Chương 5

Điểm số vốn đang dần tới gần, chậm rãi lại bắt đầu càng kéo càng xa. Cuối cùng, Đại học A thua Đại học B với tỉ số 56 - 71.

Tiếng còi kết thúc trận đấu vang lên, toàn trường sôi trào, đội viên đại học A bên này cho dù thua trận, trên mặt cũng tràn đầy nụ cười vui vẻ, thắng thua không quan trọng, chỉ cần có thể tận hứng.

Lương Sam nhìn người mặc áo số 9 thong thả đi về phía khu nghỉ ngơi, hai chân dài của cậu xếp chồng lên nhau, khuỷu tay chống trên đầu gối, bàn tay nâng cằm, ánh mắt nhìn chằm chằm anh.

Kỷ Vũ đi đến khu vực nghỉ ngơi và kéo sợi dây thun đen phía sau đầu xuống, mái tóc ướt đẫm mồ hôi của cậu ta ngay lập tức bao quanh khuôn mặt góc cạnh thu hút. Cậu lấy từ trong túi ra một cái khăn lông màu trắng, lau tóc lung tung.

Hai tay giơ lên cho Lương Sam có cơ hội nhìn lén bên trong.

Xuyên thấu qua ống tay áo rộng thùng thình của áo bóng rổ, có thể từ bên cạnh nhìn thấy l*иg ngực trần trụi bên trong. Trên đường cong nhấp nhô khảm hai hạt đậu nhỏ màu hồng đậm, lưu loát ẩn mình trong áo, khoảng cách có chút xa, nhưng vẫn có thể nhìn thấy đường nhân ngư rõ ràng ở thắt lưng của cậu xuyên qua lớp áo.

Lương Sam nhìn thẳng mắt, đột nhiên lấy lại tinh thần, đối với hành vi nữ sắc lang như vậy chính mình cảm thấy phỉ nhổ, nhưng lại không có cách nào dời ánh mắt. Còn chưa kịp thu hồi tầm mắt, cô đã bị chính chủ bắt ngay tại chỗ.

Nam sinh trên tay cầm khăn lông, làm như vô tình ném tới một ánh mắt, nhẹ nhàng lướt qua. Chỉ là ánh mắt này không có dừng lại quá lâu, cậu há miệng uống nửa bình nước, nhét khăn lông vào trong túi, lưng đeo túi, cầm trong tay cái áo khoác màu đen kia, nghiêng người nói lời gì đó với đồng đội.

"Tam Tam, đi ăn xiên nướng thôi!" Đồng Giai Hân kéo cánh tay cô lại, "Nhà ở cửa A đó~"

Nói xong còn không quên xuyên qua vai Lương Sam len lén nhìn về phía Kỷ Vũ.

Cậu đã cùng đồng bạn đi đến cửa hội trường.

Lúc đến cửa hàng, các nam sinh đã rải rác ngồi xuống.

Ở đây ngoại trừ Lương Sam và Đồng Giai Hân còn có hai nữ sinh khác, là bạn gái của hai đội viên đội bóng rổ B, hiện tại đã ngoan ngoãn ngồi xuống cạnh bạn trai của mình.

Mọi người trong đội bóng rổ A gần như đều biết Đồng Giai Hân, cho nên đều hướng ánh mắt về phía Lương Sam.

Trước trận đấu mọi người đã chú ý tới khu nghỉ ngơi có một người đẹp đang ngồi, nhưng ngại trận đấu còn chưa bắt đầu, tất cả đều thu hồi tâm tư không nên có. Bây giờ trận đấu đã kết thúc, những bong bóng màu hồng kia lập tức ùng ục bay ra ngoài.

"Chị gái, ngồi đây!"

"Phó Vạn Lý, đồ không có mặt mùi, mồ hôi thối của cậu tôi còn chịu không nổi, dám để cho chị gái ngồi bên cạnh cậu, tôi khinh!"

"Chị gái, em thơm, ngồi bên cạnh em!"

Nam sinh trêu chọc, tiêu điểm toàn trường đều tập trung trên người Lương Sam.

Kỷ Vũ vốn đang yên lặng chơi điện thoại cũng ngẩng đầu lên, trong ánh mắt nhìn cô có ý tứ không nói rõ.

Bàn của quán xiên nướng hình vuông, một bàn có thể ngồi tám người, bàn Kỷ Vũ kia đã có ba người, một mình cậu ngồi một bên.