Chương 7.1: Phẫn nộ

Bút lông của Trì Ưng thực sự rất dễ dùng. Tô Miểu đã so sánh chữ viết bởi cây bút này với những chữ khác, có sự khác biệt rõ ràng.

Cô đã tự tin hơn một chút.

Cố gắng luyện tập thêm mấy ngày nữa là hoàn toàn có thể lấy được điểm cao trong môn ngữ văn.

Tô Miểu rất thích cây bút này. Cô rửa sạch từng sợi lông, sau đó treo bên cửa sổ và để khô tự nhiên.

Cuối cây bút có khắc một chữ -

Ưng.

Các kí tự chữ Trung Quốc phát triển từ chữ tượng hình, và mỗi ký tự lại có một cốt khí và phong thái riêng.

Tô Miểu dùng đầu ngón tay xoa nhẹ lên chữ khắc, khuôn mặt phóng túng của chàng thiếu niên hiện ra trước mắt.

Cô luôn muốn mời anh đi ăn mì, nhưng lại không dám chủ động hẹn. Cô nghĩ hay là đưa tiền cho anh ấy, nhưng cô chưa có cơ hội để làm.

Trong thời gian đó, Tần Tư Nguyên lại rất chăm chỉ học cắt video, thỉnh thoảng anh ta sẽ hỏi Trì Ưng các thao tác kỹ thuật liên quan.

Rõ ràng là anh trai cô biết cắt video, nhưng cô lại cứ đi tìm Trì Ưng thỉnh giáo, để tăng cơ hội được tiếp xúc với anh.

Tính cách Trì Ưng rất điềm đạm, cũng không hay cười, giọng điệu lúc nói chuyện cũng rất điềm tĩnh, công tư phân minh.

Anh hoàn toàn khác xa đám con trai trong lớp, không thích đùa giỡn, hay nói mấy câu câu nhạt nhẽo khiến đám con gái phải mắng là đồ “đáng ghét.”

Trong lòng Tần Tư Nguyên không biết có dư vị gì. Cô ta thà rằng Trì Ưng không để ý đến mình còn hơn, ít ra như cô ta vẫn là người đặc biệt.

Nhưng đằng này, Trì Ưng lại đối xử với cô ta như với bao người khác. Cho dù đó là Tần Tư Nguyên hay với các cô gái khác đều như nhau, anh đều sẽ lịch sự mà giữ một khoảng cách nhất định.

Ban đầu, cũng chính bởi vì couple của Trì Ưng với Tần Tư Nguyên mà các cô gái khác không dám tìm anh nói chuyện công khai, nhưng dần dần họ nhận ra, cho dù hai người đó có ngồi cùng bàn thì anh cũng chẳng đối xử đặc biệt gì với Tần Tư Nguyên cả.

Cuối cùng, cũng có một cô gái đủ can đảm đến hỏi Trì Ưng giảng cho một bài.

Trì Ưng cầm lấy cây bút hoạt hình dễ thương mà cô gái đưa cho và viết một vài công thức trên giấy nháp.

Lô Tư Tư nghiêng người, chăm chú lắng nghe, còn ngửi thấy mùi bạc hà thơm mát trên người anh.

“Hiểu chưa?”

“Tôi vẫn chưa hiểu lắm, hay câu giảng lại cho tôi đi!” Giọng của Lô Tư Tư có chút gượng gạo, thỉnh thoảng cô ta lại phồng má giả vờ tỏ ra đáng yêu.

Trì Ưng xoay đầu ngón tay, cây bút hoạt hình bay đến mép bàn, cô ta nhanh chóng bắt lấy.

Anh ta xé tờ giấy nháp có ghi các công thức và đưa cho cô ta. Ví dụ 3 trang 28 SGK: "Câu hỏi ban đầu giống hệt như vậy. Trong sách giáo khoa đã có hướng dẫn cách làm cụ thể. Cứ áp dụng mấy công thức này vào là sẽ tính được.”

Lô Tư Tư hiển nhiên ý không ở trong lời mà có dụng ý khác. Cô ta muốn mượn cớ hỏi bài để tiếp cận anh, dùng giọng điệu ưỡn ẹo nói: “Bạn học, giảng cho tôi đi mà, tôi muốn nghe cậu giảng cơ.”

Đúng lúc này, một quả bóng rổ từ cửa phòng học bay đến, Trì Ưng giơ tay bắt lấy.

Lô Tư Tư sợ hãi hét lên, suýt nữa bị quả bóng rổ ném trúng đầu, may mà anh đỡ kịp.

Cô ta tức giận quay đầu lại, vừa định thể hiện thần thái của một cô gái phố thị thì tiếng phổ thông dịu dàng của cô ta nhanh chóng bị biến thành một giọng địa phương chanh chua, khó nghe. Cô ta mắng: “Đồ con rùa nào chán sống rồi à! Lão nương đây lôi hết ruột gan của mi ra bây giờ!” Nhưng sau đó cô ta lại nhìn thấy Tần Tư Dương lười biếng dựa vào cửa, nhẹ giọng nói: “Trì Ca, chơi bóng đi. ”

Nhìn thấy là Tần Tư Dương, cô ta lập tức kiềm chế, nhếch mép rời đi.

Đôi mắt đen nhánh của Trì Ưng không hề có cảm xúc, quả bóng rổ chuyền từ tay trái sang tay phải, xoay tròn rồi rơi xuống đất.

Tần Tư Nguyên biết anh trai đang cố ý giúp cô ta phá đám hoa thối nát của Trì Ưng nhưng trong lòng vẫn không thoải mái.

Khi bạn thích một ai đó, mỗi giây phút đều là một sự giày vò.