Chương 21: Ai âm hiểm với ai

Nhân vật Phượng Nh Nhan trong nhà đây chính là muốn những ngôi sao mà người khác không dám cho ánh trăng, nàng ta kêu người nào tới đây là đạo lý hiển nhiên, nhưng hiện tại Phượng Li lại điểm tên chỉ họ muốn nàng tiến đến, còn có thiên lý cùng vương pháp hay không hả?

Nhị di nương nhìn nữ nhi này của mình, tâm tính của nàng ta thế nào thì mình hiểu rõ nhất, từ nhỏ đến lớn đã không cho phép người khác nói nàng ta một chữ không tốt, nàng ta muốn cái gì là phải có được, lòng tự trọng cao hơn người khác nhiều, hôm nay nghe được lời như vậy đúng là có chút không thể chấp nhận.

"Nhan à, hiện tại không phải là lúc cho con bốc đồng, ngẫm lại cha của con đi, toàn thành không có một luyện dược sư nào có thể luyện chế ra đan dược có phẩm cấp mà hắn cần, khó lắm mới có tin tức môn chủ Quỷ Y, cha con đã được cứu rồi! Con hãy nhịn một chút, hãy để nàng ta tới đây đi, cùng lắm thì mẫu thân đi cùng con." Nhị di nương vội vàng khuyên nhủ.

Phượng Nhã Nhan hừ lạnh một tiếng: "Nương, lúc trước lúc nàng ta đi chỉ nói một câu, muốn để con tự mình cầu nàng ấy tới cửa trở về phủ, lúc này đây muốn nàng ta tới đây lấy thuốc, hiển nhiên nàng ta sẽ đưa ra điều kiện. Nương cũng biết đấy, những năm gần đây này mặc kệ nương “thổi gió bên gối” bên tai phụ thân như thế nào thì ông ấy vẫn không chịu bỏ Đại phu nhân, trước kia thật ra cũng không có gì, chỉ là hiện tại nàng ta đã trở về rồi, dựa theo bối phận thì nàng ấy chính là đích nữ!"

"Nhan à, nương biết rõ khổ cho con, con yên tâm, con nhỏ ti tiện kia chân vừa bước ra đời đã bị người định là sát tinh, cho dù là cha con thấy nàng ta thì cũng sẽ không thể nào ưa thích nàng ta nổi, vả lại những năm gần đây nàng ta vẫn luôn ngốc ở dưới Bắc Hải thì có cái gì có thể kiêng kị chứ. Đợi nàng ta trở về phủ rồi, chúng ta sẽ có biện pháp chỉnh đốn nàng ta." Nhị di nương nói như đúng rồi.

“Nương, con vẫn luôn cảm thấy Phượng Li có chút kỳ quái.”

“Có cái gì mà kỳ quái?”

"Chẳng lẽ nương không cảm thấy thật ra nàng ta và chúng ta giống nhau ư? Cũng không có khác biệt quá lớn, sao có thể có người cho đến tận bây giờ không giao lưu với ai, không biết nàng ta sống từ bé tới lớn như thế nào nữa? Nói những thứ này ăn khớp rõ ràng, tóm lại con đang cảm thấy nàng ta rất kỳ quái."

"Thế nhưng đội vớt tự tay vớt quan tài nàng ta lên đấy, nha đầu, nói thiệt cho con biết vậy. Năm đó dựa theo canh giờ thì vốn là con sắp sinh ra đấy, thế nhưng mẹ nghĩ tới lời tiên đoán kia, nếu con sinh ra trước thì sẽ biến thành họa tinh thì phải làm sao bây giờ, mẹ bèn dùng kế khiến cho mẫu thân nàng ta sinh non.”

“Cho nên nàng ta mới thật sự là Phượng Tinh, vốn dĩ dưới loại tình huống đó là sẽ một thi hai mệnh, ai biết Đại phu nhân vẫn có thể bình an sinh ra nàng ta, nương suy đoán đây đều là do có liên quan tới việc vì nàng ta là Phượng tinh." Lúc này nhị di nương mới nói toàn bộ chuyện ngay lúc đó vào năm đó ra.

Cho dù là Phượng Nhã Nhan thì nàng ta cũng không biết việc này, lúc này nàng ta mới biết mình suýt chút nữa đã biến thành Họa tinh, vừa nghĩ tới cảnh ngộ bị để dưới Bắc Hải ở mười tám năm của Phượng Li, nếu là mình thì sao có thể sống được, thế nhưng sau khi biết rõ nàng ta là Phượng Tinh thì lại có chút ít không vui.

“Nương, vẫn là nương thông minh, nói như vậy tức là con càng không thể bỏ qua cho nàng ta được. Để tránh sau này nàng ta sẽ trở mình từ đợt sống nào.”

"Đó là đương nhiên, chỉ có điều trước mắt con còn phải cứu được cha con trước rồi hãy nói, nếu như nha đầu kia chỉ đích danh muốn con đi, mẹ suy tính có lẽ nàng ta cũng không dám làm gì. Dù sao còn nhiều thời gian, cho dù nàng ta tiến vào phủ, với thủ đoạn của hai mẹ con chúng ta còn không đối phó được một con nhóc này ư?" Nhị di nương âm hiểm thật sâu cười nói.

"Nương nói rất đúng, vậy chúng ta hãy đi ngay bây giờ đi." Phượng Nhược Nhan trải qua một đợt răn dạy của bà ta trong đầu cũng thông suốt rất nhiều, nhỏ không nhẫn sẽ bị loạn đại mưu, hôm nay chính mình tạm thời tha cho nàng một lần trước.

Hai người đứng dậy chuẩn bị rời đi, người vẫn chưa ra khỏi khách sạn đã bị một người đuổi theo: "Phượng nhị tiểu thư xin dừng bước." Người đến chính là ông chủ khách sạn.

