Chương 29: Phá vỡ tam quan 1

Đế Nhan Ca nhìn xem Nguyên Trần chân nhân, xem xét liền bộ dạng này liền biết là không có lòng tốt, thế là nàng kiên định hạ muốn hạ quyết tâm.

Có lẽ quy tắc ở đây nàng phải tuân thủ thật kỹ rồi, đôi khi có muốn cũng khó mà thoát khỏi số mệnh mất nết này.

"Đồ nhi, vi sư lát nữa sẽ dẫn con cùng đi xem đệ đệ của mình. Còn thiếu niên này, con và người này đối với con là có quan hệ thế nào vậy đồ nhi?" Nguyên Trần chân nhân liếc qua Tiêu Tuyệt từ trên xuống dưới, trong mắt đều là tính toán.

"Hai ta. . ."

Không đợi Đế Nhan Ca mở miệng, chỉ thấy Tiêu Tuyệt ở nơi đó nói:

" Ta và hắn không có quan hệ gì cả.Ta không quen biết hắn ."

Nguyên Trần chân nhân nghe xong, chỉ cười cười,chớp mắt liền ra hiệu Tiêu Tuyệt đuổi theo.

Tiêu Tuyệt thấy hai người một trước một sau đi ở phía trước, cắn cắn môi, lặng lẽ nhặt lên chuôi kiếm trên mặt đất nãy giờ bị tất cả mọi người phất lờ, đi theo phía sau hai người.

Ba người đi vào chỗ ở của Nguyên Trần chân nhân, Đế Nhan Ca gặp được Lạc Tử Ngâm đã mất trí nhớ.

Đối phương đang dùng ánh mắt lạ lẫm lại mờ mịt nhìn nàng, dường như có chút sợ hãi nắm lấy một bên tay của thiếu nữ bên cạnh, nhìn qua mang theo ôn hòa ý cười hướng về phía nàng.

Nữ tử tướng mạo thanh tú, nhìn qua đại khái mười lăm mười sáu tuổi, mặc dù tướng mạo cũng không phải là quá kinh diễm gì, nhưng nàng lúc cười lên, nụ cười kia phảng phất có thể chữa trị lòng người, làm người ta yêu thích.

"Nhu nhi. Hai người bọn họ về sau cũng là sư đệ của con. Con hãy dẫn đường cho bọn họ đi tới gian phòng mà họ sẽ ở lại sau này đi."

Trong quãng đường đi tới gian phòng, tiểu Lạc Tử Ngâm, ngay cả ánh mắt dư thừa một chút đều không dám liếc nhìn Đế Nhan Ca.

Lúc này ở màn sáng bên ngoài, Lạc Tử Ngâm lúc này khó mà bình tĩnh được, tức giận đến kém chút phá gương xông vào ngay lập tức, đem chính mình đấm cho một trận để tỉnh ra… ..

......

Kiếm Tâm Tông mặc dù là tông môn ở dưới hạ giới,là một trong những môn phái yếu nhất , nhưng cách gần vô cùng với các chốn phàm tục, cho nên chỗ ở nơi này, rất xa hoa cực điểm.

Cũng tỷ như bên trong gian phòng hiện tại của Đế Nhan Ca, bên trong bất kỳ một loại đồ vậy được trang trí ở đây, nếu đem đi bán đi thì chắn chắn có thể sống tầm một tháng yên ổn ở trần gian.

Đế Nhan Ca cũng không khách khí, dù sao tạm thời đi không nổi, không bằng ở lại nơi này cứ hưởng thụ một chút.

Tịch Nhu ôn nhu mà nhìn về phía Đế Nhan Ca, đôi mắt long lanh như nước, liền âm thanh thốt ra chứa đựng bên trong là gió ấm làm cho người ta thư thái, để cho người ta nghe xong liền sinh lòng yêu thích.

"Sư đệ, về sau đệ chính là thủ đồ môn hạ của cha ta. Đệ yên tâm, về sau ta sẽ chiếu cố thật tốt cuộc sống của đệ, sinh hoạt thường ngày, đệ cần gì, thì hãy đừng ngại mà trực tiếp cùng ta nói là được."