Chương 29: Khảo nghiệm

Tiên khảo tổng cộng chia làm hai phần, phần thứ nhất là bí cảnh thí luyện, chiếm bảy mươi phần trăm thành tích, phần thứ hai là chuyển thế độ kiếp, chiếm ba mươi phần trăm thành tích.

Các tu sĩ dựa theo xếp hạng mà phân phối đỉnh núi, được phàm nhân cung phụng, cũng cần mỗi ngày giải quyết nguyện vọng của phàm nhân.

Bí cảnh thí luyện để kiểm tra tiên lực của tu sĩ; còn chuyển thế độ kiếp, khiến tu sĩ quên hết tất cả trở thành một phàm nhân sống một đời, do đó cảm nhận được hỉ nộ ái ố của phàm nhân, về sau sẽ thực hiện nguyện vọng của bọn họ tốt hơn.

Trong đó bí cảnh thí luyện hay chuyển thế độ kiếp đều có thể tham gia theo đội nhóm.

Chuyển thế độ kiếp, các đội nhóm có thể đầu thai thành những người có quan hệ thân thiết để đồng lòng làm việc lớn, đạt được thành tích càng cao hơn.

Bí cảnh thí luyện, mục tiêu là ngắt linh thực mà yêu thú đang bảo vệ, hai tu sĩ có thể hợp thành một đội, một người phụ trách hấp dẫn sự chú ý của yêu thú, người còn lại ngắt lấy linh thực, sau đó chia đều chiến quả.

Nếu sư phụ không đi cùng nàng, Lăng Thư Âm khả năng sẽ suy xét một chút kiến nghị này.

Nhưng nàng đã thảo luận trước với sư phụ, hơn nữa người này cực kỳ có khả năng là thám tử mà Tiên Tôn, Lăng Thư Âm không thể không đề cao cảnh giác, tỉ mỉ đánh giá người trước mặt.

Bởi vì song tu mà tu vi của Lăng Thư Âm tiến bộ rất nhiều, cho nên liếc mắt một cái liền nhìn ra cảnh giới của đối phương, thấp hơn nàng một chút.

Tiên Tôn phái đến một người như vậy, khẳng định là vì muốn nàng thiếu cảnh giác, Lăng Thư Âm không dám khinh thường.

Chỉ thấy người nọ cau mày, gương mặt cùng bên tai đều nhiễm màu đỏ, biểu tình càng ngày càng khó coi, giương giọng hỏi: “Thư Âm tiên tử vì sao không nói lời nào?”

Lăng Thư Âm nghe vậy “A” một tiếng.

“Vì sao tiên tử không muốn cùng tổ với ta?”

Xem đi! Lăng Thư Âm ở trong lòng thầm nghĩ, cháy nhà ra mặt chuột, hắn chính là vì tìm hiểu tin tức của sư phụ mà đến!

Lăng Thư Âm nâng cằm lên: “Vì sao ta phải cùng tổ với ngươi?”

Người nọ nghe vậy sắc mặt càng đỏ, ánh mắt né tránh, sau đó nói, “Bởi vì ta muốn cùng đội với ngươi……”

Lăng Thư Âm ngưng thần nhìn vẻ mặt của hắn, ánh mắt né tránh, biểu tình hoảng loạn, Tiên Tôn phái tới một kẻ sơ hở chồng chất như vậy, nhất định là có ý đồ gì khác, nàng tuyệt đối không thể để người này lộ ra một chút!

Nàng quyết định hỏi lại: “Vậy vì sao ngươi muốn cùng đội với ta?”

Đối phương thần thái không quá tự nhiên mà trả lời nói: “Một trăm năm trước, Thư Âm tiên tử đã từng cùng ta dò tìm bí cảnh, hai người chúng ta hợp lực tác chiến, treo cổ yêu thú, khi đó ta đã vừa gặp đã thương tiên tử, cho nên báo cho gia phụ hy vọng có thể trở thành song tu đạo lữ với tiên tử, gia phụ từng đề nghị việc này với Lộ Triều Tiên Tôn, cuối cùng không có hồi âm, nhưng ta vẫn muốn trực tiếp nói với tiên tử……”

Lăng Thư Âm lông mày đều nhíu lại, không hổ là nhi tử của Vân Phù Tiên Tôn, lời nói kín kẽ không một khe hở, nàng nhất thời không biết phản bác thế nào.

Mà đối phương cũng không cho nàng chút thời gian phản ứng, tiếp tục nói: “Vì sao ngươi không muốn kết thành đạo lữ với ta?”

Không có sư phụ ở bên cạnh để dựa dẫm, Lăng Thư Âm chỉ có thể tự động não. Nàng cảm thấy câu trả lời của mình thật xuất sắc, lại trở lại vấn đề của đối phương, không để bại lộ bất kỳ thông tin gì, phản ứng cũng không chê vào đâu được.

“Ngươi là ai?”

Người nọ nhìn biểu tình của Lăng Thư Âm, sắc mặt từ màu đỏ trở nên đỏ bừng, biểu tình thất thố: “Ngươi không nhớ rõ ta?”

Lăng Thư Âm mở to hai mắt: “Ta hẳn là nhớ rõ sao?”

Đối phương gắt gao nhìn chằm chằm Lăng Thư Âm, cảm thấy phản ứng của nàng không giống giả bộ, sắc mặt càng ngày càng khó coi.

Sau đó thiếu niên bỗng nhiên phất tay áo bỏ đi.

Lăng Thư Âm cho rằng hắn đi tìm viện binh, làm bộ vẫn sinh hoạt bình thường chờ đợi hắn lại đến. Nhưng chờ đến mặt trời lặn rồi vẫn không thấy hắn quay lại, Lăng Thư Âm có chút mê mang.

Nàng nhớ lại lời nói của người này.

Nàng dò xét bí cảnh cùng một đệ tử khác khi nào vậy nhỉ……

Hình như vào trăm năm trước, Lăng Thư Âm được sư phụ chỉ điểm từng đi dò xét một bí cảnh có khả năng ra đời binh khí trủng, nơi đó cũng chính là nơi nàng tìm được thần binh đang sử dụng hiện tại, tên là hỏa thần cung.

Trong bí cảnh đó khắp nơi nơi đều rực lửa, nhưng sư phụ đã sớm chuẩn bị cho nàng bùa chú hệ thủy, có thể tưới diệt hỏa.

Lăng Thư Âm hoảng hốt nhớ tới, lúc ấy trong bí cảnh này cũng có một thiếu niên bị bao vây bởi lửa, khuôn mặt đen sì vì cháy, cực kỳ chật vật, nàng đã cứu hắn ra ngoài.

Người nọ nói hắn vào nhầm phủ đệ, không ngờ lại gặp được cơ duyên lớn lao, nhưng vì không chuẩn bị tốt nên bị nhốt tại đây, thực sự cảm tạ ân cứu mạng của Lăng Thư Âm vân vân..

Lăng Thư Âm lúc đó vừa mới kết nối thành công với thần binh, đầu ong ong mơ mơ màng, trong đầu tất cả đều là những hình ảnh truyền thừa, được thần binh chỉ dẫn bắn ra mũi tên lửa, đánh chết yêu thú trong bí cảnh, trở về Thần sơn.

Hình như hắn ta tên là Sầm Tử Du ……

Lăng Thư Âm nghĩ.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Nam phụ lên sân khấu~~~