Chương 3

Vốn không đến mức thê thảm như vậy, lấy thân phận học sinh đặc biệt khó khăn được trợ cấp cao, cậu vốn được rất nhiều trợ cấp, cho dù không lấy được học bổng thì ít nhất cũng có thể nhận được hơn 5 vạn đế quốc tệ cho một học kỳ.

Nhưng sau khi nhập học đã đắc tội với đoàn hậu cung mà nhân vật chính thụ, ngoại trừ khoản trợ cấp đầu tiên ra, số tiền trợ cấp còn lại đều không cánh mà bay, cho nên Lục Thời Ninh không thể không đối mặt với thực tế đau đớn là không có tiền ăn cơm.

Cũng may Lục Thời Ninh phát hiện một lon bột dinh dưỡng đặc biệt ở kệ cuối cùng với giá 100 đế quốc tệ, nếu như pha nước, uống tiết kiệm một chút đại khái có thể uống một tháng.

Sau khi thanh toán bằng khuôn mặt, số dư của cậu vẫn còn 1577,2 đế quốc tệ.

Chút tiền này còn chưa đủ mua quang não, mà không có quang não thì không thể lên mạng tìm việc làm thêm được.

Ahhh! Vì sao trước khi xuyên sách cậu phải lo lắng về chuyện tiền bạc thế nào, sau khi xuyên sách vẫn phải lo lắng về chuyện tiền nong mỗi ngày sao!!1!

Lục Thời Ninh cất bước nặng nề ôm bình dinh dưỡng rời khỏi trung tâm mua sắm, trở về ký túc xá của mình. Cửa ký túc xá một khi cảm ứng được nhiệt độ của cơ thể con người, là bắt đầu tự động quét mặt cho Lục Thời Ninh bước vào trong.

Lục Thời Ninh vừa bước vào ký túc xá, một ánh mắt lạnh như băng thấu xương mang theo cảm giác áp bách mãnh liệt phủ lên người cậu, đè ép cậu không thở nổi.

Hỏng rồi! Quên mất trong ký túc xá còn có vị sát tinh này!

Không giống như loại công dân bình thường vừa mới đạt tới alpha cấp bậc cao cấp như cậu, vị sát tinh vừa mới phân hóa này chính là alpha siêu cao cấp cấp 3S, làm cả cái đế quốc này loạn hết cả lên.

Trong dân số của đế quốc, beta không có Pheromone, chiếm số lượng nhiều nhất, mới có thể bị coi là tầm thường, được phong chức danh là ong thợ, hơn nữa đại đa số đều là đế quốc trung và hạ tầng.

Omega chiếm số lượng ít nhất, pheromone có thể an ủi những alpha phát tình, và do đó, sự tồn tại của mỗi omega là cực kỳ quan trọng.

Alpha là vũ khí lợi ích của quốc gia, khi chiến tranh là phòng tuyến đầu tiên của đế quốc đối ngoại, là lực lượng sản xuất chính để xây dựng đất nước trong thời bình, có thể nói rằng họ có thể di chuyển đến bất cứ nơi nào cần đến họ.

Nhưng alpha cấp bậc càng cao càng không khống chế được, một khi pheromone bạo loạn sẽ dẫn đến náo loạn trên diện rộng.

Nghe nói vị Sát Tinh này vừa mới phân hóa đã mất khống chế, tòa thành thị hắn ở rơi hẳn vào tay giặc, tất cả đường năng lượng đều bị tinh thần lực không kiêng nể gì của hắn phá hủy, lúc ấy đế quốc xuất động cả quân đoàn mới bắt được vị Sát Tinh này.

Lúc phân phối ký túc xá, lúc phát hiện mình và sát tinh cùng ký túc xá còn rất hoảng hốt, lo lắng mình sẽ bị tinh thần lực của hắn lấn át, về sau mới nhận ra mình không là cái mẹ gì trong mắt của đối phương cả.

Cho dù đó là bạn cùng phòng hay là tình địch của hắn.

Không được hắn để vào mắt mới là khinh miệt lớn nhất, nguyên thân vẫn bởi vậy mà tức giận không thôi.

Lục Thời Ninh lại rất may mắn vì điểm này, cậu cảm thấy, mặc kệ vị sát tinh này xấu xa như thế nào, chỉ cần hắn không giống mấy nhân vật chính công khác áp bách cậu, vậy đã là một người tốt rồi.

Thậm chí cậu còn có ý nghĩ, nếu như cậu xin lỗi vị sát tinh này, cam đoan với hắn mình sẽ không dây dưa nhân vật chính thụ nữa, như vậy việc hắn có bắt nạt cậu hay không thì không cần phải lo nữa sao.

Tuy rằng nghĩ như vậy, nhưng khi đối mặt với ánh mắt của vị sát tinh, Lục Thời Ninh lại mất đi dũng khí nói chuyện.

Ánh mắt Tạ Lâm Thanh đảo qua quần áo nhăn nhúm của Lục Thời Ninh, lại dừng lại trên lọ bột dinh dưỡng trong lòng cậu một lát, mới dời mắt trở lại trên quyển sách giấy trên tay.