Chương 1: Ly hôn

Thịnh Nam Huyền đề nghị ly hônLà cậu nói ra, Kỳ Tế cũng không phản đối, chỉ tự hỏi trong chốc lát cũng không đến mười giây liền đồng ý ly hôn.

Đôi tay Thịnh Nam Huyền nắm chặt, một đôi mắt đào hoa xinh đẹp giận dữ trừng mắt nhìn Kỳ Tế, dậm chân mạnh một cái liền cầm giấy chứng nhận rời đi. Ly hôn! Liền ly hôn không một chút do dự. Xem ra là anh ta đã đợi ngày này rất lâu.

Kỳ Tế nhìn dáng vẻ Thịnh Nam Huyền thở phì phì tức giận rời đi cười cười, thầm nghĩ ly hôn là em đưa ra như thế nào lại tức giận chứ, vợ hắn thật đáng yêu mà.

Mặc dù nay đã ly hôn nhưng dù có ký thì đã sao, tờ giấy phải có hiệu lực chứ.

Bất quá hôm nay ly không được rồi, bởi vì hôm nay là ngày nghỉ.

Thịnh Nam Huyền tức giận đi được một chút lại lập tức quay trở lại. Trở về liền thấy Kỳ Tế đang ngồi trong hoa viên xử lý văn kiện, cậu lại tức giận đi lên lầu, đã ly hôn rồi hắn còn dám bình tĩnh làm việc, Kỳ Tế hắn có trái tim sao?

Kỳ Tế dường như không đem việc ly hôn này của hắn cùng Thịnh Nam Huyền để vào trong lòng, buổi tối hắn tự mình xuống bếp làm rất nhiều món ngon mà Thịnh Nam Huyền thích ăn, lại lừa gạt Thịnh Nam Huyền gọi xuống ăn cơm, hai người còn uống một chút rượu với nhau.

Tất cả là do không khí cùng cảm xúc mãnh liệt quá, hai người trong thời gian ngắn ngủi đã quên mất hai người bọn họ muốn ly hôn với nhau, Thịnh Nam Huyền mơ hồ bị Kỳ Tế làm nũng chơi xấu mang liên giường, sau đó Thịnh Nam Huyền bị Kỳ Tế lăn giường rất lâu mới được tha.

Sáng sớm hôm sau, Kỳ Tế rời giường rất sớm, vì Thịnh Nam Huyền chuẩn bị bữa sáng, cùng với ngồi đợi trợ lý mang văn kiện tới cho hắn.

Thịnh Nam Huyền quá mức mệt mỏi, ngủ tới tận 9 giờ sáng mới thức dậy, đỡ cái eo như sắp gãy tới nơi đứng dậy, lúc rửa mặt trong miệng vẫn đang mắng người, đem tổ tiên 18 đời nhà Kỳ Tế hỏi thăm từng chút một, cũng không thể làm nguôi ngoai lửa giận của cậu, đã ly hôn rồi còn hành hạ cậu như vậy chắc phải tới nửa đêm cậu mới được nghỉ, nếu không phải cậu mệt ngủ thϊếp đi Kỳ Tế khẳng định sẽ còn chưa chịu buông tha đâu, Alpha quả nhiên là kẻ điên.

Chính mình cũng là một alpha a! Tại sao lại không chịu được lăn lôn? Phi, Thịnh Nam Huyền đánh gãy ý nghĩ của chính mình, mẹ nó sao phải cho Kỳ Tế nằm trên. Hai người bọn họ đã ly hôn rồi về sau không lên giường với nhau được nữa đâu.

Thịnh Nam Huyền đi xuống lầu, vào nhà ăn thấy Kỳ Tế đã đem bữa sáng bày lên trên bàn thấy cậu xuất hiện liền nói: "Lão bà lại đây ăn cơm."

Thịnh Nam Huyền định phản bác lại cái xưng hô lão bà này, nhưng ngẫm lại cách gọi này qua mấy giờ nữa liền không thể gọi rồi, trong lòng đột nhiên có ý không nỡ, cậu cùng Kỳ Tế thật sự muốn ly hôn sao? Bản thân cậu cũng không nghĩ tới bước này.

Ánh mắt Thịnh Nam Huyền dừng lại bản văn kiện trên bàn cơm bên trên có ba chữ rất chói mắt "Đơn ly hôn" đột nhiên thấy thật châm chọc. Bản thân mình buổi chiều qua mới đề nghị ly hôn người này liền đáp ứng rồi, giấy tờ cũng làm xong rất nhanh nha.

"Muốn ký tên đúng không." Thịnh Nam Huyền áp chế lửa giận cầm bút bên cạnh mở đơn ra không thèm xem tìn được chỗ ký tên liền ký vào rồi sau đó liền quay đầu đi, bị Kỳ Tế kéo lại.

"Lão bà."

"Mẹ nó đừng có gọi tôi lão bà." Thịnh Nam Huyền rốt cuộc cũng không kiềm chế được: "Kỳ Tế anh có phải rất vui không? Chờ tôi mở miệng ly hôn đã lâu lắm đi, vậy anh ký luôn đi xong lập tức mang giấy đi chứng nhận lúc sau là anh được tự do rồi."

"Thịnh Nam Huyền em nói có đạo lý hay không, ly hôn là em muốn, anh cũng chưa từng đề nghị." Kỳ Tế thập phần vô tội nhìn cậu.

"Được, tôi sai không trách được anh." Thịnh Nam Huyền muốn tránh tay của Kỳ Tế ra, lại phát hiện người này nắm chặt gắt gao không bỏ: "Anh mẹ nó có thể buông ra không."

"không thể." Kỳ Tế đem người kéo lại bên bàn ăn, lấy đơn ly hôn gì đó bỏ sang một bên lộ ra một đống văn kiện ở dưới: "Em đem tất cả văn kiện còn sót lại ký đi."

Thịnh Nam Huyền còn tâm trạng nào đi xem đó là cái gì, khom lưng ký một loạt, ném bút xoay người đi luôn.

"Cơm còn chưa ăn, ăn xong hãng đi, sau buổi sáng nhất định ly hôn." Kỳ Tế lại lần nữa giữ chặt Thịnh Nam Huyền. trên mặt cuối cùng cũng xuất hiện cảm xúc thương tâm, bàn tay to lớn bắt được tay Thịnh Nam Huyền, trìu mến nhéo nhéo tay Thịnh Nam Huyền thấp giọng nói: "Em không ắn sang dạ dày lại khó chịu giờ."

Thịnh Nam Huyền quay đầu nhìn lại hắn, lạnh lùng nói: "Kỳ Tế, từ giờ việc liên quan tới tôi không cần anh lo."

Rốt cuộc Thịnh Nam Huyền cũng không ăn sáng, Kỳ Tế cũng không ăn liền lấy đơn ly hôn tới nơi công chứng, mãi cho tới đại sảnh cũng không nói với nhau tiếng nào.

Nhân viên làm thủ tục cúi đầu xem xét giấy tờ của hai người họ, không cảm tình nói: "Hai vị, xác định muốn ly hôn sao?"

Thịnh Nam Huyền nói: "Xác đinh."

Kỳ Tế nghiêng đầu nhìn cậu một cái, theo sau nói: "Xác định."

( nay viết nửa chương 1 thui nha để xem được duyêt không đã, từ chương 2 trở đi sẽ đầy đủ nha)