Chương 22

"Trước kia chúng tôi chơi cũng xảy ra những chuyện như vậy, ôm cổ của anh ta lại thấy anh ta hít thở liên tục, chắc tối hôm qua kích động quá nên ngất đi. Tôi và Tiểu Như hơi sợ nên đi trước...Nhưng chắc chắn anh ta còn sống, chỉ là dáng vẻ hơi đáng sợ thôi!”

Hoàng Hạo nghe thấy liền day huyệt thái dương: "Biểu hiện của Tô Nghiệp Hoa không phải là kích động mà là bị đè lên động mạch cổ, thế nên mới xảy ra tai nạn chết người đấy!"

Lần đầu tiên Mạnh Đình Đình nghe thấy ôm cổ sẽ xảy ra tai nạn chết người nên không tin lắm.

"Lúc làm những việc này vợ đồng chí cảnh sát không ổm cổ anh à? Không phải anh cũng vẫn còn..." Hoàng Hạo đóng cửa ngăn lời nói của cô ta lại, sau đó đi ra ngoài, lái xe đến phòng giải phẫu ở nhà tang lễ.

Việc kiểm tra thi thể còn chưa xong, Lâm Tế Du mang bao tay, cầm dao phẫu thuật chỉ vào phần cổ đã bị tách da trên thi thể cho Hoàng Hạo xem: "Có nhiều chỗ bầm tím, chảy máu, nhìn bề ngoài cũng thấy rõ điểm đặc trưng là hít thở không thông, đây là do bị bóp cổ đến chết. Về phần véo thì mục đích của hung thủ có phải xuất phát từ tính chất của việc chơi bời kia hay không thì phải dựa vào việc điều tra của các anh rồi."

Hoàng Hạo khoanh tay: "Tối hôm qua lúc kiểm tra thi thể, phần cổ rõ ràng không có vết véo mà?"

Lâm Tế Du nhìn anh ta một cái: "Lúc hung thủ véo cổ thì có kê vật giảm xốc bên trên, có thể thấy gần cổ nạn nhân có mấy sợi vải màu cà phê không phải của nạn nhân, có thể là từ quần áo trên người của mấy cô gái kia."

Hoàng Hạo liền nhớ lại Mạnh Đình Đình mặc một bộ váy liền áo tơ lụa màu cà phê.

Lấy sợi vải đi đối chứng thì lại hoàn toàn không trùng khớp. Đường Anna cũng nói tối qua Mạnh Đình Đình mặc một bộ quần áo khác, những người tình nghi còn lại cũng không ai mặc quần áo màu cà phê cả.

Nhìn vụ án tưởng chừng như đơn giản, vậy mà đến lúc này manh mối lại đột nhiên bị cắt.

Đường Anna đi về trước, đến một quán bar khác chơi, việc này có thể tìm được nhiều người làm chứng. Mạnh Đình Đình nói về cùng Tiểu Như, sau khi về khách sạn điều tra máy quay thì thấy lời khai phù hợp.

Tôn An luôn ở nhà, có con gái làm bài tập làm chứng, giám sát màn ảnh ở chung cư cũng không thấy ghi chép cô ta đi ra ngoài.

Buổi tối Tiêu Tiêu mang quần áo của Lâm Tế Du giặt sạch phơi khô, hôm sau muốn trả lại cho anh nhưng đến phòng kỹ thuật lại không thấy anh đâu. Hạ Chử Chính đang đối chứng dấu vân tay, thấy cô đến liền nói: "Tiêu Tiêu đến vừa đúng lúc, giao tài liệu này cho đội trưởng Hoàng giúp tôi nhé."

Tiêu Tiêu cầm lấy, rướn cổ nhìn quanh một vòng: "Chủ nhiệm Lâm không đến à?"

"Hôm nay anh ấy nghỉ ở nhà."

Tiêu Tiêu đành phải ôm quần áo trở về, trong văn phòng, Tư Hoa Lâm và tổ trưởng tổ B Trình Kiến Vân đang thảo luận về vụ án: "Hay là để tổ chúng tôi phụ trách vụ án này, bây giờ trên tay chúng tôi không có vụ án nào lớn, đủ nhân lực, không phải tổ anh đang phụ trách vụ án không đầu kia ư?"

Tư Hoa Lâm cũng không nhường: "Không thể nói như vậy được, lúc xảy ra chuyện thì tổ A chúng tôi đến hiện trường trước, thế nên chúng tôi tương đối quen thuộc vụ án, không thì nhờ đội trưởng Hoàng tới giải quyết..."

Hai người luyên thuyên đến văn phòng Hoàng Hạo, Hàn Tiểu Dĩnh nháy mắt cười ra hiệu với Quý Chí Mẫn: "Ối chà, tổ A các anh cũng được đấy, đi hiện trường vụ án thì xung phong trận ngựa lên trước, phòng kỹ thuật cũng bị một lần hành động của các anh tiêu diệt, vậy sau này tổ B chúng tôi còn biết làm gì nữa đây?"

Quý Chí Mẫn liếc nhìn Tiêu Tiêu rồi nói với cô ấy: "Nói gì thế hả, người trẻ đừng nghĩ nhiều."

Hàn Tiểu Dĩnh hừ một tiếng, cũng không nhìn Tiêu Tiêu nữa mà ôm tài liệu đi ra ngoài.

Tiêu Tiêu đoán chừng cô ấy biết việc tối hôm qua mình chở Lâm Tế Du đến hiện trường vụ án, quần áo cầm trên tay cũng trở nên nặng nề.

Quý Chí Mẫn an ủi cô: "Không có việc gì đâu, tính tiểu thư ấy mà, chúng tôi cũng quen rồi."

Tiêu Tiêu cảm kích nhìn anh ta, cầm quần áo để dưới ghế ngồi rồi mang tài liệu đến phòng Hoàng Hạo.

Hoàng Hạo híp mắt nghe hai “đại tướng” dưới quyền cãi nhau, anh ta chỉ cầm tài liệu rồi phẩy tay với cô: "Em ra ngoài trước đi. Ối chà, ai người các cậu nói tiếp đi, ai nói có lí thì tôi nghe người đó..."

Lúc Tiêu Tiêu đi ra ngoài, Hàn Tiểu Dĩnh đang kích động dẫn một cô gái trẻ tuổi đến, cô gái kia hiển nhiên là "Tiểu Như" đến cung cấp lời khai.

Quý Chí Mẫn đến giúp nhưng lại lập tức bị Hàn Tiểu Dĩnh từ chối: "Miễn đi, tự tôi làm được." Nói xong, cô ta gọi mấy đồng sự tới dẫn người đến phòng thẩm vấn.

Một lát sau Tư Hoa Lâm và Trình Kiến Vân đi ra, tuyên bố vụ án này do tổ A tiếp tục xử lí.