Chương 2: Quá khứ

"Thịnh Nam Huyền em không thể yêu người khác, giới giải trí trong nước omega nhỏ xinh khả ái rất nhiều em ngàn vạn lần không được để bọn họ hấp dẫn biết không? Em muốn khắc chế kỳ phát tình có thể về tìm anh a?" Kỳ Tế luôn khắc chế cảm xúc giờ mới bộc lộ ra nức nở nói tiếp: "Anh cả đời đều không thể đánh dấu được em, nhưng từ trong ra ngoài toàn thân em đều đã thuộc về anh Kỳ Tế này rồi. Ngay cả khoang sinh sản bí ẩn nhất cũng đã bị anh đi vào vô số lần rồi, nếu mà sinh con được chắc cũng thành đội bóng luôn rồi, cho nên em không thể.....""Kỳ Tế anh đột nhiên phát bệnh thần kinh làm gì!" Thịnh Nam Huyền giãy giụa muốn đẩy Kỳ Tế đang dính như keo lải nhải thần kinh bên người ra những không thể được. Mặc dù hai người đều là alpha dáng người cùng thể trạng gần tương tự nhau nhưng bàn về sức thì cậu phải thua tên khùng này một vòng, cuối cùng cậu cũng từ bỏ giãy giụa ngữ khí mềm xuống nói: "Anh buông em ra, em mua vé 11 giờ phải bay rồi. Anh bám dính như vậy em đi muôn bây giờ."

( ủa rồi màn chia tay của cặp đôi ly hôn là vậy hả, haiz tình thú)

"Vậy ngày mai hãng đi, ở lại với anh hôm nay đi." Kỳ Tế chơi xấu nói.

Thịnh Nam Huyền nghĩ tới tối qua người nào đó cũng chơi xấu lừa cậu lên giường dày vò một trận, buổi sáng rời giường eo vẫn còn đau nếu không phải cậu là alpha lúc này sợ đứng cũng không xong.

"Kỳ Tế, hai ta đã ly hôn phải ra dáng ly hôn, ai về nhà nấy, ai tìm mẹ người ấy đi." Thịnh Nam Huyền cuối cùng cũng thoát được Kỳ Tế xoay người đi lại bị Kỳ Tế kéo lại.

Kỳ Tế khổ sở nói: "Em đi rồi đồ đạc của em trong nhà phải làm sao bây giờ?"

Thịnh Nam Huyền bị câu nói này của Kỳ Tế chọc tới tâm, nơi này cậu đã ở ba năm là nhà tân hôn của cậu với Kỳ Tế giờ cả hai đã ly hôn mỗi người phải tách ra ai đi đường nấy, cậu có chút tiếc nuối.

"Anh trước hết giúp em dọn dẹp một chút, thu thập những đồ em thường dùng gửi sang đó cho em, còn những cái khác tạm thời cứ giữ lại đi. Anh chắc sẽ không tìm tình mới nhanh đâu ha, khi nào có thời gian em lại trở về lấy."

"Đã biết." Kỳ Tế dừng một chút lại nói: "Em yêu, sẽ không có một ngày như vậy em biết anh yêu em như thế nào mà."

Thịnh Nam Huyền lần thứ hia muốn hỏi lý do Kỳ Tế đồng ý ly hôn? Chỉ là cậu vẫn không bỏ được lòng tự tôn lại ra vẻ lạnh lùng nói: "Anh dặn dò em không được bị omega mê hoặc, chính anh cũng cẩn thận chút, đừng để em trở về lấy đò lại thấy có omega mang thai."

Kỳ Tế lập tức nói: "Không có khả năng, nếu muốn sinh thì chỉ em mới được sinh."

"Mẹ nó em sinh không được." Thịnh Nam Huyền bị chọc trúng chỗ đau, tên khùng này đều đã ly hôn rồi cũng không cho cậu được thoải mái: "Em đi đây."

"Anh lại trở về tìm em, lão bà!" Kỳ Tế hướng về bóng dáng đang đi hô: "Ngàn vạn lần không được ở gần omega, alpha cũng không được, nếu không anh sẽ tức giận!"

"Tức chết anh cũng đang." Thịnh Nam Huyền không muốn nghe Kỳ Tế nơi công cộng nổi điên, nhanh chân rời đi.

Tháng sáu ở Anh đã là mùa hè, nhưng không giống trong nước nóng bức độ ẩm thật thoải mái Thịnh Nam Huyền vẫn rất thích mùa hè ở đây nhưng bây giờ phải rời đi rồi.

Từ lúc ký đơn tới lúc đi chứng thực của bọn họ cũng chưa tới một ngày, Kỳ Tế không hỏi cậu vì sao ly hôn, mà cậu cũng không hỏi KỲ Tế tại sao đồng ý. Hai người bọn họ có thể do tâm lý tương thông đều không nhất định một hai phải có lý do rõ ràng, cho nên cuộc hôn nhân này cứ kết thúc yên lặng không chút gợn sóng."

