Chương 12

Tiếng lòng này vừa phát ra, vẻ mặt mọi người ở đây đều trống rỗng trong chớp mắt.

m thanh "Thùng thùng thùng loảng xoảng" liên tiếp vang lên, trong đó xen lẫn vài tiếng kêu đau "ui da" nhưng không thể khiến người khác chú ý.

‘??? ’

‘ Lâm Chi Kiều không sao chứ??? ’

‘Thêm tri thức, tùy ý tung tin đồn nhảm về người khác là hành vi trái pháp luật nha [mỉm cười.jpg]’

‘Đang ăn đường, đang ăn ngon lành [nhăm nhăm.jpg], đang cạn lời…’

Trong lòng Lâm Chi Kiều tràn đầy tuyệt vọng, lật qua lật lại quả dưa mới vừa mở ra mấy lần.

Cậu nỗ lực giãy giụa lần cuối: [Bé Thống à, dưa do hộp mù ăn dưa mở ra... Có chắc là thật không?]

Mặt 888 nghiêm túc: [Tuyệt đối đảm bảo là thật, già trẻ không gạt, nếu có dưa giả, một giả đền một trăm!]

Lâm Chi Kiều: [...]

Đau đớn khi sập phòng, ai hiểu?

Sụp phòng đau, ai hiểu?

Trước kia cậu không hiểu, nhưng hiện tại...

Lâm Chi Kiều che ngực.

Cậu hiểu, cậu quá hiểu.

Đau, quá đau, quả thực đau thấu tim gan!!

Trong phòng học huấn luyện, hầu như tất của ánh mắt của mọi người đều tập trung vào Lâm Chi Kiều, đáng tiếc trong lòng tràn đầy đau xót nên cậu không phát hiện.

Quý Nhiên nhíu chặt mày.

Trai thẳng kỳ thị đồng tính? Ai cơ? Anh Dục của cậu ta sao?

Không có khả năng.

Tuyệt đối không có khả năng!

[Viên Dục vẫn luôn biết mình là trai thẳng, hơn nữa đời này ghét nhất là đồng tính luyến ái, từ diễn thành thật với Quý Nhiên là để buộc chặt CP, chỉ vì độ nổi tiếng mà thôi…]

Quý Nhiên không thể nhịn được nữa, ngắt lời: "Lâm Chi Kiều!"

Lâm Chi Kiều đang đắm chìm trong cơn đau sập phòng ngẩng đầu, giọng nói mờ mịt mang theo chút ồm ồm: "Làm sao vậy?"

"Nếu như cậu duỗi người tốt, thì đến đây luyện tập với tôi đi!" Quý Nhiên nghiến răng nghiến lợi.

Lâm Chi Kiều ồ lên một tiếng, ngoan ngoãn thu chân rồi đi đến bên cạnh Quý Nhiên.

Nhưng dù vậy, tiếng lòng của cậu vẫn không ngừng vang lên ——

[Hồi Viên Dục học cấp hai, có một bạn học cùng giới tỏ tình với cậu ta, cậu ta ghê tởm đến mức ba ngày ba đêm không ăn cơm, mỗi lần thấy bạn học kia là đi đường vòng, còn nói với giọng điệu kỳ quái là trên người cậu bạn đó bẩn, dẫn đầu cô lập bạn đó trong lớp, ép người ta chuyển trường mới thôi…]

[Cấp hai mới bao nhiêu tuổi? Hơn mười tuổi vẫn còn ngây thơ ngơ ngác với cái gọi là thiện ác và thích mà? Sao đã học được cách bắt nạt bạn học rồi!!!]

Tam quan của Lâm Chi Kiều sắp vỡ nát, nội tâm nổ đùng liên tiếp không ngừng.

[Lần đầu tiên nếm được ngon ngọt của CP, là một MV mới vừa vào vòng, Viên Dục và một nam diễn viên khác ngoài ý muốn tạo ra một làn sóng fan cp nhỏ.]

[Nhưng hai người chỉ đơn thuần là xào CP, không có thật sự yêu đương. Ban đầu bọn họ còn thương lượng, xào một thời gian ngắn hút chút nhiệt độ là có thể dừng lại, nhưng Viên Dục không nỡ bỏ cái fame đó, vẫn luôn bám lấy đối phương không chịu buông tay.]

[Sau đó, nam diễn viên kia thi đậu công chính nên rút khỏi giới giải trí, lúc đó Viên Dục mới từ bỏ. Nhưng cậu ta vẫn ghi hận trong lòng về hành động không phối hợp của nam diễn viên đó, sau đó đã âm thầm giẫm đạp đối phương rất nhiều lần…]

[Năm ngoái khi quay phim “Đêm Hè” quen Quý Nhiên. Ngay từ đầu, Viên Dục đã ôm suy nghĩ buộc chặt CP, dẫn dắt Quý Nhiên rơi vào bẫy.]

[Chỉ khi Quý Nhiên động lòng sa lưới mới không xuất hiện chuyện bỏ dở giữa chừng như lần trước.]

[Thì ra ngay từ đầu đã bắt đầu tính kế! Quý Nhiên tặng cho cậu ta một con heo peppa màu hồng nhạt đáng yêu như vậy, nhưng Viên Dục lại cảm thấy buồn nôn, nói ném là ném!]

[Hôn xong phải đánh răng ba lần, sau khi nắm tay phải khử độc ba lần, ôm xong nhất định phải tắm rửa ba lần, còn nói mỹ miều là có bệnh sạch sẽ…]

"Lâm Chi Kiều!" Mặt Quý Nhiên đen đến đáng sợ: "Động tác của cậu nhảy sai rồi!"

Lâm Chi Kiều hoàn hồn.

Hả? Nhảy sai rồi sao?

Không phải chứ, thiên phú nhất tâm nhị dụng của cậu vẫn rất mạnh...

888 nhỏ giọng nhắc nhở: [Ký chủ, độ hảo cảm của Quý Nhiên với cậu lại giảm xuống 20 điểm, hiện tại là -70.]

Lâm Chi Kiều ồ một tiếng: [Xem ra là thật sự nhảy sai rồi.]