Chương 1.1: tiếp

"Được, hai vị chờ một lát." Nhân viên công tác tiếp tục giúp hai người bọn họ làm thủ tục ly hôn."Giấy chứng nhận ly hôn của hai người đây." Nhân viên công tác biểu tình vô cảm đem giấy chứng nhận ly hôn mang tới trước mặt hai người trên mặt không hiện lên sự tiếc nuối mà là hiển nhiên việc này sẽ xảy ra.

Hai AA kết hôn với nhau kết quả sẽ thường như vậy, bọn họ không những không được cho phép trái với quy luâth tự nhiên mà còn không được sự chúc phúc của mọi người, chỉ có AO kết hợp mới thuận theo tạo hóa.

"Đây là tiền nộp phạt của hai vị lúc trước kết hôn, hiện tại sẽ được hoàn trả." Nhân viên công tác lại lấy một phong thư đưa cho bọn họ.

Thịnh Nam Huyền mang kính da^ʍ lên không thể nhìn ra được biểu cảm của cậu, giấy chứng nhận ly hôn để ngay trên mặt bàn, cậu đưa tay lên mặt bàn nhưng vẫn không duỗi tay ra lấy nó về. Mà đối mặt với tiền phạt nhân viên công tác đưa ra, cậu dừng ngón tay lại không gõ nhẹ lên mặt bàn nữa, lông mi rung động hai cái nhưng vẫn không có ý định nhận tiền phạt.

Kỳ Tế cũng không có lấy, hắn mặc một thân tây trang, khóe miệng mang theo ý cười nhìn như không phải tới để ly hôn mà là tới kết hôn. So sánh mà nói, Thịnh Nam Huyền tuy đeo kính da^ʍ không nhìn rõ được hoàn toàn biểu hiện nhưng khóe miệng mím thành một đường thẳng tắp nhìn như rất khổ sở.

Kỳ Tế hướng nhân viên công tác nói: "Tôi nhớ rõ chỗ đăng ký ly hôn có quy định lý do ly hôn là đơn phương một bên có lỗi thì bên đó sẽ phải nộp phạt đúng không."

Nhân viên công tác nhìn Kỳ Tế muốn nộp số tiền phạt kia chán ghét nói: "Đúng là có quy định này, nhưng yêu cầu cần hai người ký tên, anh xác định không muốn lấy lại về sao?"

Kỳ Tế cười nói: "Xác định, thu về rồi lại cần nộp, cần gì phiền toái như vậy."

"Vậy mời hai người ký tên." Nhân viên công tác đưa ra một tờ giấy ý bảo hai người họ ký tên lên đó.

Kỳ Tế cầm bút tiêu sái ký tên lên, theo sau đẩy đẩy Thịnh Nam Huyền bên cạnh, cười nói: "Lão bà, ký tên."

Thịnh Nam Huyền xả tức giận lên tờ giấy kia kí tên, sau đó lại lấy luôn chứng nhận ly hôn đứng dậy đi thẳng tới đại sảnh ra ngoài.

"Ai, lão bà, Thịnh Nam Huyền!" Kỳ Tế đi nhanh đuổi theo Thịnh Nam Huyền đã đi tới cửa, lôi kéo cánh tay cậu, đem một túi văn kiện đưa vào trong tay cậu: "Hiệp định ly hôn đưa cho em, có hai bản em giữ một bản, cùng với những cái em ký buổi sáng em đều cầm đi."

Thịnh Nam Huyền cảm thấy bản thân mình cũng không có tật xấu gì, cậu như thế nào buổi sáng lại tùy ý đi ký hiệp định ly hôn. Cậu mới nhớ lại sáng nay cậu tức giận căn bản chả nhìn trên văn kiện viết cái gì đã ký tên. Nhìn biểu tình lúc này của Kỳ Tế, cảm giác bản thân rất giống bị lừa, việc ly hôn chính mình đề nghị không sai, nhưng nhìn Kỳ Tế một hành động một bộ nước chảy mây trôi như chuẩn bị rất lâu.

"Kỳ Tế đừng gọi em lão bà, chúng ta đã ly hôn." Thịnh Nam Huyền bình tĩnh sửa lại cách xưng hô, trong lòng cũng không có sự khó chịu như tưởng tượng, Ngày hôm qua sau khi đề nghị ly hôn Kỳ Tế liền đáp ứng trong lòng cậu xác định cực kỳ khó chịu lúc ấy thật sự muốn quánh Kỳ Tế tên hôn đản này một cái. Nhưng lúc này tay cầm giấy chứng nhận ly hôn cậu lại thấy rất bình thường, còn không phải chỉ là một tờ giấy thôi sao. Cậu là một alpha soái khí cao lớn, trong giới giải trsi lăn lộn gần 5 năm nay chẳng lẽ rời xa Kỳ Tế liền sống được sao?

