Chương 36

Diệp Thanh Nghiên tái mặt sau khi nghĩ kỹ tất cả những chuyện này, nếu ác quỷ mang theo oán hận biến mất, thì oán hận sẽ mãi mãi không tiêu tan, cũng là đại biểu… cậu sẽ thất bại, thần hồn câu diệt.

"Đừng gϊếŧ hắn ta! Hắn ta mới là oán hận thực sự, oán hận của ác quỷ, không thể gϊếŧ hắn ta!" Dưới tình thế cấp bách Diệp Thanh Nghiên vội vàng hét lên, nhưng sau khi hét lên, cậu cực kỳ lo lắng, Quỷ Vương không hiểu ý của cậu, hắn cũng không biết có hệ thống tồn tại.

Đối với Quỷ Vương mà nói, đây là ác quỷ, là thời cơ tốt nhất để thanh lý môn hộ.

Làm sao có thể bỏ cuộc?

Xong rồi…

Sắc mặt Diệp Thanh Nghiên tái nhợt ngồi đây, cùng lúc đó, thanh kiếm diệt quỷ trong tay Quỷ Vương chỉ cách đôi mắt đỏ rực của ác quỷ nửa tấc, hắn đột nhiên xoay người, cắt qua khuôn mặt quỷ dị mơ hồ không rõ ràng của ác quỷ, để lại dấu vết ma quái rực ánh đèn xanh.

Diệp Thanh Nghiên nhìn thấy ác quỷ chưa bị gϊếŧ, trong nháy mắt sức lực cả người tiêu tan, cậu mệt mỏi ngồi đó, thở hổn hển, sắc mặt tái nhợt nhìn chằm chằm Quỷ Vương lơ lửng ở xa xa, người sau vẫn như cũ nhìn chằm chằm ác quỷ.

Ác quỷ biết mình không địch lại, hắn ta hóa thành sương đen trong nháy mắt biến mất không dấu vết.

Khi cơn gió lạnh dần dần lắng xuống, Diệp Thanh Nghiên có thể nghe rõ hơi thở và trái tim của mình đang kịch liệt nhảy lên.

Xui xẻo thật, thiếu chút nữa cậu đã biến mất hoàn toàn khỏi thế gian, dù là ở thế giới ảo hay thế giới thực.

Cậu nói sao hệ thống lại vui vẻ như vậy, ngay từ đầu nhiệm vụ đã được sắp xếp rõ ràng, cảm xúc đặc biệt chính là một cái bẫy.

Muốn hoàn thành oán hận người phàm, phải đắc tội với ác quỷ.

Muốn ác quỷ trong tay chạy trốn phải gϊếŧ chết ác quỷ, kết quả cuối cùng phát hiện nếu ác quỷ hồn phi phách tán thì nhiệm vụ của cậu cũng đã thất bại.

Nếu không phải cậu tiến cung cáo trạng vô tình biết được sự tồn tại của Bố tướng quân ba mươi năm trước, cho dù là nhìn thấy bộ áo giáp đó cậu cũng không nghĩ ra thiên ti vạn lũ lại liên hệ chặt chẽ với nhau như vậy.

Trong khoảnh khắc ác quỷ biến mất, Quỷ Vương buông thanh kiếm diệt quỷ trong tay xuống, hắn giấu bàn tay bị thương bởi thanh kiếm quỷ, đứng đó không biểu cảm nhìn Diệp Thanh Nghiên.

Diệp Thanh Nghiên nhìn Quỷ Vương, tuy rằng hắn che giấu mình không có quỷ lực, nhưng lần này cứu vớt toàn bộ mọi chuyện đều phải dựa vào hắn.

Cậu bình tĩnh lại, chống tay đứng dậy, đi đến trước mặt hắn, thở dài: "Xem như chúng ta huề nhau?"

Quỷ Vương nhướng mày: "Huề nhau cái gì?"

Diệp Thanh Nghiên bất mãn: "Trước đây người giấu ta người không có quỷ lực, không phải sai sao? Nhưng người đã cứu chúng ta, coi như huề nhau."

Quỷ Vương nghiêng người: "Bổn Vương có quỷ lực hay không sao phải nói cho ngươi biết?"

Diệp Thanh Nghiên: "…" Tên nhãi này thật đểu mà.

Tốt xấu gì cũng coi như đồng minh đang tiêu trừ ác quỷ đi?

Quỷ Vương lại nói: "Ngươi nói ác quỷ oán hận cái gì?"

Diệp Thanh Nghiên nghẹn lại, lúc đó tình thế cấp bách nên hét lên, bây giờ cậu nhìn Quỷ Vương, ấp úng nói: "Cũng không có gì, ta bị nguyền rủa, phải diệt trừ ác quỷ, giải trừ oán hận của ác quỷ, nếu không ta sẽ chết."

Cậu tưởng rằng Quỷ Vương sẽ tiếp tục hỏi, nhưng đối phương chỉ là "Ồ" một tiếng cũng không tiếp tục hỏi nữa.

Diệp Thanh Nghiên thở phào nhẹ nhõm, hai người thị vệ cũng đến giúp đỡ nhau thoát khỏi rắc rối.

Sắc mặt hai người phức tạp, bọn họ bị thương không nặng, chỉ là bị dọa sợ mà thôi.

Hai người võ công cũng tốt, nhưng đều là người phàm, làm sao gặp qua điệu bộ này, nhất là cảnh ác quỷ suýt xé xác bọn họ quá sức ly kỳ.

Nhất là… xuất hiện thêm một quỷ khôi ngô…

Họ luôn cảm thấy sợ hãi, nhưng Diệp đại sư này thực sự có thể xua đuổi ác quỷ vì bọn họ.

Thật sự lợi hại!

Diệp Thanh Nghiên gần như không chú ý tới sự ngưỡng mộ của hai người họ, cậu ngẩng đầu nhìn vầng trăng tròn lại bị mây che khuất, gió xung quanh lại bắt đầu nổi lên, thậm chí còn có quỷ khí lạnh lẽo, sắc mặt cậu có chút ngưng trọng.

Đặc biệt là khi cậu đoán được ác quỷ hung ác này là hóa thân của Bộ tướng quân ba mươi năm trước, trong lòng cậu có dự cảm, nếu muốn tiếp xúc oán hận của ác quỷ, cậu chỉ có thể vào cung.

Sở dĩ ác quỷ muốn lợi dụng oán hận của Tào Quân Nhiên hợp nhất người với quỷ thành một, có lẽ vì phong ấn ở cửa cung, hắn ta muốn vào cung, giống như ba mươi năm trước xé nát Trâu Vương.

Quả nhiên, cậu vừa có ý nghĩ này, đại khái là hệ thống phát hiện cậu đã biết mục đích cuối cùng của thế giới ảo này, hệ thống cũng không che giấu nữa.

【Chúc mừng vật chủ đã bắt đầu thử thách cuối cùng [Oán hận ác quỷ], tiêu trừ oán hận thông qua trạm kiểm soát, nếu không sẽ bị coi là thất bại.】

Diệp Thanh Nghiên phớt lờ hệ thống, cậu yêu cầu thị vệ đưa cậu vào cung ngay lập tức.

Đêm nay là lễ hội quỷ, trước bình minh âm khí yếu nhất, chỉ cần bắt đầu vào giờ Tý, cũng là lúc quỷ lực của ác quỷ dần dần tăng lên, cậu muốn giải quyết chuyện này trước khi chìm vào giấc ngủ, rời khỏi thế giới ảo.