Chương 15

Chương này dành tặng @tranha_712 ( ' ∀ ')ノ~ ♡

Chương 15: Công viên giải trí (không thịt)

"Lần này yên tâm rồi chứ?" Giọng Lạc Đông hàm chứa ý cười, mang theo sủng nịch nói với Khúc Thủy vừa mới từ trong nhà chạy ra, gương mặt phiếm hồng, còn có tiếng thở dốc nhè nhẹ.

Một dạo vừa rồi bận rộn trên công ty nên không có thời gian quan tâm Khúc Thủy và con trai khiến Lạc Đông cảm thấy áy náy vô vàn. Cho nên khi hạng mục vừa hoàn thành, hắn liền đề nghị dẫn cả nhà ra ngoài chơi một chuyến. Xét thấy Lạc Từ Thừa cơ bản không có bất kì yêu cầu nào, còn Khúc Thủy vì tuổi thơ bất hạnh nên cũng không biết nhiều, cuối cùng vẫn là Lạc Đông quyết định chọn công viên giải trí, nhất định phải để cho bọn họ va chạm xã hội!

Sáng sớm tinh mơ Khúc Thủy đã bắt đầu chuẩn bị, cho tới lúc sắp ra khỏi cửa vẫn còn cảm giác thiếu thiếu gì đó, phải quay lại kiểm tra một lần nữa mới yên tâm lên xe.

Khúc Thủy xấu hổ gật gật đầu, ngồi vào ghế phụ thắt dây an toàn, cảm nhận được tầm mắt của Lạc Đông vẫn đang rơi trên người mình, cậu vừa ngại vừa vui, theo bản năng quay xuống ghế sau nói với Lạc Tử Thừa đang chuyên tâm ngồi chơi điện thoại:

"Thừa Thừa, coi nhiều hại mắt, ngừng một chút nha, có được không?

Khúc Thủy nói rất nhỏ, vẻ mặt và giọng điệu như đang cầu xin người ta làm theo ý mình, Lạc Đông lập tức nhịn không được cười thành tiếng. Bà xã của hắn dễ cưng quá đi mất, bộ dáng vừa buồn cười vừa dễ bắt nạt thật sự khiến hắn muốn chà đạp cậu một hồi.

"Dạ, game chán quá, con cũng đang muốn cất đây. Tiểu Thủy lão sư, thầy giữ hộ con." Lạc Tử Thừa tắt màn hình, đưa điện thoại lên từ khe ghế thấp thoáng đôi mắt lo lắng của Khúc Thủy.

"Được, thầy chắc chắn sẽ giữ kỹ." Khúc Thủy nhẹ nhàng thở ra, lập tức nhận di động, thật cẩn thận bỏ vào trong ba lô.

Lạc Đông nhìn lên gương chiếu hậu nhướng mày với con trai, cho Lạc Tử Thừa một ánh mắt tán thưởng, tính toán nên khen thưởng nhóc con cái gì đây, không hổ là con trai của mình. Tuy vẫn trưng ra cái mặt than đó, nhưng Lạc Đông biết thằng nhóc mặt liệt này đã dùng hết sự ôn nhu hết sức khan hiếm của nó để làm Tiểu Thủy yên lòng.

"Chúng ta đi thôi, hôm nay phải chơi một bữa ra trò mới được!" Lạc Đông khởi động xe, tâm tình cực tốt nói với hai vật nhỏ đáng yêu nhà mình.

Khóe miệng Lạc Tử Thừa giật giật, ánh mắt nhìn ra ngoài cửa kính, còn Khúc Thủy thì chờ mong hướng về Lạc Đông, ánh mắt lấp lánh giống hệt chú chó Husky thè lưỡi sùng bái nhìn chủ nhân.

-----Ta là đường phân cách của khu vui chơi nà------

Cuối tuần mà đi công viên giải trí thì xác định là đông như kiến vỡ tổ. Tàu lượn siêu tốc, thuyền hải tặc và 7749 các loại trò chơi cảm giác mạnh trên không liên tiếp truyền ra tiếng la hét chói tai hòa cùng tiếng nhân viên giới thiệu, tiếng cười lẫn tiếng khóc của các bạn nhỏ, các cặp đôi xếp hàng chuẩn bị chờ đến lượt, trên đầu đội tai mèo, tai thỏ, còn cầm kem khua tay múa chân chuyện trò rôm rả.

Vừa đi qua cổng soát vé, Khúc Thủy và Lạc Đông một trái một phải dắt tay Lạc Tử Thừa đi vào trong công viên, lòng bàn tay Khúc Thủy đã ứa một tầng mồ hôi mỏng, cậu thật sự quá kích động, khu vui chơi so với tưởng tượng của cậu còn rộng hơn gấp nhiều lần. Hai bên đường tấp nập các gian hàng nhỏ được trang trí cực lí bắt mắt, thú bông đáng yêu được trưng bày trong tủ kính, bánh kẹo đủ màu sắc, còn có băng đô hình các loại động vật, mũ phù thuỷ, mặt nạ chú hề khiến cậu nhìn không xuể.

