Chương 3:

Lúc cô đến cổng đại học A, xa xa nhìn thấy Đồng Giai Hân và một cậu bé vóc dáng cao cao đang ôm nhau thân mật trêu đùa.

Đây là lần đầu tiên Lương Sam nhìn thấy Thái Áo, cậu nhóc có một khuôn mặt búp bê hoàn toàn không phù hợp với thân hình, mặc một bộ quần áo bóng đá màu trắng, cả người thoạt nhìn tựa như một con Samoyed gào khóc muốn vuốt ve. Không thể không nói, đứng cùng một chỗ với Đồng Giai Hân còn rất xứng đôi.

Đồng Giai Hân chú ý tới cô, hướng về phía cô quơ hai tay mảnh khảnh, "Tam Tam, ở chỗ này", Samoyed bên cạnh cũng xoay người nhìn Lương Sam.

Lương Sam chậm rãi di chuyển đến trước mặt bọn họ, dùng một loại ánh mắt không rõ ý vị nhìn hai người bọn họ, khóe miệng nhếch lên cười.

Đồng Giai Hân giơ mười ngón tay lên tay đan vào nhau trước mặt bạn thân, "Đây là tiểu cẩu cẩu Thái Áo nhà tớ."

Nói xong cô cười nham nhở thần bí đối với Lương Sam, sau đó quay đầu nói với Thái Áo, "Đây chính là Lương Sam mà em thường xuyên nhắc tới với anh. Hôm nay giúp Tam Tam nhà chúng ta chú ý một chút, có nam sinh nào chất lượng tốt hay không~"

Lương Sam cười gật đầu với Thái Áo, còn chưa kịp cho Đồng Giai Hân một đấm đã thấy Thái Áo ôm cô không dấu vết, chụp ót miễn cưỡng cười nói, "Chào chị Tam Tam, bạn học của em đều không xứng với chị."

"Đừng nghe cô ấy nói lung tung, không phải nói xem thi đấu sao, đi nhanh đi"

Lương Sam không muốn lại đứng cùng một chỗ với hai người họ ăn thức ăn cho chó, trực tiếp xoay người đi về hướng trong sân trường.

Đến sân bóng rổ, Thái Áo sắp xếp Đồng Giai Hân ở khu nghỉ ngơi của tuyển thủ, có thể quan sát bất cứ góc nào trên sân mà không có chướng ngại vật.

Lương Sam ngồi bên cạnh Đồng Giai Hân, nhìn các nam sinh viên lục tục bước vào. Không thể không nói, đặt mình trong một đám nhóc thân thể trẻ trung, cô cảm giác mình tựa hồ cũng trẻ lại vài tuổi, thật lâu không có loại cảm giác này.

Bỗng nhiên, một bóng người hấp dẫn sự chú ý của cô.

Thân cao gần một mét chín kỳ thật ở giữa sân khắp nơi đều là các cầu thủ bóng rổ này có vẻ cũng không phải quá nổi bật, nhưng cậu ấy có một khuôn mặt đánh trúng vào thẩm mỹ của Lương Sam.

Sống mũi cao đặc biệt xuất sắc, phụ trợ cả hình dáng khuôn mặt giống như điêu khắc, dáng môi mỏng hơi khép lại làm cho người ta có cảm giác cậu ấy giống như không quá cao hứng.

Nhưng thứ hấp dẫn Lương Sam cũng không phải ngoại hình xuất sắc của nam sinh, mà là bộ áo khoác màu đen trên người cậu. Giống y hệt áo khoác ngoài trên ảnh đại diện "Là JY chứ không phải JY" mà cô nhìn thấy vào buổi sáng trên weibo.

Tuy rằng loại áo gió này đầy đường, nhưng phối hợp với cái cằm như dao cạo kia, cô luôn cảm thấy giống như đã từng quen biết.

Có lẽ là ánh mắt Lương Sam nhìn cậu quá mức không kiêng nể gì, nam sinh như có cảm giác quay đầu. Đang lúc đυ.ng vào trong ánh mắt của cô, hai người ngắn ngủi nhìn nhau giây lát, sau đó đồng thời dời mắt đi, tựa hồ cái nhìn kia như thời tiết nóng bức hiện tại chậm rãi rút đi, chưa từng tồn tại qua.

Nam sinh hình như là thành viên của đội đối diện Thái Áo. Khu nghỉ ngơi của cậu cách vị trí của Lương Sam khoảng 2 mét. Cậu xoay người để lại cho Lương Sam một bóng lưng, bắt đầu cởϊ áσ.

Hai tay giữ chặt cổ áo sau, kéo về phía trước kéo toàn bộ áo từ trên người xuống, góc áo mang theo vạt áo không tay màu đen bên trong, khiến cho Lương Sam nhìn thấy thắt lưng cường tráng giấu ở dưới áo.

Lương Sam không khỏi huýt sáo trong lòng, tiền vốn thật không tệ, đường cong thắt lưng rắn chắc đã lưu lại thật sâu trong đầu cô. Cậu vuốt chút tóc đen dài toàn bộ hất qua sau đầu, từ trong túi quần lấy ra một đầu dây thun màu đen, buộc một "cây chuối nhỏ" ở phía sau. Không có tóc che chắn, cái cổ thon dài lộ ra cùng đường hàm dưới ưu việt, theo xương quai xanh lởm chởm, biến mất ở phía dưới áo bóng rổ rộng thùng thình.

Tuổi trẻ thật là tốt nha.

Đồng Giai Hân bên cạnh chú ý tới ánh mắt của cô một mực hướng sang bên cạnh, theo phương hướng ánh mắt của cô nhìn qua, hai mắt không khỏi tỏa sáng.

"Oa, không tệ nha." Cô ghé vào tai Lương Sam, "Sao chưa từng nghe Thái Áo nói trường học của họ còn có cực phẩm như vậy, tớ phải đi hỏi Thái Áo."

"Cậu muốn làm gì?" Lương Sam vội vàng giữ chặt bạn tốt, trừng mắt nói, "Cậu đừng xằng bậy, tớ không có hứng thú với trẻ con."

"Cậu đừng quê mùa nữa được không?" Đồng Giai Hân cười trêu ghẹo,"Cậu thử qua sẽ biết."