Bất quá Thịnh Nam Huyền vẫn đem hiệp nghị ly hôn mở ra xem, buổi sáng bị Kỳ Tê lừa ký tên, hiện tại nhìn những điều lệ quá mức bên trong, không thể vãn hồi được nữa.

"Kỳ Tế anh con mẹ nó điên rồi à!" Thịnh Nam Huyền nhìn hiệp nghị ly hôn trang thứ nhất điều đầu tiên viết: Số cổ phần thuộc tập đoàn Kỳ thị được sở hữu trên danh nghĩa của Kỳ Tế đều sẽ thuộc về Thịnh Nam Huyền, cùng với tất cả bất động sản và các nguồn đầu tư quốc nội đều thuộc về Thịnh Nam Huyền, Kỳ Tế người không rời nhà.

Đằng sau chính là những giấy tờ chứng minh tài sản sở hữu cổ phần của Kỳ Tế nhưng Thịnh Nam Huyền một chữ cũng không xem vào.

Thịnh Nam Huyền có chút khϊếp sợ nhìn người trước mắt: "Kỳ Tế, em không cần những cái này, em cũng có tiền tiết kiệm, dù có ly hôn với anh em cũng có thể sống tốt."

Kỳ Tế cười nói: "Anh biết, em năm đó ở giới giải trí có thể nói là đỉnh lưu, khẳng định cũng kiếm được rất nhiều, mấy năm nay anh cũng không hỏi em vấn đề tài chính mà bản thân em cũng vậy chúng ta tài chính vẫn luôn là độc lập. Em không cần anh mua cái gì, anh cũng không cần anh mua cái gì, chỉ là lão bà Thịnh Nam Huyền em lóa mắt như vậy, bị anh quấn lấy kết hôn với anh từ bỏ sự nghiệp đi theo anh tới Anh quốc cùng sinh sống, hiện tại ly hôn trừ trái tim chân thành của anh em không mang đi được còn những cái khác đều cho em."

"Kỳ Tế." Thịnh Nam Huyền nhẹ giọng gọi hắn một tiếng, đẩy đẩy kính da^ʍ, rốt cuộc vẫn đem kính da^ʍ bỏ xuống cậu muốn hỏi hắn tại sao lại đồng ý việc ly hôn, nhưng thế nào cũng hỏi không ra. Là vì kiêu ngạo quật cường hay đây là sự giải thoát. Thịnh Nam Huyền thật sự có một chút sung sướиɠ khi lấy giấy chứng nhận ly hôn nó giống như trút bỏ gánh nặng thở phào nhẹ nhõm một hơi lại có thêm sựu chờ mong với cuộc sống mới.

Kỳ Tế vẫn giữ sự tươi cười xem nhẹ thái độ khác thường của Thịnh Nam Huyền nói tiếp: "Anh cho em liền nhận lấy đi, ba năm nay em ở Anh học đạo diễn rất lâu sao. Về nước liền làm một bộ phim đi đều để anh đầu tư cho em cứ việc tay chân lớn mật làm tới, hoàn thành ước mơ của mình."

Thật ra làm đạo diễn cũng không phải cái Thịnh Nam Huyền muốn chỉ có cái cậu rời giới giải trí cùng Kỳ Tế kết hôn không muốn quá nhàm chán mới tìm một hướng khác để làm việc.

Thịnh Nam Huyền nói: "Kỳ Tế, em cũng không biết con số chính xác là nhiều hay ít nhưng em vẫn có hiểu biết với tập đoán Kỳ thị nha, con số này rất thiên văn em cũng chẳng dùng tới nhiều như vậy."

Kỳ Tế sủng nịch nói: "Vậy quay thêm mấy bộ, tóm lại em không cần lo lắng vấn đề tài chính."

"Chỉ là..."

"Đừng có chỉ là người anh yêu phải làm đại đạo diễn."

Kỳ Tế ₫ưa tay sờ sờ đầu Thịnh Nam Huyền chất tóc mềm xốp thoải mái hắn vẫn luôn rất thích, đặc biệt lúc trên giường sau vận động bị mồ hôi thấm ướt càng thêm mị vũ dụ hoặc. Hăn khắc chế bản thân không làm ra hành động thái quá nhưng vẫn nhịn không được tiến thêm một bước ôm chặt Thịnh Nam Huyền ngón tay vẫn lướt tới bên eo cậu lại hướng lên trên chuyển tới tuyến thể sau cổ nơi đó dấu vết căn hôm qua vẫn còn nhưng vẫn là chưa đủ, mãi mãi không đủ.

Kỳ Tế ôn nhu vuốt ve Thịnh Nam Huyền muốn ở trên đó lưu lại chút mùi hương của chính mình, trong lòng hắn cực kỳ khó chịu nghĩ tới thật lâu sẽ không gặp được cậu, không được ôm cậu rất nhớ a.

-----------------

Rồi là ly hôn dữ chưa.