Chương 10: Rời đi

"Lão bà, bên Anh có việc khẩn cấp, anh phải đi về, trực tiếp từ thủ đô trở về, em đừng khổ sở nha, rất nhanh anh sẽ trở lại." Kỳ Tế hẳn đã ở sân bay, trong điện thoại có thể nghe thấy tiếng phát thanh ở sân bay."Kỳ Tế." Thịnh Nam Huyền nhẹ nhàng gọi hắn một tiếng, lòng tràn đầy sự đau lòng, hắn phải làm liên tục mấy ngày, lại ngồi trên máy bay lâu như vậy để tới Hải Thị xem mình, chỉ vì có thể bồi cậu vượt qua kỳ mẫn cảm, mà bây giờ chỉ về được có một ngày, liền phải về Anh, đã không được nghỉ ngơi tốt, còn muốn chăm sóc tốt mình, dù là một alpha đỉnh cấp cũng rất mệt.

Thịnh Nam Huyền trong giọng nói thể hiện rõ sự đau lòng: "Ở trên máy bay nghỉ ngơi một chút, đến Anh cũng đừng vội vàng làm việc, một ngày ba bữa không được bỏ, còn có nhất định phải chú ý thân thể đừng vì để tới bên em mà điên cuồng làm việc, em yêu cầu anh không cần vì em mà làm mệt bản thân."

"Anh biết, bảo bối anh ở Anh rất nhanh sẽ xử lý tốt sự tình." Kỳ Tế cười nói: "Bộ phim của em cũng sắp bắt đầu quay sao, phiền toái lão bà phải đi sang biệt thự kia mua về giúp anh, chờ tới lần sau anh tới liền có thể tới ở."

"Kỳ Tế." Thịnh Nam Huyền không nghĩ hỏi Kỳ Tế về sự tình trong nhà, hai người bọn họ ở cùng nhau ba năm, cậu chưa từng hỏi Kỳ Tế trong nhà có chuyện lung tung lộn xộn kia rốt cuộc như thế nào, chỉ là lần này hành vi của Kỳ Tế có chút khác thường, cậu không nhịn được muốn biết: "Bên Kỳ gia kia rốt cuộc có việc gì xảy ra? Em cảm thấy anh có kế hoạch gì mờ ám ?Nếu việc này em không thể biết em sẽ không hỏi nữa nhưng em nhất định phải biết anh có an toàn hay không."

Kỳ Tế nhẹ giọng cười cười: "Thịnh Nam Huyền anh cam đoan với em, lão công của em nhất định sẽ nguyên vẹn trở về bên em, em ở Hải Thị an tâm quay phim, ngoan ngoãn chờ anh trở về."

"Vậy là tốt rồi."

"Còn có, thuốc ức chế nhất định phải mang bên người, anh đi rồi, vạn nhất kỳ mẫn cảm của em tới quấy râyd alpha nào anh nhất định tức giận nha." Kỳ Tế dặn dò nói: "Nhất định phải tránh xa omega và alpha nha."

"Đã biết,sao du͙© vọиɠ chiếm hữu của anh mạnh vậy." Thịnh Nam Huyền bất đắc nói.

Kỳ Tế đột nhiên trở về Anh, Thịnh Nam Huyền trong lòng không mất mát là giả, chỉ là sinh hoạt bình thường không có Kỳ Tế rất không quen. Cậu muốn về nước để bắt đầu sự nghiệp mới, phải trả giá rất nhiều.

Ngày thứ ba Kỳ Tế rời đi, vừa lúc vào ngày 7/7 dương lịch, tuy rằng không phải là ngày Thất tịch nhưng cũng là một ngày lành.

Thịnh Nam Huyền lấy thân phận đạo diễn trở về, bộ phim truyền hình đầu tiên khởi quay là một chính kịch hiện đại, mà địa điểm quay chụp cũng ơ Hải Thị luôn cũng được. Vào ngày khởi quay, trừ hai vị nam chính hấp dẫn ánh nhìn của truyền thông, Thịnh Nam Huyền cũng là một trong đối tượng bọn họ để ý.

