Chương 9

Dung Đường đương nhiên biết Giang Bảo Nhi gặp dịp thì chơi, nhưng y không ngờ rằng cẩu hoàng đế cũng có thể nhìn ra được. Những ngày này y lang thang giữa ranh giới sống chết, phần lớn thời gian đều bất tỉnh, nhưng y có thể cảm nhận được cẩu hoàng đế dường như đã khác trước. Tuy rằng vẫn khiến người ta chán ghét, nhưng lại theo một cách khác.

"Hoàng Thượng cũng biết nhiều thật đấy."

"Còn không phải sao." Triệu Tê bày ra vẻ mặt khó đoán, "Trầm còn biết cái gì tán tán kia của ngươi là được ai đưa cho."

Ngạc nhiên không, bất ngờ không? Mau mau bày ra vẻ mặt cún con ngốc nghếch chết lặng cho trẫm xem.

Vẻ mặt của Dung Đường cũng không thay đổi, y ho nhẹ một tiếng, nói: "Ta nói rồi, việc này do một mình ta làm."

"Không phải vậy," Triệu Tê phe phẩy ngón tay, "Lúc ngươi vào cung không mang theo bất cứ thứ gì, thái giám cùng cung nữ trong cung nhất định sẽ không có lá gan đưa độc dược cho ngươi. Vậy thuốc của ngươi đến từ đâu?"

Dung Đường: "Mời Hoàng Thượng tiếp tục."

“Trẫm nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có một người có thể cho ngươi độc dược, cũng chỉ có người đó là có động cơ để cho ngươi độc dược,” Triệu Tê cố ý dừng lại, cố gắng tạo ra bầu không khí thần bí, “Đệ đệ của trẫm — Hoài Vương Triệu Đồng.”

Đôi mắt Dung Đường hơi tối lại, thăm dò kỹ hơn ánh mắt của Triệu Tê.

Hoài Vương Triệu Đồng, chính là nhân vật chính tuyệt đối trong cuốn sách《 Đại Tĩnh vô cương 》,đồng thời cũng chính là đệ đệ cùng cha khác mẹ của cẩu hoàng đế. Từ nhỏ Triệu Đồng đã sống dưới bóng của cẩu hoàng đế và Ôn Thái Hậu, vì để bảo toàn tính mạng nên hắn đã giả ngu giả ngơ, còn nói dối rằng mình cũng không có khả năng giao hợp như cẩu hoàng đế, Ôn Thái Hậu vì nhớ mối tình cũ với tiên đế mà bất đắc dĩ giữ lại mạng của hắn, cũng đã ban cho hắn mảnh đất cằn cỗi nhất ở phía bắc Đại Tĩnh làm đất phong. Triệu Đồng ở phương bắc hành xử khiêm tốn, chiếm được lòng người. Khi thời cơ đến, hắn dấy binh khởi nghĩa, tiến quân về phía nam, như thế chẻ tre đánh thẳng vào hoàng cung ở kinh thành, thay thế cẩu hoàng đế.

Thân là nhân vật chính, Triệu Đồng lúc nào cũng toát lên vẻ quyến rũ chết tiệt của hắn. Tất cả những mỹ nam tài sắc vẹn toàn trong《 Đại Tĩnh vô cương 》đều thuần phục dưới chân hắn, Dung Đường cũng là một trong số đó.

Triệu Đồng và Dung Đường quen biết nhau từ nhỏ, tình như thủ túc. Khi Dung Đường bị cẩu hoàng đế bắt vào cung, Triệu Đồng còn chưa rời đế đất phong phía bắc. Hắn quỳ gối ở ngoài Ung Hoa Cung đến nỗi không đứng dậy nổi, cầu xin cẩu hoàng đế thu hồi mệnh lệnh đã ban ra. Cẩu hoàng đế thật sự vô cùng khốn nạn, không những không để ý đến hắn, còn thưởng cho hắn ba mươi trượng, bắt hắn nhanh chóng cút đi.

Triệu Đồng bị thương rời khỏi kinh thành, trước khi rời đi, hắn đã mạo hiểm mạng sống của mình để gặp Dung Đường một lần, chính ở lúc này hắn đã đưa thuốc độc tán gì đó cho Dung Đường.

Triệu Đồng nói: "Dung huynh, ta biết việc bắt huynh dùng khuôn mặt để hầu hạ người khác còn đau đớn hơn cả việc gϊếŧ huynh. Nhưng ta hy vọng huynh có thể đợi ta quay lại. Nhưng nếu huynh thật sự không thể chịu nổi... Huynh có thể giữ lấy thuốc này."

Dung Đường rất cảm động, nói: "Ta chờ huynh."

Triệu Tê khi đọc được phân đoạn miêu cảnh tượng lúc đó:???

Cậu cũng không thể hiểu nổi chuyện tình cảm của mấy người xưa các người.

Triệu Tê tự tin nói: "Nhìn phản ứng của ngươi, trẫm đoán là đúng rồi."

"Sai rồi."

"A?" Triệu Tê sửng sốt, "Không có khả năng!" Trong sách rõ ràng là viết như vậy!

Dung Đường bình tĩnh nói: “Nếu Hoàng Thượng đã xác định rồi thì còn cần gì phải hỏi ta nữa.”

Lúc này Triệu Tê mới ý thức được mình suýt bị Dung Đường dắt mũi, liền trêu chọc: “Ngươi và Hoài Vương có quan hệ tốt như vậy, nếu trẫm thả ngươi ra khỏi cung, ngươi nhất định sẽ không về nhà, trực tiếp thu dọn hành lý đi về phía bắc tìm hắn phải không?"