Chương 14

Trong phòng tựa người vào cửa cười thành tiếng.

Lục Phong Thừa là cố tình.

Đối phó với tiểu bạch hoa Tạ Yến Yến có đôi khi vẫn là lấy lùi làm tiến. Vào thời điểm thích hợp tạo cảm giác áp bách cũng là điều cần thiết.

Một mặt vừa ý với ý thức về sự an toàn của cô gái nhỏ, sẽ không dễ dàng đáp ứng lời mời không thích hợp từ người đàn ông. Mặt khác hi vọng rằng cô hoàn toàn là một cô gái ngốc, vậy thì hắn không cần phải dụng tâm nhiều như vậy.

Với tính cách của Tạ Yến Yến, không bức ép một phen thì thực sự sẽ không thể giải đáp khúc mắc ở lại nhà hắn.

Dù cô có thận trọng đến đâu thì cũng vô ích thôi.

Lục Phong Thừa hắn muốn làm chuyện gì, còn có thể ngăn cản sao.

Tạ Yến Yến chọn căn phòng phía trên của Lục Phong Thừa.

Cũng không thể nói là chọn, cô chỉ là lên lầu chọn đại một căn phòng mà thôi.

Là một căn phòng nhỏ, vào cửa bên phải là phòng tắm, đi thẳng là phòng ngủ. Chiếc giường bọc da màu trắng xám được trải ga giường màu be, trên đầu giường có chiếc đệm màu xanh hình con công ở đó. Phía sau là những bức tranh trang trí treo tường. Đầu giường vẫn còn hoa khô cùng màu. Tủ quần áo được xây âm tường. Sau đó là bàn làm việc.

Một căn phòng đẹp.

Cô lại đi dạo phòng tắm một chút, phòng tắm khô và được ngăn ra, gạch men được sử dụng là loại giống như ở phòng khách. Có hoa văn màu tắng nhạt xen lẫn một chút màu xám, toàn bộ không gian có vẻ rộng rãi và sáng sủa.

Điều làm cho Tạ Yến Yến cảm thấy nhẹ nhõm chính là dưới bồn rửa mặt có gắn một cái máy giặt, còn có chức năng hong khô quần áo.

Hôm nay cô không có dự định sẽ ở ngoài, đương nhiên là không có mang theo đồ để thay.

ở trong câu lạc bộ ngây người cả một buổi tối, lúc ấy không nhận ra. Mùi rượu trên quần áo rõ ràng như vậy.

Nếu như có máy giặt quần áo thì quá tốt rồi. tính chất của vải cotton rất khó khô, giặt xong hẳn là bốn mươi phút mới có thể khô.

Tạ Yến Yến vừa mới tìm được trong ngăn tủ có một cái bàn chải đánh răng và khăn mặt mới. Thậm chí ngay cả sữa rửa mặt cà xà phòng đều có.

Xem ra ở đây rõ ràng là không có ai sống, nhưng đồ dùng sinh hoạt lại có đầy đủ như vậy, thậm chí tất cả mọi thứ đều mới toanh.

Hẳn là có người dọn dẹp định kỳ đổi mới.

Phòng khách của nhà hắn tùy ý đều có thể đạt tiêu chuẩn bốn sao của một khách sạn rồi. Tạ Yến Yến không khỏi chẹp miệng.

Cô cởϊ qυầи áo chuẩn bị tắm rửa nghỉ ngơi, lờ mờ nghe được có người gõ cửa phòng.

Mở cửa phòng tắm ra bên ngoài xem xét một chút, cốc cốc cốc âm thanh gõ cửa vang lên rõ ràng.

Hẳn là anh Lục ở ngoài cửa.

Nhưng trên người cô ngoại trừ qυầи ɭóŧ thì tất cả đều cởi hết, cái váy đã bắt đầu thấm nước rồi.

Tạ Yến Yến hướng về cửa gọi lên tiếng, âm thanh ngừng lại.

Cũng không biết là có chuyện gì.

Quay lại phòng tắm tắm nhanh một chút, lại dùng xà phòng chà xát qυầи ɭóŧ vài cái cho sạch.

Tủ quần áo mở ra là trống không. Một cái móc áo cũng không có.

Đợi cho cô xử lý tốt, Tạ Yến Yến mở điện thoại nhìn một cái. Trên màn hình có tin nhắn chưa đọc.

Cô ấn mở ra. Chỉ có một câu: đồ tôi để ngoài cửa, em tự sắp xếp đi.

Không có ghi chú không có tên.

Tạ Yến Yến mở ra phần danh bạ một chút. Là số của anh Lục.

Cô vội vàng quấn khăn tắm nhảy xuống thảm, cửa phòng đẩy ra một khe nhỏ. Bên ngoài không có người, trên mặt đất có một cái khay.

Là quần áo và hộp y tế. Còn có một ly sữa.

Ly sữa vẫn còn ấm.

Cái miệng nhỏ của cô từ từ uống toàn bộ. Vừa nghĩ đến chuyện buổi tối ở câu lạc bộ.

Anh Lục quả nhiên là một người dịu dàng.