Không chỉ vì bộ này là phim đầu tay của Thịnh Nam Huyền, mà cậu còn đóng vai phản diện lớn nhất là một nhân vật rất có chiều sâu. Đối với Thịnh Nam Huyền đã rời nghiệp diễn 3 năm là một loại khiêu chiến rất lớn. Mà việc ly hôn của Thịnh Nam Huyền vẫn như cũ là vấn đề phóng viên hỏi nhiều nhất, từ lúc cậu về nước, chỉ giải thích một chút trên weibo cũng không nhận thêm bất kỳ một cuộc phỏng vấn nào nữa, bây giờ là cơ hội rất tốt để đám lắm chuyện hỏi, Thịnh Nam Huyền nhíu mày, nếu không phải bản thân lần đầu tiên làm đạo diễn cần truyền thông tuyên truyền, nếu là cậu trước kia đã sớm mặt lạnh xoay người rời đi."

Một nữ phóng viên truy hỏi: "Muốn hỏi một chút, tôi thấy trên tay cậu vẫn còn đoe nhẫn cưới, như vậy tại sao cậu với Kỳ Tế lại ly hôn? Trên đời không có việc gì vô duyên vô cớ cả, cậu không giải thích một chút sao."

Tuy rằng đã ở trong lều để nhận phỏng vấn, nhưng Thịnh Nam Huyền vẫn có chút váng đầu, bị hỏi đi hỏi lại vấn đề này cậu rất bực bội. Nhưng cậu vẫn không rời đi, cũng ngăn cản Trịnh Tiểu Lỗi muốn tiến lên ngăn trở động tác của phóng viên, chỉ nhận một cốc nước ấm uống mấy hụm, mới chậm rì rì nói: "Vì sao phải giải thích? Tôi và Kỳ Tế vì sao ly hôn, tới ba mẹ tôi cũng chưa từng hỏi nguyên nhân còn những người khác tôi cũng không cần thiết phải nói."

Nữ phóng viên không thuận theo không buông tha: "Cậu vẫn cần giải thích với fans một chút chứ, bọn họ rất quan tâm cậu."

Thịnh Nam Huyền sắc mặt có chút trắng bệch nhưng vẫn cố nén sự khó chịu trả lời: "Cái fans quan tâm không phải là nguyên nhân. mà là cuộc sống của tôi như thế nào, tôi rất cảm ơn bọn họ, Kế tiếp các người có thể hỏi một hai câu vơi hai nhân vật chính của bộ phim xin lỗi tôi không thể tiếp tục tả lời các câu hỏi nữa."

Thịnh Nam Huyền vừa mới đi xuống, Trịnh Tiểu Lỗi chờ ỏe một bên đỡ xuống, Trịnh Tiểu Lỗi thấy sắc mặt Thịnh Nam Huyền tái nhợt những vẫm còn cố gắng chống đỡ, vội vàng đỡ cậu ngồi xuống, lấy cho cậu một ly nước ấm, đưa tới thuốc cho Thịnh Nam Huyền uống.

"Tôi không uống." Thịnh Nam Huyền đưa tay đẩy thuốc Trịnh Tiểu Lỗi đưa, hữu khí vô lực nói: "Rất khó uống."

"Thịnh ca, anh đang bị cảm nắng, nhanh uống, chờ một lát liền tốt hơn." Trịnh Tiểu Lỗi gấp tới chết, tính tình Thịnh Nam Huyền như nào cậu rất rõ, nói không uống liền không uống bản thân cũng khuyên không được, phải họi Kỳ Tế ra: "Nếu Kỳ ca ở đây, anh còn dám không uống? Em nói cho anh biết, bị cảm nắng cũng sẽ.."

"Tôi không bị cảm nắng, tôi có chút buồn nôn, choáng đầu mà thôi, bệnh trạng này cũng thật lâu rồi không có việc gì." Thuốc Thịnh Nam Huyền nhất định không uống nhưng vẫn ngoan ngoãn uống nước ấm: "Đừng nói với hắn, cậu mà dám nói cũng đừng làm trợ lý của tôi nữa."

"Thịnh ca." Trịnh Tiểu Lỗi nóng nảy, cậu nhìn THịnh Nam Huyền như vậy chắc chắn bị cảm nắng, nếu mà không uống thật sự rất nguy hiểm: "Em đưa anh tới bệnh viện khám xem, được không? Thân thể anh không tốt, lát nữa khai máy anh làm sao sao có sức lực đây."