Thịnh Nam Huyền nằm ở khoang hạng thương gia trên máy bay, trong đầu bắt đầu tưởng tượng lại cuộc hôn nhân này sao lại ly hôn, bây giờ bên eo vẫn còn cảm giác, Kỳ Tế hôm qua quá mức thô lỗ không chỉ tiến càng sâu còn nhất định đòi vào khoang sinh sản thành kết, biết rõ không thể còn cố chấp hành hạ cậu rất mệt, cũng không biết đầu óc mình như nào mà lúc trước lại đi coi trọng hắn.

Nghĩ tới đây, Thịnh Nam Huyền lại nhớ về lúc hai người họ gặp nhau. Một cách thức kinh điển anh hùng cứu mỹ nhân nhưng mỹ nhận lại không phải cậu mà là Kỳ Tế.

Khi đó, sản nghiệp của Kỳ thị cơ bản đều đã chuyển sang châu Âu nhưng vẫn còn một khách sạn vẫn hoạt động tròn nước cần Kỳ Tế ở lại một thời gian. Vừa vặn có một lần đoàn phim tổ chức tiệc khai máy ở khách sạn này, mấy cái xã giao rườm rà giả dối Thịnh Nam Huyền rất chán ghét, nhưng cậu lại không thể bỏ đi dù gì cũng là diễn viên chính lại không có bối cảnh chống lưng.

Trong khách sạn nhà WC có phân loại thành 4 giới tính, Thịnh Nam Huyền đương nhiên sẽ đi nhà dành cho A rồi, nhưng vừa mới bước tới ngoài cửa, cậu đã ngửi thấy mùi tin tức tố omega nồng đậm, vị ngọt câu người, chắc chắc có omega động dục. Cậu theo bản năng lùi lại phía sau tránh né mùi vị kí©h thí©ɧ này, nghĩ lại mới thấy trong WC A nam sao lại có omega tới kỳ? Chả lẽ có alpha gan to lớn mật mang theo omega làm loạn bên trong?

Thịnh Nam Huyền lăn lộn trong giới giải trí thị phi này bao nhiêu năm tự nhiên biết việc nào nên tránh nên quản, cũng có thể người ta tình nguyện thì sao, nhưng hành xự ở trong đấy, Thịnh Nam Huyền vẫn có điểm chán ghét, cậu xoay người muốn đi định tìm phục vụ khách sạn tới nhìn chút.

Chính lúc mới vừa xoay người định đi, trong đó lại truyền tới một tiếng kêu rên cùng một thanh âm khàn khàn khắc chế gầm nhẹ nói: "Mẹ nó, cậu lăn nhanh lên cho lão tử, dùng tin tức tố mê hoặc tôi? Nằm mơ, lão tử thích alpha."

Thịnh Nam Huyền không hiểu nghe nói xong ma xiu quỷ khiến kiểu gì lại xoay người đi vào, liền thấy trong một gian riêng biệt có hai người quần áo xộc xệch một người bộ dáng xinh đẹp mềm yếu cầu xin omega, một bên lại diện mạo anh tuấn soái khí chật vật khắc chế alpha, alpha thấy Thịnh Nam Huyền như nhìn thấy cứu tinh, vội vàng nói: "Mau giúp tôi đem cái omega động dục này đi, hoặc cậu mang thuốc ức chế không?"

Thịnh Nam Huyền trên cương vị một alpha đối với tin tức tố của omega vẫn có phản ứng nhưng khả năng khắc chế của cậu rất lợi hại, đi qua giúp đỡ mang omega nọ ra bên ngoài, vừa lúc gặp được một phục vụ beta liền nhờ người đó dẫn người đi dùng thuốc ức chế.

"Cảm ơn." Alpha đến vòi nước cúi xuống dùng nước lạnh rửa mặt, mấy dúm tóc mái bị ướt rủ xuống, làm hắn thêm vài phần mị lực.

Thực câu người, Thịnh Nam Huyền nghĩ, nhưng cậu vẫn có thể cảm nhận được sự áp chế của tin tức tố mà alpha này mang lại, đều là alpha nên sinh ra ý định đánh nhau muốn phóng tin tức phản kháng lại.

Chỉ là cậu không có làm, Thịnh Nam Huyền chỉ tức giận trong chốc lát, liền bình tĩnh tiếp nhận hương vị tin tức tố này, không phải định lực của cậu tốt mà cậu phát hiện hương tin tức tố của người này có chút dễ ngửi, hương vị hoa hồng nồng đậm, giống hệt bộ dáng người này lúc này tràn ngập dụ hoặc cùng yêu mị, nếu không phải vẫn còn bản kiểm tra giới tính cậu ghi ngờ bản thân có phải phân hóa thành omega không.

Cậu chưa bao giờ đối với một người mà sinh ra ý nghĩ "Hắn thực hấp dẫn nha" đây là lần đầu tiên.

