Chương 100: Hắn không bằng Lạc Tử Ngâm

Khi Long Viêm Triệt mở cặp mắt màu xám nâu ra, thấy xung quanh bốn phía một mảnh tối đen, bên tai không có một âm thanh nào, hắn nghĩ mình đã chết.

Đột nhiên có chút ai oán về cái chết này của hắn.

Chỉ là hắn không biết sau khi chết hắn chết, Tiểu Ly sẽ ra sao?

Nàng nhỏ bé như vậy, sau này nàng phải sống như thế nào?

Nhưng rất nhanh, hắn lại cảm thấy mình đang nghĩ nhiều, có lẽ nếu không có hắn, thì Tiểu Ly sẽ sống tốt hơn.

Lúc này, một trận âm thanh sột soạt vang lên, âm thanh này...

Cực kì giống với âm thanh bình thường Tiểu Ly hay liếʍ lông.

Đế Nhan Ca cũng không có cách nào cả.

Nàng vừa rồi ôm Long Viêm Triệt rơi xuống dưới, không nghĩ đến nơi này lại sâu như vậy.

Nàng vốn dĩ không có nhiều tu vi, cuối cùng chỉ có thể lấy thân đỡ đòn, lúc ấy suýt nữa nàng đã bị đè bẹp, kết quả là hình người cũng không giữ được nữa.

Tiếc là người nàng không sao, chỉ bị đứt một bàn tay.

Cũng chính là chân trước bên trái của nàng.

Nhưng không cần hoảng sợ, cho dù móng vuốt bị đứt, da lông của nàng cũng nhất định phải giữ cho mượt mà.

“Tiểu Ly, là ngươi sao?”

Trong bóng đêm, vốn làm người ta sợ hãi, dù tương lai chính là Long Thần, năm ấy cũng chỉ là một người bình thường yếu đuối.

Nghe thấy âm thanh quen thuộc, hắn ích kỷ muốn có người bầu bạn.

“Chít!” Đế Nhan Ca thấy đã hắn tỉnh lại, nhảy đến trước mặt hắn, muốn được vuốt lông.

Long Viêm Triệt mò mẫm một chút, cuối cùng cũng sờ thấy nàng, ôm chặt nàng vào lòng.

“Tiểu Li, ngươi cũng đã chết sao? Nhưng như vậy cũng tốt, cho dù đi đâu, chúng ta đều bên nhau.”

Đế Nhan Ca tức giận mà lại “chít” một tiếng.

Muốn chết, nào có thể dễ dàng như vậy.

Nàng từ cao rơi xuống, cũng chỉ bị đứt một móng vuốt.

“Tiểu Ly, ngươi sao vậy? Ngươi... Tay của ngươi...Không...Chân trước của ngươi bị đứt. Làm sao bây giờ? Ta... Ta không biết nối xương, ta nên làm sao mới có thể cứu ngươi đây.”

Long Viêm Triệt cẩn thận sờ soạng móng vuốt của Đế Nhan Ca, hoảng loạn không biết nên làm gì.

Đế Nhan Ca dùng móng vuốt còn lại, vỗ tay Long Viêm Triệt ý bảo hắn buông ra.

Tay của Long Viêm Triệt tê rần, mới nhận ra thì ra bọn họ vẫn chưa chết.

Nếu không chết, vậy thì càng phải tìm cách cứu Tiểu Ly.

Bây giờ chỉ có thể đi tìm gia chủ, ông ta nhất định có cánh cứu Tiểu Ly.

Hắn bế Đế Nhan Ca, trong bóng đêm mò mẫm đi tới.

Đế Nhan Ca bất mãn mà "chít" một tiếng, nàng còn chưa được vuốt lông đâu.

Long Viêm Triệt vỗ vỗ đầu nhỏ lông xù của nàng.

“Tiểu Ly, đừng sợ, ta biết ngươi rất đau, ngươi lại kiên trì một chút. Có ta ở đây, nhất định sẽ chữa khỏi cho ngươi.”

“Chít!!!” Đế Nhan Ca khó thở, thực sự là hiện tại nàng không có cách nào để mở miệng.

Thấy Long Viêm Triệt không hành động, cho nên nàng quyết định tự vuốt lông cho mình.

Long Viêm Triệt lại nghĩ nàng lộn xộn là vì móng vuốt đau.

Hai người vẫn ở nơi đó ông nói gà bà nói vịt.

