Chương 15: Nhận sai

Trịnh Tiểu Lỗi chở Thịnh Nam Huyền đến trước đoàn phim, lấy điện thoại đi bị Lâm Hiên ngăn lại hỏi thăm chốc lát, chờ tới lúc về nhà đã 10 giờ đêm, bụng đói kêu phản kháng, từ lúc Kỳ Tế đi tủ lạnh trong nhà liền để trống không, Thịnh Nam Huyền đành dùng quyền ông chủ, kêu Zeus mang cơm tới."Tốc độ chuẩn bị của khách sạn rất nhanh đã mang cơm ngon tới cho Thịnh Nam Huyền, chắc do quá đói bụng, lần này Thịnh Nam Huyền không có kén ăn, ăn xong cũng không có cảm giác muốn nôn, cơm nước xong cậu tắm rửa lên giường.

Bất quá, lúc nằm trên giường Thịnh Nam Huyền vuốt vùng bụng phẳng lì của mình có cảm giác không chân thật, tuy rằng trước đó cậu cũng từng nghĩ tới việc mình mang thai nhưng khi nó thành thật vẫn có cảm giác hư ảo, cùng với đó có sự chờ mong cùng kích động, nhưng vẫn có chút u mê, lo sợ không biết chuyện mang thai đối với cậu cùng Kỳ Tế tương lai sẽ có những ảnh hưởng gì đây. Cậu dần dần đi vào giấc ngủ.

Tính từ lúc Kỳ Tế đánh dấu đã hơn mười ngày, ngày hôm qua Thịnh Nam Huyền còn cảm thấy mùi hương đã phai nhạt đi, nhưng buổi sáng hôm nay thức dậy, bên người tất cả đều là mùi tin tức tố của Kỳ Tế, mùi thơm ngào ngạt của hoa hồng tràn ngập toàn bộ phòng, cậu vội vàng đứng dậy mở cửa phòng ngủ, liền nghe thấy âm thanh phòng bếp chuyền tới.

"Kỳ Tế?" Thịnh Nam Huyền thử gọi hắn.

Kỳ Tế nghe thấy Thịnh Nam Huyền họi, lập tức từ phòng bếp đi ra, duỗi tay ôm lấy Thịnh Nam Huyền, cùng cụng trán với cậu, nói với âm thanh đầy sự lo lắng: "Vợ ơi, em dậy rồi, đầu còn đau không? Còn muốn nôn không?"

Thịnh Nam Huyền lắc lắc đầu, một chút cũng không kinh ngạc khi Kỳ Tế ở trong nhà.

"Vậy là tốt rồi, em mau đi rửa mặt, anh làm đồ ăn thanh đạm thôi rau xào nấm, còn rau trộn với gà, chua cay đủ vị em nhất định sẽ thích." Kỳ Tế hôn trán Thịnh Nam Huyền một cái, rồi buông cậu ra.

"Nhìn dáng vẻ này, chắc tuyến thể không có việc gì, cả một nhà toàn tin tức tố, thu lại một chút đi, em không cần." Thịnh Nam Huyền không nghĩ bỏ qua cho hắn, cậu giơ tay đè cổ Kỳ Tế xuống, nhìn tuyến thể dán băng gạc cơn tức lại dâng lên.

Thịnh Nam Huyền dùng sức đấm ngực Kỳ Tế một cái, xoay người về phòng ngủ, đóng cửa một cái thật mạnh.

Kỳ Tế bất đắc dĩ cười cười, việc tự phá tuyến thể vốn không muốn để Thịnh Nam Huyền biết, vẫn nghĩ chờ tuyến thể sau cổ khỏi rồi mới về nước tìm cậu, không nghĩ tới ngày hôm qua có công ty truyền thông không sợ chết dám để ảnh hắn bị thương ở tuyến thể đăng lên, còn làm hại Thịnh Nam Huyền tức giận ngất xỉu, làm hại hắn phải lo lắng tức tốc trở về, vé máy bay thẳng từ Anh về Hải thị không có hại hắn phải bay tới Hong Kong rồi mới về Hải thị làm tốn bao nhiêu thời gian.

