Chương 20: NGÀY 20

Buổi sáng này được dành để tập luyện. So với lúc mà chúng tôi mới bắt đầu, biểu hiện của những Goblins đã thay đổi. Phải, bởi vì Goblins trưởng thành rất nhanh, sự thay đổi giật mình có thể thấy được trong khoảng thời gian ngắn, nếu như tập luyện hết mình.

Có lẽ là bởi vì, nếu họ không nhanh chóng thích nghi với môi trường xung quanh, họ sẽ chết.

Vào buổi chiều, bọn tôi đi săn. Bắt được 10 Rắn đêm, 14 Tanuki vỏ giáp, và 5 kobolds. Đây có lẽ là vì trang bị của chúng tôi đã trở nên xịn hơn. Hoặc có lẽ tôi nên nói, sự kết hợp chết người của những phát bắn chính xác và đầy mạnh mẽ của Gobumi-chan với chiếc nỏ cùng những phát bắn liên tiếp từ cung ngắn rất tàn bạo. Bởi vì Gobukichi và tôi hành động như khiên của cô ấy, nên nó còn tàn bạo hơn nữa. Để kết thúc cuộc chiến, Gobukichi dùng khả năng phòng thủ cao cũng như chiếc rìu chiến của mình để trảm đầu của bọn còn lại.

Cùng với số kĩ năng phong phú của mình mà tôi dùng để đa dạng hóa phương thức tấn công và điều khiển trận chiến, những đối thủ như Kobolds không hề tạo một tí hiểm họa nào cho bọn tôi. Có lẽ như với tình trạng hiện giờ, cho dù số lượng Kobolds xuất hiện có gấp đôi bọn tôi thì cũng chẳng thành vấn đề.

Tuy nhiên thứ mà tôi muốn ăn nhất chính là Orc để cường hóa cho kĩ năng tôi có được từ con Orc lần trước, nhưng mà sau lần đó, thì bọn tôi chẳng gặp được con Orc nào nữa.

Tôi muốn nhanh chóng tìm thêm vài con Orcs, tuy nhiên, hôm nay tôi về hang sớm để đọc sách.

Ờ thì, có kĩ năng [Nghề Pháp sư] cũng hay, và sức mạnh phép thuật của tôi được tăng lên vì tôi là phân loài cũng hay luôn, nhưng vì tôi chẳng biết phép thuật là cái vẹo gì, nên tôi chẳng tài nào dùng chúng được. Đó là lý do tại sao, tôi lại đi đọc “Giới thiệu pháp thuật: Ma thuật căn bản” cho đến khi trời sáng vào ngày hôm sau.

Bạn có thể nói là tôi có một quãng thời gian khó khăn bất ngờ để hiểu được nó, quả là một thử thách khó nhằn.

Hoặc đúng hơn, tôi cảm thấy rằng có một giới hạn về số lượng tôi có thẻ hiểu được từ việc đọc sách. Và thêm nữa, tôi bắt đầu đọc từ chương thứ hai trong tổng số ba chương!

Phải chi tôi có thể thấy ai đó dùng phép thuật một lần!

Thời gian, không hề chú tâm tới đến tiếng la thét của tôi, cứ từ từ trôi.