Lúc Đế Nhan Ca vuốt lông xong, phát hiện Long Viêm Triệt đã xoay năm vòng tại chỗ.

Tuy rằng nơi này tối đen, nhưng cũng không ảnh hưởng đến tầm mắt và khứu giác của nàng.

Hơn nữa nàng cũng không phát hiện dấu vết của những người khác ở gần đây.

Vậy nàng phải làm thế nào để tìm đường chết cho chính mình, tìm cách giúp Long Viêm Triệt sống sót?

Long Viêm Triệt xoay tại chỗ mười vòng, đã mệt đến thở hồng hộc.

Hắn cảm thấy bản thân mình thật vô dụng, ngay cả khả năng giúp Tiểu Ly rời khỏi đây cũng không có.

Mắt thấy Tiểu Ly càng ngày càng "suy yếu" (vừa mới vuốt lông xong), nội tâm của Long Viêm Triệt vô cùng nôn nóng.

Sau khi xoay thêm mười vòng, Đế Nhan Ca cuối cùng cũng nghĩ ra cách.

Nàng quyết định đi trước tìm một số đồ vật để khôi phục một phần thể lực, sau đó đưa vai ác đi ra ngoài, rồi một mình trở lại tìm đường chết.

Còn về hai truyền thừa của nàng, nàng đã thử qua nhưng căn bản không thể dứt ra được, chỉ có thể mang theo cùng nàng rời đi.

Suy nghĩ xong, nàng rất hài lòng gật đầu.

Vì thế, nàng tính toán mang theo vai ác, đi trước tìm những thứ tốt trước.

Nếu nơi đó tài liệu đầy đủ, nàng hoàn toàn có thể trực tiếp giúp Long Viêm Triệt thức tỉnh huyết mạch Long tộc.

Tính ra, nàng là người từng đọc 《Nghịch Thiên Sửa Mệnh Thuật》, thức tỉnh một huyết mạch Long tộc còn không phải dễ như trở bàn tay sao.

Đế Nhan Ca dùng móng vuốt nhỏ gãi đầu nhỏ mình, đôi mắt tròn xoe như hắc thủy tinh đầy vẻ hài lòng.

Tiếp theo, nàng dùng móng vuốt hoàn hảo còn lại bắt lấy ngón trỏ của Long Viêm Triệt.

Lần này, Long Viêm Triệt không còn ông nói gà bà nói vịt, mà trực tiếp hiểu được ý nàng.

Hắn thở hồng hộc nói: “Tiểu Ly, ý của ngươi là bên kia có lối ra sao? Ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ cứu ngươi.”

Long Viêm Triệt sờ đầu chó của Đế Nhan Ca, cảm nhận lông mềm mại dưới tay, nội tâm của hắn cuối cùng cũng đã bình tĩnh trở lại.

Thời điểm này, hắn nhất định không được hoảng sợ, hắn nhất định phải tìm được gia chủ để cứu Tiểu Ly.

Có Đế Nhan Ca chỉ dẫn, hai người cách nơi cất giữ đồ tốt càng ngày càng gần.

Đúng lúc này Đế Nhan Ca lại ngửi được vài mùi hương quen thuộc.

Đến đây tổng cộng có vài người, cho nên nàng nhớ rất rõ ràng, những người bọn họ gặp được, chính là ba người Vu Ca từng tranh cãi với Long Viêm Triệt.

Ba người này cũng thật biết tìm đến nơi này.

Nếu bọn họ muốn vào nơi cất giữ kho báu, nhất định sẽ gặp được ba người Vu ca kia.

Hiện tại Đế Nhan Ca và Long Viêm Triệt đều là thương binh tàn tướng, nếu đi qua, nàng bị đánh chết cũng không sao, chỉ sợ Long Viêm Triệt cũng sẽ bị đánh chết cùng.

Tiểu tử này, tuy rất đáng thương nhưng lại biết vuốt lông, chết đi thật đáng tiếc.

Vì thế nàng "chít" một tiếng, dùng móng vuốt bắt lấy ngón tay Long Viêm Triệt, nhắc nhở hắn không nên đi tiếp.

Nhưng lúc này không biết vì sao lại như thế này.

Long Viêm Triệt dường như không hiểu ý nàng.

Rõ ràng nàng muốn hắn dừng lại, nhưng hắn lại tăng tốc đi về phía trước.

