Chương 16

Quý Nhiên lại không biết gì về điều này.

Ánh trăng mờ tối, rừng cây nhỏ cành lá rậm rạp, ánh sáng cực kém, ngay cả đường cũng rất khó thấy rõ.

Quý Nhiên chưa từng đến rừng cây nhỏ, nhất thời không phân biệt được phương hướng, cậu ta xoay vòng như con ruồi không đầu một lúc lâu, cuối cùng từ xa truyền đến một chút động tĩnh, cậu ta theo đó tìm đến nơi.

Hướng đông nam, bên cạnh chỗ rẽ, cây cổ thụ khô.

Rất tốt.

Toàn bộ đều đúng.

Phía trước lờ mờ hiện ra hai bóng người cao thấp khác nhau, Quý Nhiên do dự không đến một giây, thận trọng trốn ở trong bóng tối, không hiện thân ngay.

So với vừa rồi, cậu ta đã hơi tỉnh táo lại.

Hiện tại có xông lên cũng vô dụng.

Trước tiên nên quan sát một chút, xem hai người kia rốt cuộc muốn làm gì.

Một là vì sau đó "Chất vấn" còn có một chút tự tin hơn, hai là... Quý Nhiên vẫn còn giữ lại một tia kỳ vọng.

Lỡ như thì sao?

Lỡ như Viên Dục không phải đang hẹn hò với người khác mà là cần cù chăm chỉ đêm khuya tập diễn, hoặc là có chuyện gì nghiêm túc khác thì sao?

Khóe môi Quý Nhiên mím chặt, hơi thở chậm lại.

Cậu ta nghe thấy giọng nói đè thấp của Viên Dục, như thể sợ bị người khác nghe thấy: “Muộn như vậy rồi còn hẹn anh ra ngoài làm gì? Lỡ như bị người ta nhìn thấy thì làm sao bây giờ?”

Hả?

Nói như vậy là Viên Dục bị đối phương hẹn ra, không phải là chủ động?

Nhưng Quý Nhiên còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm, đã nghe thấy một giọng nói khác lên tiếng.

"Viên Dục." Giọng nữ kia bình tĩnh lạ thường, thậm chí còn mang theo chút thoải mái: "Chúng ta chia tay đi."

Quý Nhiên: "?!"

Dường như Viên Dục bị kinh sợ, trầm mặc một lúc lâu rồi mới lên tiếng: "Sao đột nhiên lại chia tay? Không phải chúng ta vẫn đang tốt đẹp sao? Chẳng lẽ... em vẫn để ý chuyện giữa anh và Quý Nhiên sao?"

Cô gái không nói chuyện.

"Không phải anh đã nói hết với em rồi sao, anh và Quý Nhiên chỉ là xào CP mà thôi." Viên Dục thở dài: “Đêm Hè vẫn còn đang hot, anh và cậu ta xào thêm một ngày là có thể kiếm thêm được độ nổi tiếng một ngày."

Viên Dục càng nói càng kích động: "Chuyện này đối với một nghệ sĩ mà nói không phải là rất bình thường sao, Thư Tình, em cũng đang ở trong giới giống anh, sao em lại không thể lý giải và hiểu cho anh chứ? Anh cũng là đang suy nghĩ cho tương lai của chúng ta! Chẳng lẽ em không hy vọng chúng ta cùng nhau leo lên vị trí cao hơn sao?"

"Bớt dùng trò này lại đi." Cô gái tên Thư Tình hừ lạnh nói: "Rốt cuộc anh là vì chúng ta hay là vì chính anh, trong lòng anh rõ hơn bất cứ ai."

"Chúng ta ở bên nhau ba năm, anh xào CP với cậu ta đã hơn một năm! Lúc trước khi chúng ta ở bên nhau, anh nói với tôi rằng chúng ta đều đang trong thời kỳ phát triển, bị người ta phát hiện chuyện yêu đương sẽ có ảnh hưởng không tốt, cho nên tôi vẫn luôn phối hợp với anh, chưa từng tiết lộ chút gì về chuyện của chúng ta ra ngoài!"

"Ngay cả ba mẹ của tôi cũng không biết thật ra tôi có một người bạn trai đã hẹn hò được ba năm!" Giọng điệu của cô ấy nóng nảy vội vàng, tràn đầy uất ức và tức giận không kìm được: "Bây giờ anh xào CP với cậu ta, anh có biết tôi nghĩ gì không? Tôi chỉ cảm thấy hoang đường! Quá hoang đường!"

"Rõ ràng tôi mới là bạn gái của anh! Nhưng ngay cả gặp mặt anh cũng phải lén lút, sợ bị người ta phát hiện, sợ bị người ta mắng chửi tôi là tiểu tam!" Trong giọng nói của Thư Tình mang theo chút nghẹn ngào: "Viên Dục, từ trước đến nay anh đều chưa từng suy nghĩ đến cảm nhận của tôi."

Lượng tin tức trong lời nói này rất rất nhiều.

Quý Nhiên miễn cưỡng đè nén nỗi khϊếp sợ, bấm ngón tay tính toán ——

Cô gái đó nói mình đã ở bên Viên Dục ba năm.

Mà Viên Dục tỏ tình với cậu ta, thời gian bọn họ chính thức ở bên nhau là một năm lẻ hai tháng trước.

Mắt Quý Nhiên tối sầm.

Mẹ nó!

Cậu ta làm tiểu tam mà không hề hay biết!!!

Viên Dục: "Em cho anh thêm chút thời gian nhé, chờ anh nghĩ cách cố gắng chuyển nhiều fan cp thành fan only của anh..."

"Nhưng tôi mệt mỏi rồi, Viên Dục, tôi không muốn đợi thêm nữa." Thư Tình bình tĩnh trở lại: "Tôi cảm thấy trước đó anh nói đúng, hiện tại chúng ta nên lấy sự nghiệp làm trọng, còn về chuyện phương diện tình cảm... Sau này rồi nói sau."

Viên Dục rõ ràng đã nóng nảy: "Bây giờ em đang nổi nóng, chúng ta không nói những chuyện này nữa, chờ khi em bình tĩnh lại ——"

“Bình tĩnh cái beep!!!”