Lần đầu tiên tới công viên giải trí, cậu nhìn cái gì cũng đều cảm thấy mới lạ, tuy đã từng xem một đoạn phim ngắn thấy nam chính nữ chính chọn nơi này để hẹn hò, nhưng khi cậu thật sự đặt chân tới đây vẫn cảm thấy có chút khác biệt, Khúc Thủy không tự giác há hốc mồm ngó trái ngó phải, nhéo nhéo bàn tay múp của Lạc Tử Thừa muốn tìm đồng cảm, cậu nhìn Lạc Tử Thừa thì thấy ông trời con này vẫn bình tĩnh nhìn lại cậu, nét mặt hoàn toàn không có một chút hứng thú, Khúc Thủy không khỏi có chút ủ rũ.

Lạc Đông thu hết vào trong mắt, đi tới bên cạnh Khúc Thủy nắm lấy tay cậu, mười ngón đan nhau đung đưa qua lại.

"Đi thôi! Chúng ta nên chơi trò gì đầu tiên đây?" Con trai, có dám thử chơi cảm giác mạnh không hả?" Lạc Đông khıêυ khí©h, cúi đầu nói với Lạc Tử Thừa.

"Có cái gì không dám, không phải đều giống nhau sao." Lạc Tử Thừa khinh thường trả lời.

Khúc Thủy căng thẳng nhìn Lạc Đông, không tự giác nuốt nước miếng, lúc này tàu lượn siêu tốc đã gần đến khúc cua 90 độ, cộng với tiếng thét chói tai của mọi người, Khúc Thủy càng thêm sợ hãi.

"Tiểu Thủy, đừng sợ. Có anh bên cạnh em, nắm chặt tay anh, nhắm mắt lại là được." Lạc Đông cổ vũ.

"Áaaaaaa!" Một đám người trên tàu lượn siêu tốc sợ hãi đồng loạt hét toáng lên, Khúc Thủy lúc đầu còn nắm chặt tay Lạc Đông, dần dần bắt đầu trở nên hăng hái, dứt khoát ngồi thẳng, mở mẳt nắm tay Lạc Đông giơ lên trời múa may cực kì vui vẻ.

Lạc Đông nhìn thấy Khúc Thủy chơi vui vẻ như vậy càng thêm thỏa mãn, quay đầu lại thấy khuôn mặt nhỏ không cảm xúc của thằng con trai hiếm khi xuất hiện một vết nứt, sợ muốn chết mà còn sĩ diện. Lạc Đông sung sướиɠ khi thấy người gặp nạn chọt chọt lên mặt mập của Lạc Tử Thừa. "Ha ha ha.... Một hồi chơi thêm lần nữa!" Lạc Đông nói lớn. /tình cha con chắc có bền lâu :)/

"Hai cây kem!" Lạc Đông nhận lấy, một cây đưa cho Lạc Tử Thừa đầu tóc rối tung, cây còn lại đưa lên miệng liếʍ một cái rồi mới đút cho Khúc Thủy.

Khúc Thủy nhìn quanh bốn phía, đảm bảo không người chú ý, mới dám rướn người lên cắn một miếng nhỏ.

Tầm mắt Lạc Đông dừng lại trên đầu lưỡi nhỏ hồng nộn còn dính kem rất nhanh đã rụt về trong miệng, trong lòng cồn cào ngứa ngáy.

Chơi cả ngày, sắc trời dần tối, một nhà ba người lưu luyến không muốn về. Mà thật ra cũng chỉ có mỗi Khúc Thủy lưu luyến không rời, còn hai người kia, một người lòng dạ khó lường, người còn lại mất hết thể diện thề sẽ không bao giờ quay lại chỗ này lần nào nữa. Cho đến rất nhiều năm về sau, một tổng tài bá đạo bá đạo nào đó vẫn còn thấy nơi này chỉ dành cho mấy kẻ ấu trĩ, còn bản thân là người trưởng thành lý trí tuyệt đối không bao giờ tới đây tìm thú vui, nhất quyết cũng không thừa nhận bản thân bị dọa sợ đến hét chói tai.

(*) Thuyền hải tặc:Phế Tẩm Vọng Thực (Mất Ăn Mất Ngủ) - Chương 15Hết chương 15.

Tin buồn :< Dạo này học online ngập mặt + deadline sấp mặt nên thời gian tới tui không thể post truyện đều được huhu (bình thường đã lâu mà bây giờ còn lâu hơn á :< ). Nhưng mà tui sẽ cố gắng hết sức có thể mong cả nhà thông cảm nha!!! Mãi iu <3

Spoil nhẹ: Chương sau H ngập mặt nha mà chia thành 2 phần lận, các bác muốn đọc từng phần hay đợi xong 2 phần luôn?