Chương 3.2: Chú nhỏ

“Hiện tại có tính toán gì không?” Người ở đầu kia điện thoại lại hỏi, “Muốn cho đối phương chút giáo huấn không?”

Hách Gia: “Như thế nào giáo huấn?”

“…”

Trình Nặc cùng cô gái kia hiện tại tuy gần gũi, nhưng rốt cuộc còn không có lên giường, cũng không bị chụp đến cảnh hôn môi gì đó, hắn có khi sẽ dù đánh chết cũng không nhận hoặc cắn ngược lại một cái, điều này ngược lại biến thành Hách Gia quá mức mẫn cảm.

Việc này cũng không tốt để đánh đòn phủ đầu, người bên kia điện thoại vì thế trầm mặc.

Một lát sau, Hách Gia nhớ tới vấn đề, “Đúng rồi, bộ chung cư người phụ nữ kia ở là của ai?”

Cô nhớ rõ Trình Nặc trên danh nghĩa cũng không có một bộ phòng ở nào như vậy.

“Cái này… Tôi lại tra.”

“Ân.” Hách Gia, “Chuyện này đừng để cho anh tôi biết.”

Cô nghĩ nghĩ: “Chính tôi sẽ tự xử lý.”

Nói xong liền treo điện thoại.

Buổi chiều, Trình Nặc gọi điện thoại lại đây, nói cùng nhau về Trình gia ăn cơm.

Đây là thói quen của hai người, thứ sáu mỗi tuần sẽ cố định về nhà ăn cơm, tuần một là Trình gia, tuần thứ hai là Hách gia.

Biệt thự Trình gia ở thành nam, phòng làm việc Hách Gia và công ty của Trình Nặc nếu lái xe qua thì cũng tốn nửa giờ đến 40 phút, cũng không tiện đường lắm.

Nhưng nếu là cùng nhau về nhà ăn cơm, Trình Nặc tự nhiên muốn đi đường vòng tới đón Hách Gia.

“Kỳ thật em chiều nay cũng không có chuyện gì làm, sớm biết rằng anh bận đến lúc này, hẳn là để em lái xe đi đón anh.”

Xách theo trái cây sáng mới sớm nhận được từ nông trang của bạn bè gửi lại đây xuống lầu, Hách Gia cố ý thử nói.

“Vậy thì lần sau để em đi đón anh, chúng ta còn có thể tránh đi giờ tan tầm cao điểm.” Trình Nặc đáp, tri kỷ mà khom lưng giúp Hách Gia sửa sửa lại váy bị nhăn do ngồi lâu trong phòng vẽ tranh.

Một đường hai người dường như không có việc gì để nói chuyện phiếm.

Thứ sáu buổi tối có chút đông, chờ khi bọn họ tới Trình gia thì bàn ăn Trình gia sớm đã dọn xong, chỉ còn chờ ăn cơm.

Mà trừ bỏ ba Trình, mẹ Trình cùng em gái Trình Nặc, Trình Hân thì Hách Gia phát hiện đại sảnh còn có người, chú nhỏ của Trình Nặc —— Trình Trác.

Trình Nặc, Trình Hân, Trình Trác.

Hách Gia trước kia cảm thấy tên của mình rất có lệ, họ thì lấy hài âm chữ “Hảo”, hài ý thì lấy một tên chỉ có một chữ “Gia”, một chút ngụ ý, ký thác đều không có, nghe cũng không được hay lắm.

Nhưng từ sau khi gả cho Trình Nặc, cô phát hiện Trình gia đặt tên càng có lệ: Hứa hẹn, thành tâm, vững vàng… Tất cả đều là từ có chút hài âm.

Bất quá, tên lại tùy tiện cũng tốt, luôn là cùng người liên hệ bắt vần với nhau.

Nếu một người cá tính sắc thái quá mạnh mẽ, lại cùng cái tên bình thường này liên hệ với nhau, cũng sẽ trở nên không quá giống nhau.

Tựa như Trình Trác.

Hách Gia mỗi lần nghe đến hai âm tiết này, trong đầu phản ứng không phải bình tĩnh, trấn định chờ từ ngữ.

Mà là mặt nghiêm túc, mắt thâm thúy lãnh đạm, tây trang phẳng phiu cùng kiểu tóc không chút cẩu thả, nhưng đồng thời cũng vạm vỡ, nhiệt độ cực nóng, thân thể cường tráng cùng hơi thở gợi cảm…

Người đàn ông đã qua tuổi 30, sự nghiệp ổn định, chưa lập gia, Trình Trác ngẫu nhiên cũng sẽ bị bên ngoài nghị luận về xu hướng giới tính có vấn đề hoặc là có bệnh kín.

Nhưng Hách Gia biết, hắn sinh lý khỏe mạnh, xu hướng giới tính bình thường.

Bởi vì, cô từng cùng hắn ngủ qua.

Nếu một hai phải để cô nói thì Trình Trác phương diện kia không chỉ có không có bệnh kín, mà còn phá lệ khí đại, thể lực hơn người.

Editor: ỏoooooooo