"Tôi là alpha như thế nào không có sức? Cậu nghi ngờ tôi?" Thịnh Nam Huyền uống xong ly nước ấm, nói chuyện cũng không chút vô lực mềm yếu: "Tôi thật sự không có việc gì, thân thể bản thân còn không rõ sao? Lần trước đi khám rồi, chỉ là bệnh mùa hè thôi, không có việc gì, mùa hè qua đi là tốt rồi."

"Tới lúc đó là rất lâu a, bây giờ mới tháng 7." Trịnh Tiểu Lỗi u sầu, tính tình Thịnh Nam Huyền thế này chỉ có Kỳ Tế mới trị được, bây giờ cứ thế đi xuống Thịnh Nam Huyền thật sự có việc cậu ta chết không chỗ chôn mất, không thể tìm Kỳ Tế vậy tim Thẩm tổng xem sao.

Vì thế cậu ta lấy điện thoại gọi cho Thẩm Hành Xuyên, hắn nói lập tức tới.

Bất quá, chừo một lát sắc mặt Thịnh Nam Huyền tốt lên rất nhiều, mới khôi phục được chút sức lực liền quan tâm xem bên truyền thống kia phỏng vấn thế nào rồi: "Cố Nghiêu cùng Lam Hiên với các diẽn viên khác đều phỏng vấn xong rồi?"

"Yes." Trịnh Tiểu Lỗi hai mắt. một mắt nhìn Thịnh Nam Huyền một mắt nhìn phỏng vấn bên kia không nhầm lẫn được ( câu này miểu tả không rõ nắm)

Thịnh Nam Huyền phân phó nói: "Weibo tuyên truyền như thế nào rồi? Đượi lát nữa chụp tấm hình cả đoàn dặn các cị diễn viên chính chuyển tiếp một cái."

"Ân, việc này anh không cần lo lắng." Trịnh Tiểu Lỗi nhìn Thịnh Nam Huyền sắc mặt tốt hơn chút liền lặng lẽ thở phào một hơi: "Thịnh ca, gần đâu anh thân thể rất không ổn nha, hay đi kiểm tra toàn thân xem sao."

"Không cần, tôi rất tốt." Thịnh Nam Huyền năm trên ghế mây nhìn Trịnh Tiểu Lỗi: "Cậu đừng lo lắng quá độ, tôi không sợ đi bệnh viện mà thật sự không có việc gì."

Trịnh Tiểu Lỗi phản bác nói: "Anh làm sao biết anh không có việc gì? anh cũng chẳng phải bác sĩ, dù là bác sĩ cũng phải đủ các loại kiểm tra mới có thể chuẩn đoán."

"Cậu rất ít việc a, rảnh rỗi càm dàm vậy." Thịnh Nam Huyền nâng mi nói.

"Không phải, em lo lắng cho anh thôi." Trịnh Tiểu Lỗi vội la lên.

"Biết rồi." Thịnh Nam Huyền cười cười: "Tôi muốn uống trà sữa, mua thêm cho tôi một ly vị chanh dây, tôi muốn nhiều chanh dây hơn, cả nhiều trân châu còn có mua cho cả đoàn mỗi người một cốc, tôi mời khách."

"Có thể, có thể, nhưng anh không thể uống đá."

"Ừm, nghe cậu, đủ trân châu là được."

Trịnh Tiểu Lỗi đứng dậy gọi điện thoại, trong miệng thầm nói: "Còn muốn thêm chanh dây, nếu không phải anh là apha, em tưởng anh là omega mang thai không."

"Thì thầm gì đó? Lỗ tai tôi không điếc." Thịnh Nam Huyền nhấc chân đá, chỉ cái Trịnh Tiểu Lỗi chạy rất nhanh.

----------------------------

Mấy nay lười quá à, nay bù hẳn hai chương tạ lỗi nha.

Mình ra chương lịch không cố định mọi người thông cảm nha, mình mắc bệnh lười á, nhưng yên tâm nhất định 1 tuần sẽ có chương còn số lượng chương thì không chắc ạ.