"Có chuyện gì này?" Dáng vẻ Phượng Nhược Nhan ra vẻ cao cao tại thượng.

"Có phải vừa rồi Phượng nhị tiểu thư đã đánh nát một bộ Thanh Hoa Lưu Ly Bát?" Chưởng quầy bỏ qua ngạo khí của nàng ta, bình tĩnh nói.

Khi đó Phượng Nhược Nhan tức giận đến thở phì phò, mới không thèm quan tâm thứ được bày đặt là cái gì, chỉ cho rằng giống như trong nhà nên phát giận liền ném đi."Đúng thì như thế nào? Bổn tiểu thư cũng chỉ đánh nát một bộ chén dĩa của ông mà thôi." Nàng ta vẫn còn hùng hổ dọa người lên.

Chưởng quầy mỉm cười: "Thế là đúng rồi, là Phượng nhị tiểu thư đập nát thì xin Phượng nhị tiểu thư thanh toán tiền chén dĩa kia."

“Im đi, bao nhiêu tiền.” Lông mày nàng ta hiện lên có vài phần không vui, lại có thể nói tiền với mình.

"Một vạn kim tệ." Ông chủ gằn từng chữ.

Sắc mặt Phượng Nhã Nhan biến hóa: "Một bộ chén bể mà ông lại bảo một vạn kim tệ, ông thật sự cho là Phượng gia ta dễ khi dễ hay sao?" Phượng gia đúng là nhà lớn nghiệp lớn, bình thường trong tay Phượng Nhược Nhan nàng ta cũng cực kỳ xa xỉ, tiền tiêu vặt một tháng bên ngoài chỉ năm nghìn kim tệ, tuy rằng nàng ta vẫn âm thần kiếm không ít tiền, nhưng hiện tại một bộ bát chỉ có như vậy mà quý thế khiến nàng ta cũng có chút giật mình.

"Tiểu nhân nào dám, chỉ là gần đây bởi vì Môn chủ Quỷ Y ngủ lại tại khách sạn hấp dẫn rất nhiều khách nhân đến đây, giá phòng nâng lên, bình thường có thể ở được khách sạn vốn rất tốt đều là quan lại quyền quý, vì cho bọn họ phục vụ hạng nhất nên tất cả món đồ từ trên xuống dưới trong tiểu điếm đều đổi lại thành đồ vật tinh phẩm.”

Đặc biệt là thân phận ngài tôn quý như vậy, nên tiểu điếm cố ý chuẩn bị cho ngươi những thượng phẩm trong thượng phẩm, hiển nhiên giá tiền cũng phải hơi quý một chút, chẳng qua là với tài lực Phượng gia thì một vạn kim tệ này còn chưa đủ cho các ngươi gãi ngứa nữa đấy."

Chưởng quầy há miệng khua môi múa mép như lò xo, Phượng Nhược Nhan nào biết chén đĩa kia quý như thế, dù nàng ta cũng có chút đau lòng: "Cầm hóa đơn tới Phượng phủ thanh lý."

“Tốt quá, xin Phượng nhị tiểu thư kí tên." Chưởng quầy cũng coi như chuẩn bị đầy đủ hết, đã sớm chuẩn bị xong cho Phượng Nhã Nhan, nơi đây cũng thường xuyên sẽ có người ký sổ, vì vậy ông ấy chuẩn bị những điều này cũng là chuyện phải làm đấy.

Trên hóa đơn ký tên tên Phương Nhã Nhan, lúc này chưởng quầy mới cười ha hả tiễn hai người rời đi, đương nhiên Phượng Nhã Nhan sẽ không xem chút tiền lẻ này ra gì, dù sao thì quyền chưởng gia cũng là trong tay mẫu thân nàng ta, nên số tiền kia cứ tùy tiện tìm lấy cớ rồi lấy ra là được.

Chuyện như vậy lúc trước hai mẹ con cũng làm không ít, không có chút hoài nghi nào liền rời đi, đợi đến lúc sau khi hai người rời khỏi, chưởng quầy khẩu Phật tâm xà kia lại thu lại dáng tươi cười, dám không tôn trọng thiếu chủ hả, cho ngươi một cái giáo huấn trước.

Phòng khách sạn kia vốn chính là một trong những sản nghiệp của QUỷ Y, đệ tử của Quỷ Y Môn trải rộng khắp thiên hạ, nếu chỉ cho rằng bọn họ chỉ làm nghề y thì sai rồi, chỉ là do y thuật bọn họ nổi danh nhất thôi, vì vậy nên người trên giang hồ mới hiểu lầm mà thôi. Thật ra sản nghiệp của Quỷ Y Môn nhiều như cá chép vượt sông.

Nhất là đệ tử Quỷ Y Môn so với bất kỳ môn phái nào đều chân thành hơn, nếu như ngươi không cẩn thận bị người khác chơi đểu rồi, vậy nhất định là do ngươi mạo phạm người tôn kính nhất trong lòng bọn họ, trước kia là môn chủ tiền nhiệm, hiện tại là Phượng Li có uy tín đang lên lúc giữa mọi người.

Nếu người nào là dám bất kính với Thiếu chủ bọn họ, không cần tới người khác phân phó, bọn họ sẽ tự động ra tay. Khóe miệng chưởng quầy hiện lên một vòng cười khẩy âm trầm.

Hai người hồn nhiên chưa phát ra chuyện này, chậm rãi đi tới quán rượu của Phượng Li, cứ như vậy chỉ trong thời gian một lát việc này đã được truyền khắp, chung quanh vây đầy người chuẩn bị xem náo nhiệt, Phượng Nhã Nhan sửa sang lại đầu tóc một cái, khí thế hung hăng đi tới.