ngoan ngoãn lấy tất từ ngăn tủ bên cạnh ra, quỳ xuống bên giường chuẩn bị mang tất cho Úc Chu.

Toàn bộ quá trình nhìn không ra anh có chút không tình nguyện nào.

Sở Kinh Dã cúi đầu. Ở góc độ này, Úc Chu chỉ có thể thấy đỉnh đầu anh, không thấy rõ thần sắc. Cậu chỉ phỏng đoán hiện giờ nam chính chắc hẳn đang rất phẫn nộ.

Xem ra mình rất phù hợp với nhiệm vụ này.