Chương 97: Bắt đầu nảy sinh tình cảm yêu chiều giả tạo

"Phế linh căn, phế huyết mạch."

Đo được tư chất ở trong người Long Viêm Triệt, Đế Nhan Ca rất bình tĩnh, bởi vì nàng đã sớm biết kết quả sẽ như vậy.

Đám người Nam Cũng Chỉ vây quanh nhìn cũng có chút khó tin.

Bởi vì bọn hắn chưa bao giờ thấy qua tư chất kém như vậy...

Phế linh căn và phế huyết mạch xuất hiện cùng một lúc, đây chính là ranh giới cuối cùng của phế vật.

Hoá ra cũng có một người phế vật như thế.

Nam Cung Chỉ cũng không ôm một chút hi vọng nào với Long Viêm Triệt.

Chẳng qua nàng vẫn an ủi: "A Kim, thật ra không tu luyện cũng rất tốt, làm một người bình thường sống hạnh phúc hết đời này, đây cũng chưa chắc là một chuyện không may mắn."

"Cảm ơn."

Long Viêm Triệt bình thản nói.

Thật ra hắn cũng đã làm ngườI bình thường suốt mười mấy năm, cũng không mong đợi chuyện tốt nào cả.

Bây giờ, Tiểu Ly đang nằm ở trong l*иg ngực hắn, dùng cái đầu nhỏ ủi ủi cái tay hắn, hắn biết rằng Tiểu Ly đang an ủi hắn.

Hắn ôm lấy Tiểu Ly ngồi vào một nơi hẻo lánh, đồng thời nhìn đám người đang tu luyện, vuốt vuốt da l*иg có chút lộn xộn của Tiểu Ly.

Còn Đế Nhan Ca, thì đang thoả mãn híp cặp mắt to đen láy kia lại.

Da lông đang lộn xộn như thế này, đúng là rất khó chịu.

Khoãn hãy nói, động tác vuốt lông của tên tiểu tử này không tệ đó nha, đáng tiếc là đoán chừng những ngày tốt lành sẽ không được bao lâu, thì sẽ phải đi đến cuối cùng.

Dù sao sau này tên gia hoả này tu luyện được thì cũng đâu có rảnh để vuốt lông cho nàng.

Long Viêm Triệt đang nhìn đám người đang thảo luận ríu ra ríu rít về cách tu luyện, ở trong mắt đều là sự ao ước.

Nhìn được một lúc, có dự định một mình cô đơn rời đi.

Hiện tại bây giờ, hắn thậm chí còn không biết mình nên đi nơi nào.

Không đúng, hắn đã được Nam Cung gia mua làm nô ɭệ, nếu muốn rời khỏi đây, thì cũng không có khả năng đi được.

Ngay lúc hắn rời đi, đột nhiên có mấy người xuất hiện trước mặt hắn.

Bọn họ nhìn khuôn mặt của Long Viêm Triệt, đều ngẩn người ra, ở trong đó có một người nói: "Tiểu tử, nghe nói ngươi chính là nô ɭệ của Nam Cung gia? Ta cảnh cáo ngươi đừng có quấn lấy tam tiểu thư. Ngươi đừng tưởng rằng ngươi là người nuôi sủng vật cho gia chủ, thì thích làm gì thì làm."

Những người này Long Viêm Triệt đã từng gặp qua, lúc nãy vẫn còn ở trong sân huấn luyện, chỉ trỏ về phía hắn.

Ở trong mắt bọn họ, hắn chỉ là một tên phế vật có khuôn mặt cổ quái.

Long Viêm Triệt mỉm cười chua sót, còn chưa đợi hắn mở miệng nói, Đế Nhan Ca ở trong l*иg ngực hắn đã nhảy ra.

Chỉ thấy một vệt trắng hiện lên, chặn ba người trước mặt Long Viêm Triệt, đã bị Đế Nhan Ca cào lên mặt.

Ở trên mặt của mỗi người, ít nhất đều có mấy chục vết thương.

Đừng nói là Long Viêm Triệt, ba người kia cũng có chút ngu ngốc.

Long Viêm Triệt lập tức ôm lấy Đế Nhan Ca vào trong ngực.

Còn mặt của ba người kia thì vừa bất bình vừa tức giận.

Bọn họ chỉ là muốn tìm Long Viêm Triệt gây phiền phức mà thôi, kỳ thật không muốn gây phiền phức gì với con thú kia.

Vấn đề là con thú kia, lại dùng ánh mắt khinh bỉ để khiêu khíc bọn hắn.

Loại nhục nhã này, ai mà nhịn được chứ.

Trong ba người có một người không nhịn được.

Chỉ là, lúc hắn mới đưa tay về phía Đế Nhan Ca, thì bị hại người còn lại giữ chặt lại.

"Vu ca, con súc sinh kia đang rất được gia chủ yêu thích, nếu ngươi đánh chết nó, gia chủ sẽ trách tội chúng ta. Hãy là bây giờ chúng ta quay về trước đi."

Nam tử được xưng là Vu Ca kia, dùng ánh mắt hung dữ nhìn Long Viêm Triệt, ở trong mắt đều là sự ghen ghét với Long Viêm Triệt.

Tại sao đều là đàn ông? Tên tiểu tử này lớn lên lại khiến người khác phải sợ?

Rất may mắn hắn chỉ là một tên phế vật, bọn họ sẽ tìm một cơ hội để chơi chết hắn.

Đế Nhan Ca nhìn thấy ba người kia, đều dùng ánh mắt không ý tốt nhìn Long Viêm Triệt, lập tức xù lông lên.

Nàng nhỏ con như vậy, vừa nhu nhược đáng thương lại vừa vô tội, vì sao những người này lại cứ nhắm vào nàng, lại càng muốn nhắm vào tên Long Viêm Triệt này?

Vì vậy nàng nhảy vọt về phía ba người, cào mặt bọn họ nở hoa thêm.

Chít!!!

Sau khi cào xong Đế Nhan Ca còn kiêu ngạo giương nanh múa vuốt về phía bọn hắn.

"Tiểu Lý nhanh quay lại đây." Long Viêm Triệt tiến lên ôm nàng vào trong ngực, giúp nàng lau chùi móng vuốt.

Nhưng ánh mắt ba người kia căn bản không để ý Đế Nhan Ca nhiều.

Bọn họ chỉ trừng mắt nhìn Long Viêm Triệt, sau đó rời đi.

Toàn thân Đế Nhan Ca đều ngây ngốc, chẳng lẽ sự tồn tại của nàng thấp vậy sao?

Không, chỉ cần nàng vẫn ở bên cạnh Long Viêm Triệt, nàng còn không tin.

Dù sao số mệnh của tên tiểu tử này đều đầy chông gai, theo hắn nhất định sẽ rất xui xẻo.

Vì thế Đế Nhan Ca dùng đầu chó cụng cụng vào tay của hắn, ý bảo rằng hãy vuốt lông cho nàng.