Chương 6: Hẹn Hò?

Uống thêm mấy ngụm nước, Diệp Ngữ Ninh vẫn không biết nên hỏi điều gì. Cuối cùng, cô chỉ đơn giản nói: "Hay là tôi giới thiệu hoàn cảnh bản thân mình trước nhé."

“Được, em nói đi."

“Thật ra tôi chỉ là một nhân viên văn phòng bình thường, tôi dành dụm tiền để mua một căn hộ rộng năm mươi mét vuông ở khu thượng lưu, có phòng khách, phòng ngủ và bếp. Lương của tôi chỉ hơn tám nghìn nhân dân tệ.” Diệp Ngữ Ninh vừa mở miệng, cô theo bản năng muốn chặt đứt những phiền phức mà người đàn ông phượng hoàng này có thể mang đến.

Cô kết hôn chỉ để giải quyết rắc rối, không muốn có thêm rắc rối nào! Tiêu Lâm Dạ lúc này không hiểu được suy nghĩ của Diệp Ngữ Ninh, cũng không nghe ra được ẩn ý trong lời nói của cô.

Anh nhàn nhạt gật đầu: “Ừ, tôi thấy được.”

Không cảm thấy cô nghèo sao? Diệp Ngữ Ninh không khỏi cứng người khi nghe thấy thái độ thẳng thắn và không mấy quan tâm của anh.

Câu nói này khiến cô không thể nói tiếp được! Thay vào đó cô chỉ có thể hỏi: "Còn anh thì sao?"

Khi Tiêu Lâm Dạ thấy cô không nói tiếp, anh đặt ly rượu vang đỏ trong tay xuống, động tác lộ ra vẻ cao quý và tao nhã. Diệp Ngữ Ninh không khỏi thầm thở dài khi nhìn thấy điều này, mọi khía cạnh của người đàn ông này thực sự phù hợp với gu thẩm mỹ của cô.

Tiêu Lâm Dạ chắp tay nhìn cô: “Hoàn cảnh của tôi hẳn là tốt hơn em một chút. Tôi đã sống ở Thượng Thành được năm năm, tôi đứng tên một căn hộ rộng hai trăm mét vuông."

Một căn hộ rộng hai trăm mét vuông trong năm năm? Diệp Ngữ Ninh ngay lập tức bị sốc, ở nơi mà mỗi tấc đất ở Thượng Thành đều có giá trị cực kì cao, phải nói có rất nhiều người phải vật lộn cả đời mà không có nơi nào để ở.

Đột nhiên cô cảm thấy cuộc hôn nhân ngẫu nhiên của mình có thể không tệ như cô nghĩ.

"Hiện tại anh sống cùng cha mẹ sao?" Diệp Ngữ Ninh theo bản năng hỏi.

Tiêu Lâm Dạ lắc đầu: “Cha mẹ tôi ở Lăng Thành, họ có nhà riêng, nhưng có một chuyện…”Khi anh nói điều này, anh dừng lại.

Diệp Ngữ Ninh theo bản năng trả lời: "Chuyện gì?"

Tiêu Lâm Dạ: “Tôi đồng ý kết hôn cùng em, một nửa lý do là vì gia đình tôi thúc giục tôi kết hôn. Bây giờ chúng ta đã kết hôn, hy vọng hai chúng ta có thể nghiêm túc, cho nhau cơ hội để chúng ta có thể hiểu nhau nhanh hơn, tốt nhất là nên sống cùng nhau!”



"Sống, sống cùng nhau?"Diệp Ngữ Ninh không kịp phản ứng, lập tức cứng đờ!

Vừa rồi cô theo bản năng tỏ ý không muốn gặp rắc rối, bây giờ Tiêu Lâm Dạ đột nhiên đề nghị sống chung, hiển nhiên cô chưa chuẩn bị tinh thần.

Cô còn chưa kịp nói chuyện, Tiêu Lâm Dạ đã hỏi với giọng điệu cương quyết: “Một ngày có đủ để suy nghĩ không?”

Sao lại sốt ruột quá vậy? Không, tại sao thái độ của anh ấy có vẻ hơi ngang ngược?

Diệp Ngữ Ninh khó hiểu nhìn Tiêu Lâm Dạ: "Như vậy có phải quá nhanh không?"

“Gia đình tôi thúc ép, hơn nữa em cũng là người chủ động đề nghị kết hôn, em không muốn hiểu nhau hơn sao?” Lời "em đề nghị kết hôn" khiến Diệp Ngữ Ninh không có lý do gì để từ chối.

Cô nhanh chóng suy nghĩ về những gì Tiêu Lâm Dạ vừa nói. Người ta cũng phân tích rằng các thế hệ trong gia đình cha mẹ anh đều rất khỏe mạnh, điều kiện gia đình cũng rất tốt. Điều này hoàn toàn khác hẳn với hoàn cảnh hiện tại của cô.

Nghĩ tới những con người có ý muốn đoạt đi mọi thứ trong tay cô, cho dù chỉ là tờ giấy đăng ký kết hôn, bọn họ cũng sẽ không thể làm gì được cô.

Vì vậy…! Ngắn ngủi vài giây, Diệp Ngữ Ninh đã nghĩ ra ưu nhược điểm, cô gật đầu: "Được, qua bên nhà anh sống nhé?" Cô không quen sống ở nhà người khác. Nhưng vừa rồi cô vô cớ nói rằng căn hộ của mình chỉ có năm mươi mét vuông, nên xấu hổ không dám đổi ý.

Tiêu Lâm Dạ không phản đối: "Được, vậy ngày mai tôi giúp em chuyển nhà?"

Diệp Ngữ Ninh lắc đầu: "Không, đồ của tôi không nhiều, tan sở tôi sẽ mang qua."

"Được."Tiêu Lâm Dạ cũng không tiếp tục. Anh trực tiếp gửi địa chỉ nhà mình cho Diệp Ngữ Ninh.

Khi Diệp Ngữ Ninh nhìn thấy tên của căn hộ, cô lại một lần nữa bị sốc không nói nên lời. Anh thực sự đã mua được một căn hộ ở khu vực tốt nhất của giới thượng lưu trong Thượng Thành!

Và quan trọng nó ở ngay gần công ty của Diệp Ngữ Ninh, nếu sống ở đây, cô thậm chí không cần phải lái xe đi làm.