Chương 48

Chương 48

Trần Nhạc nhớ đến Lục Việt Chi đã bắt đầu thỉnh thoảng không dùng xe lăn vào khoảng thời gian ở nhà gần đây, cũng không giấu diếm: "Hàng tuần Lục tổng đều phải đúng giờ đi làm phục hồi chức năng cho chân.”

Sở Hoán lộ ra vẻ mặt hóa ra là như thế, gần đây ở trong nhà cậu vô tình nhìn thấy Lục Việt Chi luyện tập đi đường, hẳn là thân thể đã bình phục đến mức khá ổn rồi, nhưng đợi đến khi đi ra ngoài người này hắn lại ngồi xe lăn ra cửa, cậu cảm thấy cứ là lạ ở chỗ nào ấy.

Hai người đang muốn ra cửa, Lục Việt Chi nghe một cuộc điện thoại, nghe xong vẻ mặt của hắn có chút không được đẹp cho lắm, trong nháy mắt sắc mặt Trần Nhạc trở nên khẩn trương hẳn lên.

"Lục tổng."

Lục Việt Chi nhìn lướt qua cậu một cái: "Nghi lễ hôm nay bên phía Hoa Thiên, anh đi nhìn đi.”

"Nhưng mà, phía ngài..." Trần Nhạc còn có chút do dự, lo lắng một mình Lục Việt Chi đi bệnh viện, dù sao... Vụ tai nạn giao thông đến bây giờ vẫn chưa được điều tra rõ ràng.

Sở Hoán yên lặng ngồi ở trên thảm nhìn hai người, vài giây sau cả hai cùng nhau quay đầu nhìn chằm chằm vào chính mình.

"Sở thiếu, ngài có sắp xếp công việc gì vào hôm nay không?" Trần Nhạc hỏi cậu.

"Không có, chuẩn bị ở nhà tùy tiện đọc sách một chút." Sở Hoán vốn dĩ muốn nói là ở nhà học tập, nhưng nhớ tới thành tích thật sự là quá kém kia của chính mình, làm cho cậu cũng không có mặt mũi nghiêm trang nói mình đang học tập.

"Vậy hôm nay phiền ngài hỗ trợ đi một chuyến đến bệnh viện cùng với Lục tổng?"

Sở Hoán vội vàng đứng dậy: "Bệnh viện? Có phải là việc phục hồi chức năng anh nói vừa rồi hay không?”

Lục Việt Chi nghe hai người nói chuyện, nhăn mày: "Vừa rồi?”

"Ừm, anh Trần đã nói với tôi hết rồi, lát nữa hai người sẽ đến bệnh viện làm phục hồi chức năng." nói xong Sở Hoán không xác định nhìn về phía Lục Việt Chi: "Anh Trần có việc, vậy tôi đi cùng anh đi?”

Biểu tình của Trần Nhạc hơi hơi thả lỏng, nở nụ cười đối với Sở Hoán, giành nói trước khi Lục Việt Chi kịp trả lời: "Vậy làm phiền ngài rồi, tài xế đã chờ ở phía dưới, tôi đưa các anh lên xe đi.”

Lục Việt Chi: "..."

Đây là lần đầu tiên Sở Hoán đi theo Lục Việt Chi đi đâu đó, cậu lo lắng nhìn thoáng qua chân của người này, lúc trước cậu làm hộ lý cho người ta ở bệnh viện, cũng hiểu biết sơ qua một chút.

Tuy rằng không biết mức độ thương tổn của chân hắn là như thế nào, nhưng nhìn từ lời đồn của người bên ngoài, tuyệt đối không phải là vết thương nhẹ gì đó.

Còn phải chờ một đoạn thời gian để hoàn toàn loại bỏ không cần đến xe lăn nữa hoặc có thể đi bộ bình thường bằng nạng.

Vừa đến bệnh viện, đã có người chờ ở cửa, tài xế đi đỗ xe, hai người được dẫn đến phòng điều trị.

Vừa vào cửa Sở Hoán đã có chút hoài nghi đây thật sự là bệnh viện sao? Phòng điều trị sang trọng giống như câu lạc bộ cao cấp nào đó.