Chương 8-2: Cục Dân Chính (2)

Anh bỏ chiếc cặp trên vai xuống, sau đó bỏ kẹo sôcôla trong cặp ra, bốc lấy một túm bỏ vào túi bên sườn cô, cho đến khi chiếc túi phình lên.

“Anh là anh Tưởng của em mà.”

Khóe miệng anh cong lên, khi cười còn đẹp hơn cả ánh trăng.



“Nhóm cá mặn 502”, 0 giờ sáng, Lục U nhắn tin vào đó.

Hươu kêu U U: “Tớ chết rồi!”

Qua năm phút, không có ai trả lời, tin tiếp theo….

Hươu kêu U U: “Tớ muốn kết hôn! (๑•﹏•)”

Đây đúng là tin tức bất ngờ, một giây sau đã lôi được Tô Nhị và Thẩm Tư Tư ngoi lên.

Tiểu Nhị Đóa: “Vê lờ! Với Hứa Trầm Chu?”

Thẩm Tư Tư muốn giàu nhanh: “Với vị hôn phu Tưởng Đạc 5 năm qua chung thủy với cậu?”

Lục U đánh Thẩm Tư Tư.

Tiểu Nhị Đóa: “A a a, chúc mừng!”

Thẩm Tư Tư muốn giàu nhanh: “Nói nói cụ thể tình huống, tớ sẽ quyết định xem có nên đưa tiền mừng hay không.”

Lục U liền nói chuyện xảy ra hôm nay, không sót một chữ cho các chị em nghe.

Sau khi nghe xong, nhóm chat trầm mặc nữa phút.

Thẩm Tư Tư muốn giàu nhanh: “Nên là, bây giờ cậu muốn đổi ý?”

Hươu kêu U U: “Cũng…. không nhất định, nên giờ muốn hỏi ý các cậu nè (๑•﹏•).”

Thẩm Tư Tư muốn giàu nhanh: “Hành vi hỏi chúng tớ cũng đồng nghĩa với việc cậu muốn đổi ý.”

Hươu kêu U U: “(;ŏ﹏ŏ)”

Tiểu Nhị Đóa: “Tưởng Đạt có gì mà không tốt, tớ cảm thấy anh ta tốt hơn Hứa Trầm Chu nhiều. Dù không được người nhà họ Tưởng coi trọng, trước kia sống rất khổ, nhưng bây giờ người ta là cố vấn cao cấp của tổ trọng án, số vụ án phá được không ít.”

Hươu kêu U U: “Tớ chưa nói anh ấy không tốt, nhưng chuyện kết hôn sao có thể thực hiện dựa trên mấy lời nói vô lý đó được. Tớ không thể nào cầm sổ hộ khẩu đi tới Cục Dân Chính, hôn nhân sao có thể như làm trò đùa.”

Thẩm Tư Tư muốn giàu nhanh: “Giải thích cái gì, tóm lại là cậu không thích anh ta.”

Hươu kêu U U: “(;ŏ﹏ŏ)”

Thẩm Tư Tư luôn luôn có thể dùng một đao đâm thẳng vào trái tim cô.

Hươu kêu U U: “Không phải không thích.”

Tiểu Nhị Đóa: “Vậy thì là thích.”

Hươu kêu U U: “Tình cảm của cậu chỉ có thích và không thích thôi sao? Tớ vẫn luôn coi anh ấy là anh trai, khi còn nhỏ chúng tớ rất tốt, nhưng hồi đó chưa hiểu gì. Sau này lớn lên, anh ấy cũng không ngừng thay bạn gái mà.”

Thẩm Tư Tư muốn giàu nhanh: “Hồi cấp ba, cậu nhìn những cô bạn gái của anh ta thì có cảm giác gì?”

Trong đầu Lục U bỗng hiện lên hình ảnh cô hoa khôi đứng bên cạnh xe máy anh.

Nhiều năm trôi qua, thậm chí cô còn có thể nhớ rõ kiểu váy mà hoa khôi mặc và mùi nước hoa của cô ấy.

Hươu kêu U U: “Không có cảm giác gì, bởi vì lúc ấy tớ luôn cảm thấy, anh ấy không nghiêm túc, đùa giỡn.”

Cô quá hiểu Tưởng Đạc, biết khi anh yêu đương sẽ có dáng vẻ gì.

Anh chưa bao giờ có cảm giác an toàn, nếu có tình cảm thật sự thì sẽ không dễ dàng biểu lộ.

Cô đã từng trông thấy Tưởng Đạc ôm hoa khôi, mắt anh thậm chí còn chưa từng nhìn cô gái đó, khóe môi tràn ngập ý cười bất cần đời.

Nếu là ôm người yêu, người đàn ông như Tưởng Đạc, nhất định trong mắt sẽ đều là cô gái đó.

Hươu kêu U U: “Tớ và Tưởng Đạt lớn lên cùng nhau, tớ thậm chí có thể làm mẹ… ⊙﹏⊙”

Tiểu Nhị Đóa: …

Thẩm Tư Tư muốn giàu nhanh: ….

Thẩm Tư Tư muốn giàu nhanh: “Bảo bối à, không cho ý kiến được, cậu có muốn tán ngẫu với Tưởng Đạc một lát không, nhất định anh ta đang truyền dịch.”

Hươu kêu U U: “Hả? Không có bệnh thì truyền dịch làm gì.”

Thẩm Tư Tư muốn giàu nhanh: “Không có gì.”