Chương 9: Chải lông

[??? cậu bạn thật tuyệt vời.]

[Chó: Mình đã được nuôi bởi thứ quái gì vậy?]

[Chó: Có thể không phải người, nhưng bạn thực sự là một con chó.]

Tô Kiều không chú ý đến những gì đang hiện trên bình luận, cậu đang tránh hai sinh vật lông xù đang cho ăn.

Nhưng rõ ràng chúng không muốn từ bỏ, rất kiên quyết muốn Tô Kiều ăn một miếng.

Tô Kiều bất đắc dĩ, đành phải cắt một miếng thịt trên phần của chúng, che miệng ăn xong mới nói: "Được rồi, các cậu tự ăn đi."

Thấy Tô Kiều đã ăn, bọn lông xù mới hài lòng quay về bên đĩa của mình, bắt đầu thưởng thức bữa ăn ngon.

Thực ra thịt không nhiều, thời gian ngắn như vậy nướng miếng thịt dày không chín được, lửa cũng không lớn lắm, phải từ từ mà làm.

Tô Kiều lại cắt một miếng thịt nướng xâu lên trên lửa, lúc này mới chú ý đến bình luận trên phòng live stream.

Lần live stream đầu tiên, một khi chuyên tâm làm việc gì đó rất dễ quên mất mình vẫn đang live stream.

Tô Kiều nói: "Live stream lần này đến đây thôi."

Thiết bị và hình ảnh trong phòng phát trực tiếp đã được điều chỉnh đến trạng thái tốt nhất, chỉ cần đợi ngày mai bắt đầu chính thức live stream là được.

[A? Tôi vội vàng nhìn thời gian lên sóng của chủ phòng, chưa đến nửa tiếng đã muốn tắt rồi à?]

[Chưa xem đủ bọn lông xù, muốn xoa, không xoa được, giờ ngay cả xem cũng không cho xem, hu hu...]

Tuy thời gian live stream của Tô Kiều không dài, nhưng rõ ràng khán giả trong phòng live stream đều không muốn cậu dừng sớm như vậy.

Tô Kiều xoa tai con hổ bên cạnh suy nghĩ, nếu tiếp tục live stream thì cậu cũng không có nội dung gì để phát, chỉ là nướng thịt cho hai sinh vật lông xù, rõ ràng không có nhu cầu live stream.

Đang lúc Tô Kiều suy nghĩ, có mấy tỷ phú liên tiếp tặng quà.

[Ngư lôi nước sâu x300. Đừng tắt, tiếp tục live stream đi.]

[Ngư lôi nước sâu x1000.]

[Ngư lôi nước nông x200.]

[...]

Lượng người trong phòng live stream của Tô Kiều tăng vọt, tặng quà trả phí gắn liền với lượng người trong phòng live stream, mà ngư lôi nước sâu lại là món quà đắt nhất trên nền tảng live stream, chỉ trong vài phút ngắn ngủi tài khoản của Tô Kiều đã có vài nghìn đồng thu nhập.

Do lượng người tăng lên, kéo theo xếp hạng live stream cũng liên tục tăng cao, thu hút không ít khán giả mới đến.

[Bên cạnh chủ phòng là gì vậy? Sao to thế?]

[Trời ơi, đó là hổ hả? Đúng là hổ rồi! Trông giống hệt trong sách tra cứu!]

Con hổ ăn xong miếng thịt bên miệng, ngẩng đầu liếʍ mép, thấy Tô Kiều vẫn đang tiếp tục nướng thịt, nó đứng dậy duỗi người, vẫy vẫy bộ lông trên người vòng quanh cọ vào Tô Kiều.

"Gừ!" Cục Than Nhỏ vẫn ngậm miếng thịt trong miệng, nhận ra động tác của con hổ lập tức vung một cú, rồi ôm cả đĩa chắn giữa con hổ và Tô Kiều.

"Các cậu không được gây rối nữa." Tuy con hổ tính tình tốt, cũng không có hành động gây tổn thương gì đến Cục Than Nhỏ, nhưng Tô Kiều thấy Cục Than Nhỏ và con hổ đùa giỡn khó tránh khỏi lo lắng, sợ Cục Than Nhỏ sẽ bị hổ đánh.

Với bộ cấp cứu cậu đang có trong tay, một khi Cục Than Nhỏ gặp chuyện không may thì cậu chưa chắc cứu được nó.

Dù là con hổ hay Cục Than Nhỏ, cậu đều không muốn thấy bọn lông xù bị thương.

Cục Than Nhỏ đã bỏ miếng thịt xuống định chuyên tâm đánh nhau với con hổ, nghe lời Tô Kiều nó sững người một chút, rồi quay đầu ăn thịt nướng, thái độ thay đổi nhanh chóng, giống như quả cầu đen nhỏ vừa rồi cố đuổi theo cắn con hổ không phải là nó vậy.

Con hổ vẫn đang vẫy đuôi trêu chọc Cục Than Nhỏ, lập tức cũng không quậy nữa, bụng áp sát đất từ từ bò đến bên cạnh Tô Kiều, thò đầu nhẹ nhàng ngửi đống lửa.

Cành cây đang cháy đùng một tiếng "tách", con hổ giật mình, lông trên người lập tức xù lên, nhìn cổ như dày thêm một vòng.

[Ha ha, ngốc quá đi!]

