Chương 14: Bắt được sẽ lột da cô ta

Ánh mắt anh như tản mạn ra vẻ bễ nghễ, ngạo mạ của người cầm đầu, chính là thủ lĩnh của bọn lưu manh ngoài xã hội.

Hầu như không có người dám tới gần anh, khiến anh càng thêm khác biệt, không hề hợp với khung cảnh vườn trường chút nào.

Lúc những học sinh lớp khác ồn ào bên ngoài bắt gặp thân ảnh của anh, hơn nữa anh còn bị đánh thức, mà ngước khuôn mặt không có biểu tình gì nhìn chằm chằm bọn họ. Lập tức mọi người sợ tới mức giật mình một cái, chỉ vài giây ngắn ngủi lập tức giải tán mà chạy biến khỏi tầm mắt anh.

“Vị đại lão này không phải gần đây không có tới trường học sao?”

“Cho nên mới nói anh ta xuất quỷ nhập thần a, lúc ẩn lúc hiện, thình lình liền có mặt trong lớp rồi!”

Trong chớp mắt, toàn bộ hành lang liền cùng như bị cuồng phong quét qua, vắng lặng không còn bóng dáng người nào.

Còn bọn học sinh trong lớp đều giả vờ ngồi ngay ngắn trên chỗ của mình, không ai lên tiếng, khép miệng im như ve sầu mùa đông, không dám lộn xộn chút nào.

Tuy nhiên trong lớp lại thiếu mất hai người. Đó là Mạnh Nhiêu cùng Hàn Dữ Kiêu.

Bởi vì ngồi cùng bàn với Hàn Dữ Kiêu, nên Mạc Chinh mới chú ý cậu ta vậy mà không có trong lớp.

Chuông vào học sau giờ nghỉ vang lên lần thứ hai, vậy mà cả cậu ta cũng chưa về, lúc này Mạc Chinh cũng phát hiện không thấy bóng dáng của Mạnh Nhiêu.

Tính ra điều này cũng không quá kỳ lạ, Hàn Dữ Kiêu luôn là vô tình hay cố ý mà vây quanh Mạnh Nhiêu, nếu ngày nào đó không khi dễ cô vài lần, khẳng định cả người sẽ ngứa, khó chịu lên.

Mấy ngày này Mạnh Nhiêu không có tới lớp, Hàn Dữ Kiêu cứ như cà tím héo rũ ngồi đó, không nhấc nổi chút hứng thú nào với chuyện chung quanh.

Thậm chí còn dưỡng thành thói quen dậy sớm ngồi ở cổng trường đợi xem bao giờ Mạnh Nhiêu sẽ đên.

Mạc Chinh trầm mặc nửa phút, trong đầu hiện lên khuôn mặt nhỏ nhắn lúc trước giờ bỗng trở nên nhút nhát sợ sệt, anh đi ra ngoài mở điện thoại lên gọi hỏi “Cậu đang ở đâu?”

Phía bên kia di động truyền đến giọng nói thiếu niên như sắp bị tức chết mà giận dữ mắng: “Nếu như để tôi bắt được cô ta, tôi tuyệt đối không dễ dàng buông tha, thật muốn lột đi tầng da của cô ta!”

“Cậu không tìm thấy người?” Mạc Chinh kinh ngạc nhướng nhướng chân mày.

Hàng mi của Mạc Chinh vừa dày lại dài mà đen nhánh hơn nhiều so với các cậu trai khác, mặt mũi cân xứng, thâm thúy lại mang nét cương lãnh. Tuy rằng không phải quá được ưu chuộng bởi mấy cô gái nhỏ, nhưng lại hoàn toàn triển lãm ra khí chất đàn ông mười phần, lại mang theo tính xâm lược mãnh liệt, sẽ làm những phụ nữ thành thục mê đắm mà mềm mại cả người.