Lúc xuống máy bay, hắn có gọi điện cho Thịnh Nam Huyền mà không ai bắt máy, lại gọi cho Thẩm Hành Xuyên biết được Thịnh Nam Huyền đã về nhà, hắn lập tức đổi hướng về nhà, chờ hắn về đến nhà, Thịnh Nam Huyền đã ngủ rồi, bất quá cậu ngủ cũng không yên ổn, trong miệng luôn nói mớ, lúc này hắn mới đem người trên giường ôm lấy, dùng tin tức tố an ủi cậu.

Kỳ Tế quay lại phòng bếp tắt bếp đang nấu, cởi tap dề đi đến phòng ngủ, gõ cửa: "Vợ ơi, anh sai rồi, anh hứa lần sau sẽ không tự mình làm bị thương nữa."

"Ai là vợ anh?" Âm thanh Thịnh Nam Huyền từ trong phòng truyền tới, nghe âm thanh hẳn là đang đánh răng: "Con m* nó anh còn nghĩ muốn có lần sau?"

"Không phải, không dám có lần tiếp theo." Thái độ nhận sai của Kỳ Tế rất thành khẩn: "Bảo bối, đó là phương án khẩn cấp dưới tình huống đó, em cũng không hy vọng anh thật sựu đánh dấu một omega động dục mà."

"Anh, con m* nó câm miệng!" Thịnh Nam Huyền rửa mặt xong mở cửa đi ra: "Kỳ Tế anh có bao nhiêu định lực em không biết? Anh sẽ bị một omega động dục dụ hoặc? Tốt, liền tính omega kia thiên tư trác tuyệt giống thiên tiên, Kỳ Tế anh kiềm không được nhưng vẫn còn bao nhiêu phương pháp khác giải quyết? Em mới không tin, mục đích anh phá tuyến thể là gì anh tự mình rõ."

"Aiz, bảo bối, em vì sao lại đặt trọng điểm ở việc anh tự phá tuyến thể vậy, anh đây không phải không có việc gì sao?" Kỳ Tế đi theo ThịnhNam Huyền vào nhà ăn tri kỷ lột vỏ trứng cho cậu: "Trọng điểm không phải em nên để ý tại sao anh lại ở với omega đang độc dục kia mới đúng sao?"

"Ai để ý anh, đồ quỷ sứ, tránh ra đừng chướng mắt, thấy anh là bực mình." Thịnh Nam Huyền tức giận trừng mắt nhìn hắn một cái cúi đầu bắt đầu ăn cơm.

Bắt đầu từ tối qua, bệnh trạng choáng đầu, buồn nôn cũng giảm đi không ít, ăn đò Kỳ Tế nấu không những không nôn mà còn muốn ăn thêm một chén.

Chẳng lẽ biểu hiện lúc đầu mang thai đã qua?Nếu thật thế thì tốt quá, bộ phim mới quay được mấy ngày, cậu vẫn còn muốn làm việc.

"Vợ ơi, xem anh thức dậy sớm vì em làm bữa sáng đừng giận nữa nha." Kỳ Tế bắt đầu làm nũng chơi xấu.

Bình thường vốn dĩ chiêu này đối với Thịnh Nam Huyền là chí mạng, nhưng lần này không tác dụng, Thịnh Nam Huyền hạ quyết tâm để Kỳ Tế nhận một bài học. Tự phá tuyến thể, hắn cũng thật dám nghĩ dám làm, nếu thật sự nghiêm trọng không chữa được đời hắn coi như xong rồi, bỏ qua việc hắn căn bản không thể đánh dấu cậu thì hắn cũng là một alpha mất đi tuyến thể sẽ tạo thành ảnh hưởng rất lớn, huống chi nếu tương lai hắn hối hận muốn có con, thì làm sao bây giờ?

Đương nhiên, hiện tại đã có con, cũng không thể tha thứ.

