Chương 4.3: Bạn cùng lớp chia đơn không?

Cô không tìm được người chia đơn.

Chỉ có thể tắt điện thoại đi.

Nhưng cơn nghiện trà sữa một khi tới, không có việc gì làm, chỉ muốn uống trà sữa.

Bây giờ cô mà có bạn học khác, cũng sẽ không đến mức đau đầu như này.

Bạn cùng lớp……

Cô nhìn vào cái gáy trước mặt.

Thẩm Canh Lễ... là một con người.

Nhưng chắc anh không uống những thứ này đâu?

Nhưng mà, anh hiện tại đã phá sản, không còn là thiếu gia công tử nữa, đành phải tiếp nhận loại chuyện thường dân này, phải thích ứng với món ăn tinh thần của người bình thường.

Đã mấy ngày rồi cô không được uống trà sữa, bây giờ nhìn thấy lại muốn uống.

Không nhịn được nữa, Trần Độc Độc vỗ vỗ vai Thẩm Canh Lễ, sợ anh từ chối, cô còn rất khách khí nói: “Bạn cùng lớp, cậu có muốn uống một ly trà sữa không?”

Thẩm Canh Lễ nghe thấy lời này, anh nhìn cô với vẻ mặt khó tin.

Trần Độc Độc xấu hổ nói tiếp: "Tôi muốn gọi trà sữa, nhưng phí giao hàng bảy tệ thì quá đắt, hơn nữa còn phải tối thiểu hai cốc mới giao. Nếu anh cũng muốn uống, vậy chúng ta có thể chia đôi."

Nhìn vẻ mặt lạnh nhạt thờ ơ của Thẩm Canh Lễ, có lẽ là anh không muốn uống.

Cũng có lẽ là không muốn nói chuyện với cô.

Ngay tại lúc Trần Độc Độc định rút tay về, Thẩm Canh Lễ liền đáp: "Đặt."

Trần Độc Độc nghe được lời này thì hai mắt trợn to, sáng lấp lánh.

Mặt trời mọc đằng tây!

Anh vậy mà thực sự muốn đặt.

Thẩm Canh Lễ: “Đặt giống của em.”

Trần Độc Độc nghe vậy lập tức gật đầu: "Được, được, tôi đặt cho anh ít đường thêm đá."

Lông mày Thẩm Canh Lễ khẽ giãn ra, cũng không từ chối.

"Bao nhiêu tiền, tôi chuyển cho em."

Trần Độc Độc nghe vậy, cảm thấy trong phương diện này nhân phẩm của Thẩm Canh Lễ không tồi, chí ít anh cũng sẽ chủ động nhắc tới tiền, vừa rồi cô xấu hổ không biết mở lời thế nào.

Trần Độc Độc đưa mã thanh toán cho anh: "Chuyển cho tôi hai mươi ba tệ rưỡi."

Thẩm Canh Lễ nhìn một cái rồi nói: "Không được, tôi không chuyển được, bởi vì tôi đã báo cáo em nên đã hạn chế tôi chuyển tiền cho em, nhắc nhở tôi em là kẻ lừa đảo."

Trần Độc Độc: "Anh báo cáo tôi làm gì?"

Thẩm Canh Lễ cười lạnh một tiếng: "Mì ăn liền mười tệ bán cho tôi lấy hai trăm tệ tệ. Em không phải lừa đảo thì là gì?"

Trần Độc Độc: "..."

Anh quả thực phá sản mới nghèo thế, tính toán chi li như vậy!

Trần Độc Độc tức giận không thèm để ý tới anh.

Thẩm Canh Lễ lại nói: "Thêm Wechat của tôi để tôi chuyển cho em."

Trần Độc Độc vào ngày hai người chia tay đã xóa anh.

Bây giờ bởi vì hai mươi ba tệ rưỡi lại thêm anh lại.

Cô kết bạn với anh.

Thêm anh xong.

Thẩm Canh Lễ liền gửi hai mươi ba tệ rưỡi qua cho cô.

Trần Độc Độc nhận tiền.

Giây tiếp theo, Thẩm Canh Lễ lại nhận được thông báo được gửi tới.

Kết quả là Trần Độc Độc lại xóa anh.

Màn hình hiển thị bạn chưa phải là bạn bè với đối phương, vui lòng kết bạn.

Thẩm Canh Lễ: "..."