[Thứ này là hổ à? Chẳng phải nói hổ đã xếp top 3 thú dữ liên hành tinh rồi sao, tấm màn đen!]

[Hehe, có lẽ là người làm bảng xếp hạng đã bị hổ làm nũng chinh phục rồi.]

[Vừa tra xong tài liệu quay lại, tài liệu chỉ nói hổ nguy hiểm và hung dữ đến mức nào, con người không được đến gần thế nào, cũng chẳng ai nói chúng dễ thương thế này, đơn giản còn ngoan hơn mèo nhà.]

Tô Kiều nhìn những bình luận này, nghĩ một chút rồi mở miệng giải thích:

"Hổ đúng là thú dữ."

Đừng tưởng vì con hổ trong phòng live của cậu trông rất dễ thương mà cảm thấy hổ an toàn vô hại, rồi tự mình chạy ra ngoài bắt hổ, thế thì mệt lắm.

Tuy không biết tại sao con lông to trước mặt lại ngoan ngoãn như vậy, nhưng không có nghĩa là những con hổ khác cũng có tính khí này, nếu gặp phải con hổ khó chơi thì chẳng phải cậu có lỗi sao.

Tô Kiều nói:

"Mọi người tốt nhất đừng dễ dàng đến gần hành tinh Hải Lam."

Bây giờ thú dữ đều tập trung ở hành tinh Hải Lam, những hành tinh khác không phải nơi động vật sinh sống, trên hành tinh hoàn toàn nguyên thủy này, theo ghi chép của người liên hành tinh, thú dữ đã có không dưới trăm loài, còn những loài thú cỡ nhỏ có nọc độc hay không thì nhiều đến mức đếm không xuể.

Tô Kiều chỉ cần họ đề phòng không chạy đến hành tinh Hải Lam khi không có việc gì, thì về cơ bản họ sẽ không có cơ hội gặp hổ.

[Vừa rồi hỏi một lần rồi, chủ phòng không trả lời, hỏi lại lần nữa: Chủ phòng thực sự đang ở hành tinh Hải Lam sao?]

[Tôi cũng hỏi. Mọi người đều nói hành tinh Hải Lam nguy hiểm rình rập, con người không thể đứng vững trên hành tinh Hải Lam, trước đây cũng có không ít chủ phòng thám hiểm đã đến, kết quả là... Nếu chủ phòng nói dối thì bây giờ xin lỗi, chúng tôi sẽ không mắng bạn đâu.]

[Đúng vậy, cho dù bạn tự ý nuôi thú dữ, chúng tôi cũng sẽ không báo cảnh sát đâu.]

Tô Kiều đúng là đang ở hành tinh Hải Lam, nhưng cậu không biết làm sao để chứng minh mình đang ở đó.

Ngay khi cậu đang do dự không biết trả lời thế nào thì quản trị viên đưa ra một dòng bình luận.

Quản trị viên: [Đã được phía chính thức xác minh, hành tinh chủ phòng đang ở chính là hành tinh Hải Lam, biểu tượng chính thức: Chủ phòng phổ cập khoa học sách tra cứu động vật hành tinh Hải Lam, chủ phòng có thể tự lấy trong ba lô.]

Biểu tượng?

Tô Kiều mở hậu trường, quả nhiên thấy một cái thẻ treo nhỏ ở trên cùng, chọn sau khi sử dụng sẽ xuất hiện ở trên cùng của phòng live stream, cũng coi như là xác nhận chính thức.

Có xác nhận chính thức này, cũng không còn ai trong phòng live stream nghi ngờ Tô Kiều không ở hành tinh Hải Lam nữa.

[Nếu chủ phòng không nói dối thì chủ phòng thực sự không phải nuôi hổ từ nhỏ à? Vậy sao con này lại ngoan thế này?!!]

[Đây là thể chất hấp dẫn lông xù thần kỳ gì vậy aaaa! Nhét mạnh một miệng chanh.]

Thịt nướng chín vẫn còn một khoảng thời gian nữa, cũng không cần lật thường xuyên, Tô Kiều bèn để giá nướng thịt lên đống lửa, còn mình thì ôm Cục Than Nhỏ chải lông cho nó.

Trên người động vật họ mèo đều có lông tơ, tránh để chúng liếʍ lông nuốt quá nhiều lông vào bụng, thường xuyên chải lông có thể giảm bớt lông ăn vào.

Cục Than Nhỏ rất nhỏ, Tô Kiều vài cái đã dọn dẹp sạch sẽ, con hổ nằm một bên, mắt tròn xoe nhìn cậu.

Tô Kiều vừa quay đầu lại, vừa hay đối diện với ánh mắt của con hổ, con hổ lập tức "gào" một tiếng, lật người lại bụng hướng lên trên, hai chân trước ngoan ngoãn cuộn tròn trước người.

Ngay khoảnh khắc chải lông cho con hổ, trong phòng livestream xuất hiện một dòng nhắc nhở chính thức: Hành động này có tính nguy hiểm cực lớn, tuyệt đối không được bắt chước.

Bình luận: [...]

[Chải lông cho thú cưng mà chải ra nhắc nhở nguy hiểm chính thức, cũng chỉ có mình chủ phòng thôi nhỉ.]

[Bắt chước? Ha ha ha tôi cười mất, phía chính thức cũng đánh giá cao tôi quá rồi, tôi lên đâu kiếm hổ cho cậu chứ.]