Kết quả là cuối cùng họ đυ.ng phải ba người Vu ca kia.

Vu Ca và hai người bạn đều là tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ, vừa thấy Long Viêm Triệt tuấn mỹ xuất hiện, thù mới hận cũ ở trong lòng bùng lên.

“A Kim, thật là oan gia ngõ hẹp.”

Nghe thấy âm thanh này, khuôn mặt tinh xảo của Long Viêm Triệt lập tức thay đổi, hắn lập tức đặt Đế Nhan Ca xuống đất, nhỏ giọng nói: “Tiểu Ly, ngươi chạy nhanh đi, ngàn vạn không cần lo cho ta. Ta không cần ngươi cùng chết với ta. Chỉ cần ngươi an toàn, cho dù ta chết thì cũng nhắm mắt."

Long Viêm Triệt nào có thể chịu để Tiểu Ly cùng chết với hắn.

“Ha ha ha.” Ba người Vu Ca cười lớn.

“A Kim, ngươi lại coi trọng một con súc sinh như vậy. Ngươi chỉ là một tên phế vật, không biết rằng súc sinh nhỏ của ngươi, khi ngươi vừa buông ra đã chạy mất. Ngươi thế nhưng còn nghĩ rằng một con súc sinh sẽ nguyện ý cùng chết với ngươi, thật là cười chết người mà."

Nghe những lời mấy người này nói, trong lòng của Long Viêm Triệt cảm thấy có chút hụt hẫng, trong đôi mắt đẹp có chút ảm đạm.

Chỉ là nghe được Tiểu Ly đã rời đi, hắn vẫn thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Lúc này, mọi người vây quanh màn dáng nhìn Đế Nhan Ca một mình chạy trốn, hơn nữa tốc độ còn rất nhanh.

Rốt cuộc, từng người âm dương quái khí mà lớn tiếng thảo luận.

“Không hổ danh là Yêu Đế đó nha, quả nhiên máu lạnh vô tình, Long Phạn đại đế chăm sóc hắn như vậy, thậm chí nguyện ý dùng mạng vệ hắn, hắn gặp nguy hiểm thì chạy trốn.”

"Điều này không phải vô nghĩa sao, nếu hắn không tàn nhẫn như vậy, thì sao có thể ngồi lên được vị trí kia? Hắn cũng tành nhẫn với bản thân như vậy, huống chi là đối với người khác. Hắn căn bản là không có tâm."

“Nhưng mà vừa rồi hắn không phải đã cứu Long Phạn Đại Đế sao? Hơn nữa lúc trước hắn cũng giúp Long Phạn Đại Đế trị thương."

“Ai? Ai là gian tế dám lên tiếng thay cho Yêu Đế? Yêu Đế cứu người nhất định có mưu đồ, đương nhiên là ngoại trừ Thanh Dương Đại Đế. Yêu Đế cứu Long Phạn Đại Đế, chắc chắn là vì mạng nhỏ của mình, gặp nguy hiểm có thể lợi dụng Long Phạn đại đế thoát thân.”

“Nói rất đúng.”

Long Viêm Triệt nghe xong những lời người này nói, trong lòng càng thêm hụt hẫng.

Hắn đột nhiên cảm thấy có lý.

Y Nguyệt Hoa một bên vỗ vai hắn, an ủi: “Hắn chính là người như vậy, ngươi đừng nghĩ quá nhiều.”

“Đúng vậy, ngươi không phải Lạc Tử Ngâm. Dù sao ngươi không thua thiệt hắn.” Mặc Trường Lưu cũng ở một bên an ủi.

Hai người, một là sư tôn của Đế Nhan Ca, một là đồ đệ của nàng, hiểu nàng hơn ai hết.

Trong mắt họ, nàng chính là người lạnh lùng như vậy, bất luận kẻ nào cũng không thể vào được ở trong lòng nàng.

Nàng chính là người ích kỷ như vậy, cũng sẽ không suy nghĩ đến người khác.

Long Viêm Triệt nghe xong, không chỉ không cảm thấy được an ủi, mà còn cảm thấy những người này lúc nào cũng luôn nhắc nhở hắn.

Hắn không bằng tên gia hỏa Lạc Tử Ngâm đáng ghét kia.

🍀Các bạn độc giả có ánh kim đẩy giúp mình một chút cho mình có động lực làm với ạ 👉👈 mình cảm ơn nhìu🐱