Chương 6

Đồng Giai Hân dùng sức trừng mắt nhìn Lương Sam, cô không nói một lời đi tới ngồi bên cạnh Kỷ Vũ.

Trong nháy mắt đã dẫn tới một trận ồn ào.

Mẹ nó, đây quả nhiên là một thế giới nhìn mặt mà!

"Trời ạ, sao tôi lại có cảm giác còn chưa yêu đã thất tình?"

"Chị đừng bị vẻ bề ngoài của Kỷ Vũ mê hoặc, cậu ta có thể là một tên cong, ha ha ha ha!"

Các nam sinh đại học B cũng bắt đầu ồn ào đùa giỡn, Kỷ Vũ ngay cả ánh mắt cũng không bố thí cho bọn họ. Cậu giống như không hề ngoài ý muốn, chỉ là lúc không kịp phản ứng Lương Sam đã ngồi xuống bên cạnh mình, một nửa thân thể bên phải tới gần Lương Sam phảng phất đang bị liệt hỏa thiêu đốt, nóng đến mức cậu không được tự nhiên xê dịch sang bên trái.

Hôm nay Lương Sam mặc quần bò siêu ngắn, sau khi cô ngồi xuống toàn bộ co lại một đoạn, chỉ có thể bao lấy hơn nửa cái mông của cô.

Một mảng lớn màu trắng lung lay khiến đại não của Kỷ Vũ một mảnh hỗn loạn, tựa như ồn ào đều bị giấu sau màn hình TV trắng đen.

Lương Sam không e dè nhìn người bên cạnh, bề ngoài vẫn là bộ dáng tùy tiện lạnh như băng, nhưng vành tai từ từ đỏ lên đã bán đứng cậu, hai mắt chàng trai nhìn chằm chằm điện thoại di động không có mục đích, ngón tay thon dài trượt rất nhanh.

Đồng Giai Hân dắt Thái Áo ngồi xuống bên cạnh cô, Thái Áo còn chưa hiểu rõ tình huống, nhớ tới vừa rồi bạn gái tìm hiểu tình huống của Kỷ Vũ, hiện tại mới nhận ra ý tứ hàm xúc trong đó.

Lương Sam bị bạn tốt kéo đến khu đồ ăn lấy thức ăn.

"Thế nào? Chuẩn bị xuống tay sao?"

"Nhìn lại đi."

"Không phải chứ! Cậu còn chưa ra tay sao? Cậu còn chưa thấy hôm nay ở sân bóng rổ có bao nhiêu nữ sinh nhìn chằm chằm cậu ta đâu."

"Được rồi, tớ tự mình tính toán."

Trở lại chỗ ngồi, Kỷ Vũ đã không còn chơi điện thoại nữa. Câu được câu không nói chuyện với các chàng trai ngồi cùng bàn. Lương Sam chú ý tới điện thoại di động của cậu đặt trên bàn, tin nhắn thường xuyên gửi tới khiến điện thoại di động của cậu lúc sáng lúc tối. Cô lơ đãng liếc mắt qua, màn hình điện thoại di động của cậu là một con mèo trắng nằm trên mặt đất, trên đỉnh đầu có một nhúm lông vàng.

Đây không phải trùng hợp sao?

Chính mình một ngày trước vừa chú ý tới blogger này, ngày hôm sau lập tức ngã ngựa ở trước mặt mình? Có thể sao?

"Tam Tam, chị gái có bạn trai không?"

Đề tài trên bàn đột nhiên bị dẫn tới trên người mình.

Mấy đôi mắt đồng thời nhìn chằm chằm vào mình, Lương Sam nở một nụ cười xinh đẹp.

"Không có."

Mấy nam sinh trên bàn nháy mắt ra hiệu trao đổi ánh mắt với nhau. Khuỷu tay trái Kỷ Vũ chống lên bàn, bàn tay chống nghiêng mặt, dường như cậu đã không còn mất tự nhiên như vừa rồi, bàn tay trái lơ lửng trên điện thoại di động đặt trên bàn, ngón tay thon dài vô tình hay cố ý gõ mặt bàn, phát ra tiếng lách cách có quy luật, ngón tay trắng nõn khiến Lương Sam ghen tị.

"Bàn này của chúng ta ngoại trừ Thái tổng, những thứ khác đều là chó độc thân, chị gái có muốn thu lưu một con hay không!"

"Đúng vậy đúng vậy!"