Chương 49

Diệp Thanh Nghiên thu dọn đồ đạc, cuối cùng cậu đứng trước cửa Lý phủ, chia tay với Quỷ Vương: "Ác quỷ đi rồi, người đi bên trái, ta đi bên phải. Chúng ta… sau này không hẹn gặp lại."

Quỷ Vương không nhúc nhích: "Ồ? Phải không? Nếu Bổn Vương nhớ không lầm, ngươi được nhà họ Lý đưa đến làm thê tử của Bổn Vương?"

Vành tai Diệp Thanh Nghiên đỏ bừng, giả vờ ngu ngốc: "Ai nói vậy? Tất cả đều là giả. Lúc đó người còn mê man, không tính."

Quỷ Vương: "Nhưng Bổn Vương cảm thấy nếu đã bái thiên địa, thì ngươi chính là người của Bổn Vương."

"Chuyện này không thể nói lung tung, ta mới không phải, hơn nữa… qua đêm nay ta sẽ…"

"Sẽ cái gì?" Quỷ Vương nheo mắt, đăm chiêu nhìn cậu.

Diệp Thanh Nghiên yếu ớt xua tay: "Nói với người cũng vô dụng." Chẳng lẽ cậu nói cậu phải đi tìm ác quỷ, nếu không, tối nay giờ Tý cậu sẽ chết? Vẫn là một cái chết thấu đáo, hiện thực hay hư ảo cũng chết như vậy.

Quỷ Vương dụ dỗ cậu nói ra: "Ngươi không nói thì làm sao Bổn Vương biết được? Ngươi thay Bổn Vương thanh lý môn hộ, Bổn Vương cũng không phải loại người vô ơn, nếu ngươi nói ra, không chừng Bổn Vương có thể giúp ngươi chia sẻ."

Diệp Thanh Nghiên nghi hoặc nhìn hắn một cái, sau đó cậu cho rằng Quỷ Vương chính là vua của quỷ giới, không chừng hắn biết trong quỷ giới có ác quỷ? Nghĩ tới đây, Diệp Thanh Nghiên thay đổi tiêu cực trước đó, hưng phấn nói: "Người thật sự muốn giúp ta sao? Quan hệ của chúng ta quả thực rất thân thiết, là như vầy… Ta bị nguyền rủa, người cũng đã nghe qua rồi. Ta vốn tưởng rằng chỉ cần diệt trừ ác quỷ, nhưng ai biết ngờ ta còn phải diệt trừ một ác quỷ khác trước giờ Tý đêm nay, nếu không… ta sẽ hồn phi phách tán giống như Bộ tướng quân."

"Nghiêm trọng như vậy?" Quỷ Vương cau mày, hắn chỉ biết hệ thống nói tiến độ đã qua một nửa, mặt khác là trước giờ Tý, nhưng không ngờ vẫn là trừ ác quỷ.

Diệp Thanh Nghiên thở dài: "Đúng vậy, cho nên quỷ giới còn ác quỷ nào khác không?"

Quỷ Vương thật sâu nhìn cậu: "Bổn Vương đã ngủ trăm năm, ngươi cho rằng Bổn Vương sẽ biết?"

Diệp Thanh Nghiên: "Người không biết nhưng người là Quỷ Vương, có thể để tiểu quỷ đi điều tra."

Hai giờ sau, Quỷ Vương dẫn Diệp Thanh Nghiên trở về quỷ điện, triệu tập tất cả chúng quỷ, hỏi có ác quỷ nào tội ác ngập trời trong hàng trăm năm qua không.

Diệp Thanh Nghiên cùng Quỷ Vương hỏi xong các tiểu quỷ chuyện trăm năm qua phát sinh, cũng không có quỷ nào biết.

Lúc này trời đã tối hẳn chỉ còn lại ba giờ thời gian ion hóa.

Quỷ Vương phái toàn bộ chúng quỷ đi điều tra, nhất định phải tìm ra nơi ẩn náu của ác quỷ trong quỷ giới.

