Chương 3: Đại mạo hiểm đến rồi!

Chờ Bạch Quý Đồng thu dọn đồ đạc gọi xe rời đi cũng đã hơn 11 giờ đêm, Vệ Tân tâm tình không tốt, đau bụng kéo lê thân thể đi uống rượu, Liên Hoằng Thâm và Triệu Ly cũng cảm thấy hắn có thể hồi phục nhanh hơn nếu trút bỏ cảm xúc của mình, đã gọi một vài người bạn đến câu lạc bộ để đi cùng hắn.

Sau khi vài người uống một hồi, bầu không khí buồn tẻ cuối cùng cũng tan biến, hai anh em sinh đôi Meng Yuyue và Meng Yuxing cầm micro và hú đến xé họng, Liên Hoằng Thâm bị em gái Liên Bái San kéo sang bên kia mà không biết nó đang định nói gì.

Triệu Ly bị anh Tân xúi giục mua Malatang quay lại. Hội quán cung cấp nhiều món ăn khác nhau, thực đơn có tất cả mọi thứ, nhưng anh Tân nhất quyết bắt anh ấy ra ngoài mua Malatang quay lại ăn. Khi Triệu Ly trở lại, các nhân viên bảo vệ nhìn anh ấy. Ánh mắt của họ gần như khiến Triệu Ly muốn chui vào khe nứt trên mặt đất, ly rượu hàng chục nghìn kết hợp với Malatang, đó là tất cả những gì anh Tân có thể nghĩ ra.

Lúc này, họ không biết rằng một trò chơi đang diễn ra ở phòng riêng bên cạnh sắp ảnh hưởng đến họ. Truth or Dare là trò chơi không thể bỏ qua khi tụ tập bạn bè.

Đến đây, đến đây! Lại là anh Cố, hôm nay anh ấy trở thành người châu Phi rồi hahahaha!" Việt Nhạc Chương hả hê nhìn Cố Sanh gần như bị liệt vì uống rượu.

“Tôi uống không nổi nữa, đại bảo hiểm đi, các người rất muốn xem cái này đúng không, đợi đó” Cố Sanh dựa vào trên sô pha, giơ tay vuốt ngược tóc, nói. Sau khi để lộ vầng trán, các đường nét khuôn mặt hào hoa và tươi sáng ban đầu càng thêm nét hoang dã. Ngay cả Việt Nhạc Chương và những người đã từng là bạn cũng phải thở dài rằng Cố thiếu gia của họ thực sự đẹp trai đến nực cười.

"Hmm~ Mọi người không muốn xem trò đùa của cậu đâu, đây chẳng qua là giúp cậu thoát khỏi kiếp sống SOLO từ khi trong bụng mẹ hay sao? Cậu có thể ăn uống chơi với chúng tôi mỗi ngày, bắt đầu livestream, chơi trò chơi, cũng không kết bạn mới, làm thế nào điều này xảy ra? " Lâm Thư đẩy kính xuống, chống cằm nói.

Cố Sanh trợn mắt nhìn cậu ta, "Hở, phải ha, nói chung, cậu cũng chỉ muốn chọc tôi sao?”

Một vài người hả hê mỉm cười phớt lờ anh, họ họp lại bàn bạc xem nên làm gì. Số lần chộp được vị thiếu gia này quá ít, không biết có chuyện gì, Cố thiếu gia trước đây chơi cái gì cũng thắng, hôm nay có vẻ như thụt lùi, thua ván này suýt nữa say khướt.

“Để ảnh gọi điện tỏ tình ngẫu nhiên thì sao?” Ôn Tiểu Kiều kích động nhìn bạn trai, Tạ Cảnh Ngôn nhẹ nhàng xoa đầu bạn gái, “Chúng ta ai cũng đều biết về danh bạ của ảnh, có gì mà cãi nhau, anh cũng có thể yêu cầu ảnh cầu hôn"

"Emmmm, như vậy không được, anh Cố của chúng ta đẹp trai như vậy, nếu như đồng ý cầu hôn, chẳng phải là tổn thất lớn sao?" Rốt cuộc Việt Nhạc Chương cũng hướng về anh Cố của mình.

Mấy người đồng loạt quay đầu nhìn về phía Cố Sanh, bởi vì vừa mới vén tóc lên, lại có hơi say, Cố Sanh tựa ở trên sô pha ngửa đầu nhắm mắt lại, hai cúc áo trên áo sơ mi thường ngày đã bị cởi, lộ ra Một chiếc xương quai xanh nhỏ thanh tú, tay anh đang đặt lên đôi chân đang gác chéo, hình ảnh này với người bình thường có thể trông giống một tên côn đồ, nhưng Cố thiếu gia của họ lại trông gợi cảm và hoang dã, Cố Sanh dường như nhận ra bọn họ đang nhìn mình, khịt mũi không mở mắt, trông có vẻ đã đoán ra được đám lâu la lục chốt này sẽ làm gì mình khi có được cơ hội.

"Ê Ê ~ Sao tôi thấy ảnh bây giờ giống ca sĩ nhạc rock B.KING nhỉ, muốn trừng phạt ảnh ghê, để ảnh ra ngoài tìm người hôn đi, nếu như tôi nhớ không lầm, vị thiếu gia này chưa có nụ hôn đầu đúng không? Lâm Thư vô thức chạm vào môi nghĩ.

Mấy người họ nheo mắt nhìn Cố Sanh, nghĩ người càng nhã nhặn xem ra bên trong sẽ càng khoa trương.

“Ánh mắt mọi người là sao đây? Tôi chỉ nói hôn thôi, nhưng tôi không nói hôn ở đâu, chẳng lẽ anh ấy chỉ hôn tay cũng được sao? "

Lâm Thư cảm thấy có lẽ những người này toàn là lũ ngốc, cậu ta chỉ muốn lừa một người, kết quả chỉ số IQ của tất cả nhân sự không online, cậu ta nghĩ họ mới nghĩ gì bậy bạ.

Mấy người họ nói với Cố Sanh về yêu cầu của họ, Cố Sanh cũng cảm thấy hôm nay không thể không để cho bọn họ xem trò cười, cho nên cũng không tranh cãi với đám này, chỉ là đứng dậy đi, đơn giản không chậm trễ.

Tầng này của câu lạc bộ có rất nhiều phòng riêng, hầu hết những người có thể chi trả được đều là người giàu có hoặc siêu cấp giàu có, thay vì tìm kiếm ở sảnh dưới lầu, tốt hơn hết là tìm một căn phòng ở tầng này đi vào. Mọi người đều ra ngoài tiệc tùng vui vẻ, nhìn họ như thế này thì sẽ biết họ là bạn bè đang chơi đùa với nhau, và không ai sẽ làm cho khung cảnh trở nên tồi tệ.

Cố Sanh chỉ đơn giản đi đến cửa bên cạnh, định gõ cửa để đi vào, vài người thấy sự nhanh nhẹn của vị thiếu gia này, nhanh chóng đi theo anh.