Chỉ là người này lúc mở miệng liền cùng khí chất và tin tức tố cao quý của mình không hề có quan hệ gì, quả thật khác nhau một trời một vực.

"Ta thao, lão tử thủ thân như ngọc 24 năm a, thiếu chút nữa bị hồ ly tinh này phá hoại, hù chết người." Hắn tùy ý đen tóc mái bị ướt của chính mình vén ra phía sau, có chút cảm thán sau kiếp nạn: "omega quá điên cuồng , về sau nên tránh xa xa chút."

"...." Thịnh Nam Huyền nhìn hắn một cái, xoay người chuẩn bị rời đi, giải quyết lỗi buồn thì mặc kệ thôi đổi chỗ khác hút thuốc thôi, tốt nhất nên tránh xa tên nhìn thì soái mà đầu óc có vấn đề này.

"Chờ một chút." Người này sửa sang lại tây trang trên người một chút, đi về phía Thịnh Nam Huyền nhìn chằm chằm cậu sau đó rồi hỏi: "Cậu là alpha đi?"

Thịnh Nam Huyền nghĩ tới hắn trước mặt omega động dục kia nói mình thích alpha, cậu mới nâng ánh mắt nhìn về phía hắn nói: "Tôi không thích alpha."

"......"

Người này cười cười, cười rộ lên càng thêm đẹp, Thịnh Nam Huyền ở giới giải trí này cũng là một alpha đỉnh cấp nhan sắc thuộc loại thượng hạng mà so sánh với người này thì cũng chưa chắc chắn hơn được, không vào giới giải trí thật sự đáng tiếc.

"Tôi tên Kỳ Tế, đây là danh thϊếp, cảm ơn cậu vừa đã cứu tôi." Kỳ Tế lấy một tấm danh thϊếp vàng đưa cho Thịnh Nam Huyền một đôi mắt xinh đẹp chớp chớp nhìn về phía Thịnh Nam Huyền như thả thính.

"Thịnh Nam Huyền." Thịnh Nam Huyền cũng nói tên mình ra nhưng lại không nhận danh thϊếp của Kỳ Tế, cũng chỉ thuận tay giúp đỡ, cậu không cảm thấy cả hai về sau có liên quan tới nhau: "Tôi có việc đi trước."

Kỳ Tế thấy cậu không nhận danh thϊếp cũng không bắt buộc, cười đuổi theo cậu: "Không thêm wechat nhau đi, cậu nhìn xem, tôi với cậu tin tức tố cũng không bài xích, chứng minh chúng ta cũng có thể làm bằng hữu mà."

"Tôi không kết giao bằng hữu với người nguy hiểm." Thịnh Nam Huyền không muốn ở lại, nhanh hơn bước chân.

Kỳ Tế biết cậu đang sợ cái gì, hắn thích Alpha không sai nhưng là sống 24 năm qua cũng chưa từng gặp một alpha nào khiến hắn động tâm, chỉ có alpha chói mắt này mới khiến hắn có chút du͙© vọиɠ tiếp cận.

Kỳ Tế lại gióng keo dán chó dính lại Thịnh Nam Huyền: "Tôi biết cậu là đỉnh lưu alpha Thịnh Nam Huyền, các người tổ chức khai đoàn ở đây sao bộ phim kia tôi cũng biết tới dù gì tôi cũng xem như là nhà đầu tư lớn của bộ phim. Cậu xem nếu không thêm wechat lần sau có các cuộc họp thì làm sao liên hệ."

THịnh Nam Huyền dừng bước chân nhìn về phía Kỳ Tế, bên đầu tư Thịnh Nam Huyền không quan tâm lắm, nhưng Kỳ Tế cứ dính không buông như vậy chẳng lẽ hắn thật sự thích alpha?

THịnh Nam Huyền rơi vào trầm mặc ngắn ngủi, lúc sau lấy điện thoại thêm wechat Kỳ Tế đi về phía trước lại quay đầu lại nói: "Nếu có ý nghĩ đánh chủ ý lên tôi, khuyên anh nên từ bỏ đi, tôi không thích alpha."

"Tôi sẽ làm em thích." Kỳ Tế nhướng mày hướng về phía Thịnh Nam Huyền cười cười, xoay người đi.

THịnh Nam Huyền nghĩ tới đây, vẫn nhớ rõ như in biểu cảm của Kỳ Tế lúc ấy, hắn đắc chí tươi cười, ánh mặt trời chiếu lên bóng lưng hắn bờ lưng rộng rãi, kiên định lại ấm áp, còn mang cả cảm giác nguy hiểm. Cũng vì sự tự tin đó mà bản thân mình rơi vào tay tên Kỳ Tế này, từ theo đuổi đến yêu đương rồi kết hôn bọn họ chỉ dùng thời gian đúng ba tháng, yêu đương điên cuồng, nồng cháy lại lãng mạn, bọn họ trước sự chứng kiến của toàn thế giới kết hôn, hiện tại lại không động tĩnh ly hôn. Thật làm lòng người thổn thức.