Diệp Thanh Nghiên không muốn ngồi chờ chết, nhưng cậu không còn sự lựa chọn nào khác ngoài việc ở lại quỷ điện, đi qua đi lại trước sảnh chính, còn Quỷ Vương người đang ngồi trên chiếc ghế ngọc đau đầu nhắm mắt nghĩ ngơi.

"Đừng đi nữa."

"Nhưng ta sốt ruột, bây giờ chỉ còn hai giờ nữa thôi." Diệp Thanh Nghiên liếc nhìn chiếc đồng hồ cát cách đó không xa, xoa xoa giữa lông mày.

Quỷ Vương bình tĩnh nói: "Ngươi cứ đi qua đi lại hai giờ, không tìm được chính là không tìm được." Hắn phủi tay áo rộng thùng thình, lười biếng trưng ra bộ dạng nhàn nhã thảnh thơi.

Diệp Thanh Nghiên dừng lại, liếc hắn một cái, đột nhiên cậu khoanh chân ngồi xuống cúi đầu bắt đầu vẽ cái gì đó.

Một lúc sau, cậu vẽ một tấm treo, bốn phía còn lại vẽ không ít ký hiệu.

Sau khi Diệp Thanh Nghiên vẽ xong, cậu trực tiếp đem tất cả giá trị trao đổi đi trao đổi, đổi một chiếc bàn châm, sau khi đặt bàn châm lên trên tấm treo, cậu hít một hơi thật sâu, cậu thành công hay không phụ thuộc vào việc những gì cậu đọc trong sách có hữu ích hay không,

Chỉ còn bấy nhiêu thời gian, cậu đánh cược một phen.

Quỷ Vương không biết từ khi nào đã ngồi dậy, lặng lẽ nhìn cậu, cau mày nhưng cũng không quấy rầy Diệp Thanh Nghiên.

Cuối cùng Diệp Thanh Nghiên cầm bút lên thêm một nét vào ký hiệu cuối cùng, ngay lập tức hoàn thành, bàn châm lập tức bắt đầu quay, cuối cùng… chậm lại chỉ về phía Quỷ Vương.

Quỷ Vương: …

Diệp Thanh Nghiên: ………

Cậu không thể tin nhìn Quỷ Vương: "Không phải người đang giấu ác quỷ chứ?"

Quỷ Vương nhướng mày: "Ngươi cảm thấy thế nào?"

Diệp Thanh Nghiên cũng biết là không có khả năng này, thằng nhãi này vừa mới tỉnh lại gần đây, hai người từ đó đến nay chưa từng tách rời, làm sao có thể che giấu ác quỷ?"

"Ta vẽ bùa tìm quỷ, như thế nào nó lại chỉ vào người?" Diệp Thanh Nghiên nói xong, ảo não vỗ trán: "Cái bàn châm này không phải cũng vô dụng chứ? Ta yêu cầu nó tìm ác quỷ, kết quả nó gà mờ lại tìm ra quỷ."

Tất cả quỷ trong quỷ điện đều được Quỷ Vương phái ra ngoài tìm ác quỷ, cuối cùng Quỷ Vương là người duy nhất còn lại.

Diệp Thanh Nghiên cất hết đồ đạc của mình, cảm thấy ba mươi điểm trao đổi của mình mất trắng.

Cảm xúc của cậu không tốt, cho nên không chú ý đến Quỷ Vương đang ngồi trên ghế ngọc, trầm tư nhìn cậu và tấm quẻ trong tay. Đột nhiên hắn nheo mắt lại, vung tay áo, chiếc ghế ngọc dưới người hắn đột nhiên biến thành chiếc quan tài mà lần đầu tiên khi tỉnh dậy hắn gặp Diệp Thanh Nghiên.

Chiếc quan tài đen tuyền khổng lồ nằm trong quỷ điện trông đặc biệt kỳ lạ.