Chương 11: Thiên phú làm ruộng

Ông nội Tạ rõ ràng không chịu được lời mấy người phụ nữ kia vừa nói, đến cạnh cô, thấp giọng nói: “Ninh Ninh, cháu không cần nghe người khác nói bừa, cháu muốn làm gì thì làm đó, muốn ra bên ngoài làm thì đi, muốn trồng cái gì ông nội sẽ làm cùng. Cho dù cháu không muốn tìm việc làm cũng yên tâm, ông nội vẫn còn một chút tiền tiết kiệm, có thể nuôi Ninh Ninh.”

Hốc mắt Tạ Ninh nóng lên, ông nội thì có tiền tiết kiệm gì chứ, nếu thật sự có, số nợ trong nhà không phải để đến năm ngoái mới trả xong, số tiền này có lẽ là tiền mua quan tài cho ông nội.

Cô vẫn luôn biết, mọi người trong nhà dù là ông nội, ba mẹ hay là hai anh trai, chị dâu, đều vô cùng quan tâm cô.

Cô không muốn bọn họ nhọc lòng về mình nữa.

Giờ phút này Tạ Ninh càng quyết tâm phải làm ruộng cho tốt, phải trở nên thật giàu có.

Thời gian tiếp theo, cả nhà họ Tạ bao gồm Tạ Ninh đều rất chú ý đến tình trạng của cải thìa và rau sam.

Rau sam thường có chu kỳ sinh trưởng là ba tháng, nhưng sẽ nảy mầm ở chu kỳ đầu tiên.

Đồng chí lão Tạ lén lút đến trước mặt ba mình, thấp giọng nói: “Ba không phải nói Ninh Ninh bị lừa mua hạt giống giả à, nhưng không phải bây giờ đã nảy mầm rồi sao?”

Nói thật, bọn họ cũng đã nghĩ xong cách an ủi Ninh Ninh sau khi hạt giống không lên mầm rồi, không nghĩ đến mới có một tuần chồi non đã nảy lên.

Ông nội trừng mắt nhìn con trai một cái, nói: “Tôi làm sao mà biết được, nảy mầm không phải tốt rồi sao!”

Ba Tạ rụt rụt cổ, ngài lớn nhất ngài có lý.

Ông nội nhìn những chồi non này, trong lòng cũng rất phức tạp, không nghĩ đến ông cũng có lúc nhìn nhầm, mấy thứ có hình thù kỳ quái màu tím, màu xanh lục kia thật sự là hạt giống.

Chẳng lẽ đúng như Ninh Ninh nói, hạt giống mới được nghiên cứu ra chính là như vậy…. Không giống bình thường?

Chờ đến chu kỳ thứ hai, chồi non dần dần chuyển thành một mảnh xanh non toàn lá con, liếc mắt nhìn xung quanh, một vòng đều là màu xanh của mầm non, phát triển vô cùng khả quan.

Tạ Ninh phụ trách tưới nước, ông nội Tạ rất chấp nhất với việc bón phân, lúc chạng vạng tối khi ba Tạ lái xe ba bánh về cũng sẽ ghé qua liếc mắt một cái.

Ông ấy vuốt cằm, yên lặng cảm thán: “Con gái của mình quả nhiên có thiên phú, thật lợi hại.” Chẳng lẽ thiên phú làm ruộng của nhà họ Tạ đều ở hết trên người con gái.

Trong khoảng thời gian này Tạ Ninh không phát sóng trực tiếp, nhưng cũng quay chụp quá trình nảy mầm phát triển của cải thìa và rau sam làm thành video, đăng lên trang cá nhân.

Khoảng thời gian tiếp theo Tạ ninh cũng không quá bận rộn, thật ra cô đã sớm muốn xuống tay với số ruộng đất bị bỏ hoang còn lại, nề hà người nhà vẫn chưa đồng ý, phải chờ đến khi cải thìa và rau sam nảy mầm mới quyết định được.

Bởi vì mấy ngày nay, Tạ Ninh thường xuyên cùng ông nội ra đồng, không ít người trong thôn nhìn thấy, cũng dần dần tin tưởng chuyện Tạ Ninh thật sự không định ra bên ngoài làm nữa, mà về quê làm ruộng, thậm chí có người còn nói Tạ Ninh cũng giống người nhà họ Tạ, một lần nữa muốn phát triển đồng ruộng, hồ nước, đỉnh núi bị bỏ hoang.

Tạ Ninh: “….” Tuy rằng cô cũng có ý định này, nhưng vẫn còn chưa dám nói ra, còn giấu dưới đáy lòng đây này.

Người trong thôn đối với việc Tạ Ninh về nhà làm ruộng cũng không quá xem trọng.

”Ông nội Ninh Ninh, cả ba và anh cả của nó đều không làm được gì, một đứa con gái như nó làm sao có thể?”

”Cả nhà họ Tạ đều không thể làm nông.” Cái ma chú của nhà họ Tạ này cả thôn đều biết, lúc trước nhà họ thiếu tiền đều mượn người trong thôn.

”Bà nói xem, Ninh Ninh bây giờ cũng đã 27 tuổi, còn lăn lộn cái gì nữa, theo tôi thấy nó phải tìm người nào đáng tin cậy để kết hôn, sinh con mới là quan trọng nhất.”

”Mấy người nhà họ Tạ này cũng thật là, không ai ngăn cản nó, lần này nếu lại thiếu tiền…”

Nhưng chờ đến một tháng sau, nhìn thấy cải thìa và rau sam mọc tươi tốt, nghị luận nhỏ đi không ít.

Cả nhà Tạ gia lúc này bao gồm Tạ Ninh, Ông nội, đồng chí lão Tạ và nữ sĩ Trương Ngọc Cầm đều đứng trước cửa nhà mình nhìn về phía ruộng rau xanh um tưới tốt trước mặt, đáy mắt tràn đầy vui mừng cùng cảm thán.

”Ninh Ninh con mau xem, cải thìa phát triển tốt quá, thật không nghĩ đến con thật sự đã trồng được.” Trương Ngọc Cầm nhìn cải thìa xanh non tươi tốt, sự vui mừng trong đáy mắt làm thế nào cũng không che đậy được.

Tạ Ninh cũng cười, đôi mắt đào hoa sáng lên: “Đây không phải công lao của một mình con, cũng có công của mọi người nữa. Mọi người đều thường xuyên bón phân, tưới nước giúp con.”

”Thật không dám nghĩ đến, con gái tôi lần đầu tiên trồng rau đã thành công.” Ba Tạ cảm khái, đáy lòng cũng bắt đầu tính toán. Phải biết rằng tuy ông và ông nội Tạ có thể trồng rau, nhưng lần đầu tiên và lần thứ hai đều thất bại, phải đến lần thứ ba mới thành công, rõ ràng đều nghiêm khắc làm từng bước, nhưng không được chính là không được.

Mà con gái của ông, lần đầu tiên đã thành công.

Chẳng lẽ thiên phú làm ruộng của nhà họ Tạ thật sự ở hết trên người con gái?

”Nhưng mà…..” Ba Tạ để sát rau cải lại xem xét, bỗng nhiên nhíu nhíu mày, “Mọi người xem, cải thìa này của chúng ta hình như có chỗ không thích hợp, giống như… quá đẹp.”

Tạ Ninh cũng để sát lại nhìn kỹ, quả thật có vấn đề.