Chương 3: Ghen tị

" Nhiều lời , mạng tôi trong tay cô , muốn gϊếŧ thì gϊếŧ , muốn xử lý sao thì tùy cô , chỉ có điều đồng đội của cô vì cô mà hi sinh tính mạng , cô lại vô tâm gϊếŧ chết họ ....... " Thủy Nguyệt ôm lấy vết thương đang chảy máu trên bả vai liếc nhìn cô ta

Thủy Liên đột nhiên như nổi điên gào ầm lên : " Câm mồm , câm mồm , cô câm mồm " Cùng lúc đó bắn ra ba vết đạn , một phát chệch xuống nền đất , hai phát bắn trúng vào bên cánh tay vừa bị thương của Quách Thủy Nguyệt . " Cô thật ngây thơ a ...... , bọn họ tất cả đều là chỉ muốn bảo vệ cô thôi , còn tôi , chỉ là họ nghĩ cô sẽ không chấp nhận rời đi một mình bỏ lại đồng đội , càng là không chấp nhận ai đó cường thế kéo cô rời đi , chỉ có tôi là lựa chọn phù hợp nhất ......"

" Không phải , cô sai rồi , Thủy Liên , họ vẫn luôn bảo vệ cô , nếu không phải Hatt cứu cô khỏi viên đạn của những tên kia , liệu cô còn sống sao " Thủy Nguyệt suy yếu lên tiếng

Thủy Liên nhìn xuống người con gái xinh đẹp bên dưới , cô ta xinh đẹp hơn cô , tài giỏi hơn cô , được mọi người yêu quý hơn cô , cái gì cũng hơn , cái gì cô cũng không sánh bằng " Ha , nực cười , cô nghĩ vậy sao , nhưng tôi lại không nghĩ như thế , đến cái tên mà đội ngũ đặt cho , khiến cho tôi càng căm ghét cô , cô trong tổ đội được coi là trăng trên trời , thánh khiết và cao quý như vậy đấy , còn tôi thì sao , nhạt nhẽo và không quan trọng "

" Bọn họ đều coi chúng ta như người một nhà , cô hà tất gì chỉ vì như vậy mà phản bội chúng tôi " Thủy Nguyệt biết không nên xúc động với cô ta , im lặng chuyển đề tài .

Thủy Liên lại trở về bình tĩnh , bước gần về phía cô , nâng lên cằm tinh xảo , cười nói : " Chính là vì cô , chính là vì gương mặt xinh đẹp này , chính nó đã khiến tôi ghen ghét cô , cô hiểu không " Không biết từ bao giờ trong tay cô ta đổi từ thương thành một con dao nhỏ , từng chút một , từng chút một rạch lên gương mặt xinh đẹp kia , vừa rạch vừa cười một cách man rợ , thỏa mãn nhìn tác phẩm của mình .

Thủy Nguyệt thống khổ kêu lên , dòng máu đỏ tươi chảy khắp mặt cô , chảy xuống cần cổ trắng nõn " Cô liền gϊếŧ chết tôi đi .... "

" Đâu được , cuộc chơi còn dài mà , tôi còn muốn cô chịu đau khổ này đến đau khổ khác , cô biết không , từ lúc gia nhập đội ngũ , tôi lúc nào cũng cảm thấy căm ghét khi ánh mắt quan tâm của họ đều dành riêng cho cô , thứ ấm áp khiến tôi khao khát " Thủy Liên hài lòng nhìn Thủy Nguyệt kêu rên , liếʍ nhẹ lưỡi dao đang chảy máu .

Thủy Nguyệt không biết nên làm gì tiếp theo , cô phải thoát khỏi nơi này , anh em của cô , cô không thể để họ hi sinh một cách vô ích như vậy . Thủy Liên tin chắc cô không thể chạy trốn được , chưa lấy thẻ nhớ trong tay cô , cô nhất định còn có thể hoàn thành nhiệm vụ.

Thủy Nguyệt nhanh chóng cướp súng trong tay cô ta , cô biết đây là hành động ngu ngốc nhất trên cuộc đời mình , hành động thiếu suy nghĩ như vậy , nhưng mà không còn lựa chọn nào khác , đây chính là cơ hội duy nhất , cô nhất định phải ..........

......

Vu Huyền đại lục , một mảnh đại lục kì lạ , nơi đây là nơi lấy cường giả vì tôn , lấy thực lực làm trọng , cá lớn nuốt cá bé , không có thực lực , vậy thì chỉ là một tên tiểu nhân thấp kém bị người khác dẫm đạp dưới lòng bàn chân

Con người ở đây không giống như ở Trái đất , con đường từ khi sinh ra của họ luôn chỉ có một , đó là tu tiên, tu để thoát thai hoán cốt, tu để trở thành thần, tu để có thể trường tồn theo thời gian. Hấp thụ linh khí của trời đất , khiến cho cây cối và động thực vật khác xa so với bình thường .

Thành Tư Phương , Man Diệu quốc .

Núi Mã Long , cô bé cầm chiếc dao găm hung mãnh tiến vào , rạch lên con mãng xà khổng lổ một vệt rách , máu xanh từ trong vết thương chảy ra nhìn thật ghê rợn . Con mãng xà ăn đau gào rú hướng thẳng về phía đứa bé kia , giây phút trực chờ với cái chết , đứa bé đã lăn một vòng trên mặt đất nhanh chóng tránh được .

Thấy bản thân thất thủ , con mãng xà cao hơn đỉnh đầu người lớn càng tức giận , nó " Phi !! " một tiếng , miệng rắn liền lập tức phun ra lọc độc hướng thẳng tới phía cô bé mặc hồng y kia . Mắt thấy lọc độc hướng về phía mình , đứa bé nhay chóng nhảy qua một bên . Lọc độc bắn trượt rơi thẳng xuống đất , mặt đất như bị cho vào vạc dầu bốc lên từng đám khói đen , kêu lên những âm thanh " xì xì " , sau đó mặt dần trũng xuống một đoạn .

Đứa bé nhìn thấy như vậy , có chút khϊếp sợ nghĩ : " Nếu không phải nhanh chân né tránh , thì bản thân mình cũng bị thủng một lỗ lớn . "

Hồng y nhẹ bay , đứa bé phi thân đến chỗ mãng xà , nhanh nhẹn dùng dao đâm vào nó vài nhát chém thật sâu . Máu xanh bắn cả lên mặt cô . Đứa bé dường như không để ý , thấy mãng xà xụi dần xuống , có vẻ đã hết sức chịu đựng của nó , đứa bé xông lên , cầm lấy dao , thành thạo chặt đứt đầu nó xuống . Mãng xà hoàn toàn mất mạng .

Thu lấy thân xác của nó , đứa bé quen cửa quen nẻo trở về nhà .

Hồng y đứa bé này là Thủy Nguyệt . Lúc vừa tỉnh lại , Thủy Nguyệt cảm thấy thân thể đau nhức lại suy yếu . Lại lần nữa mất đi ý thức mà chìm trong bóng tối.