Chương 30: Phá vỡ tam quan 2

Không hổ là đóa hoa độc được nói đến trong cốt truyện, nữ tử đầu tiên được cả nhân vật phản diện cùng nam chính đoạt bể đầu ngươi sồng ta chết , chính là ôn nhu như vậy này, vừa khéo hiểu lòng người, vừa đoan trang thùy mị.

Theo như nội dung cốt truyện, mười năm sau Lạc Tử Ngâm cùng Tiêu Tuyệt sẽ vì nàng mà trở mặt thành thù, cuối cùng Lạc Tử Ngâm bị Tiêu Tuyệt đánh cho rớt xuống cấm địa, khi rơi xuống liền bị yêu thú nuốt ăn vào bụng.

Đúng là như cốt truyện đã miêu tả, nàng nhìn qua nhìn lại Tịch Nhu, trong mắt rực cháy vô cùng kích động.

Mặc dù còn phải đợi mười năm, cảm giác có chút mệt mỏi.

Nhưng mà ở thế giới tu tiên này, tu luyện không kể xuân hạ, một lần bế quan tu luyện, liền có thể chớp mắt trôi qua mười mấy, hai mươi năm.

Cho nên mười năm mà thôi, nàng cùng lắm thì cắm đầu vào tu luyện, không tin không chết mau.

Tịch Nhu thấy Đế Nhan Ca nãy giờ mắt cũng không nhắm mà nhìn chằm chằm vào nàng, trên mặt nụ cười ôn nhu trên khéo môi càng sâu thêm.

Lần này thì tốt rồi, nhìn ánh mắt của nàng trong màn sáng, đám sảng hồn bên ngoài lại ngáo lên nữa rồi.

"Đúng thật là yêu đế Đế Nhan Ca, không trật đi đâu được, các ngươi nhìn hắn đang dùng ánh mắt gì kìa, tuổi còn nhỏ như vậy mà đã . . . Chậc chậc."

"Đã sớm nghe nói Đế Nhan Ca nam nữ không tha, không. . . , không nghĩ tới nhỏ như vậy, liền dùng ánh mắt ấy nhìn về phía sư tỷ của Thanh Dương Đại Đế."

Đám người này nổi tính tò mò lia mắt về phía Lạc Tử Ngâm đang ngồi quỳ ở trước màn sáng, mặc dù bọn họ ai ai cũng hận Đế Nhan Ca đến thấu xương, nhưng mà lời nói cử chỉ phá ra, vẫn là bớt dung tục đi một chút.

Long Viêm Triệt cũng một bên khuyên nhủ:

"Lạc Tử Ngâm, ngươi thấy rồi chứ? Đế Nhan Ca chính là cái đồ vô sỉ. Hắn là lại người vô sỉ như vậy, vì ngươi làm nhiều như vậy, nhất định là có ấp ử âm mưu không thể cho ai biết đến, hắn nhất định là vì ngươi đang nắm dữ Thanh Dương Tiên Quyết. Ngươi tuyệt đối không nên bị hắn mê hoặc làm cho lú lẫn. Đừng quên, hắn ta am hiểu nhất chính là câu dẫn người khác."

Lạc Tử Ngâm không có mở miệng, chỉ là quỳ gối trước màn sáng nhìn chằm chằm vào thân ảnh của Đế Nhan Ca lúc nhỏ, còn có người sư tỷ mà y đã từng đem lòng yêu thích, mến mộ.

Người ấy vẫnmười năm như ngày đầu tên, luôn luôn như cũ đối xử với y như đệ đệ ruột thịt của mình, vẫn ôn nhu như vậy.

Lúc này, nội tâm của y vạn phần phức tạp, y cũng không biết lúc này đây là đang ghen tỵ với sư tỷ,hay vẫn là đang ghen ghét Đế Nhan Ca đây.

. . .