Thịnh Nam Huyền ăn nhiều thêm một chén cháo, ăn xong liền lau lau miệng đứng dậy, nói: "Em đi đoàn phim, Kỳ đại thiếu gia nên làm gì thì làm đi, không phải gia sản tranh không tới tay sao, về Anh của anh mà tranh tiếp đi."

"Anh không phải, anh không có mà, anh dù muốn có tất cả sản nghiệp còn lại của Kỳ gia cũng sẽ không quan trọng bằng em." Kỳ Tế mang lời hay ho nói ra hết, mà Thịnh Nam Huyền cũng không quay đầu lại, nhìn dáng vẻ này thật sự tức giận rồi, so với việc hắn đáp ứng ly hôn còn muốn nghiêm trọng hơn.

Kỳ Tế tâm tình thỏa mãn nhìn Thịnh Nam Huyền tức giận, em ấy có bao nhiêu đau lòng mình đây, hoàn toàn không để ý tới omega động dục kia, chỉ để ý bản thân mình tự làm tổn thương mình, cho nên hắn nhẫn tâm với mình như vậy cũng không hoàn toàn là vì tài sản Kỳ gia mà điều kiện thêm một năm kia cho dù để Thịnh Nam Huyền sinh hắn cũng không đành.

Bất quá dỗ vợ là nghề của hắn rồi, cũng không nhất định phải dỗ luôn bây giờ, làm quá có thể còn phản tác dụng càng làm Thịnh Nam Huyền tức giận hơn, vì thế Kỳ Tế thu thập chén đũa xong xuôi, liền đi mua nhà, lần trước về thời gian ngắn ngủi cũng chỉ từng đề cập qua loa với Thịnh Nam Huyền, lần này về lâu hơn mấy ngày, không bằng đi mua cái biệt thự kia luôn.

Vừa lúc, lần trước Kỳ Kiêu tính kế bị Kỳ gia gia thu hồi lại một số sản nghiệp, hiện tại nó nằm trong tay Kỳ Tế vừa đủ mua biệt thự này. Như vậy tính ra lần tự hủy này cũng đáng giá chỉ là Thịnh Nam Huyền thì không cho là vậy.

Dùng thời gian một buổi sáng Kỳ Tế hoàn thành thủ tục mua nhà, người đứng tên biệt thự là Thịnh Nam, lúc đầu hắn định để tên cả hai người, làm tài sản chung nhưng hai người bọn họ lại ly hôn mất rồi, bên hành chính yêu cầu giấy kết hôn, tâm hắn chua chát. Kỳ Tế khó chịu cực kỳ, hắn muốn nhanh chóng xử lý hết việc ở Anh đi để còn phục hôn với Thịnh Nam Huyền.

Giữa trưa Kỳ Tế ở Zeus ăn cơm trước xong mang đồ ăn tới cho Thịnh Nam Huyền, cũng không phải đi cầu cậu tha thứ mà chỉ muốn trông chừng ai đó ăn mới yên tâm.

Thịnh Nam Huyền thực ra lại rất ngoan ngoãn, an tĩnh ăn xong bữa trưa, chỉ là không nói một lời với hắn.

"Vợ à, buổi sáng quên hỏi, ngày hôm qua em ngất xỉu đi bệnh viện kiểm tra có việc gì không?" Kỳ Tế bắt đầu tìm chuyện nói, tuyệt đối không nhắc lại chuyện tuyến thể.

"Cậu nói đi?" Thịnh Nam Huyền uống nước chanh Trịnh Tiểu Lỗi đưa, nửa ánh nhìn cũng chẳng cho Kỳ Tế.

Kỳ Tế cũng không giận, biết Thịnh Nam Huyền có ý gì, đứng dậy tiến tới gần cậu: "Anh biết anh sai rồi, anh không phải tới dỗ em hay sao."

Trịnh Tiểu Lỗi đứng một bên nhỏ giọng nói thầm: "Biết rõ còn cố phạm vào."

"Cậu rảnh quá đúng không?" Kỳ Tế quay sang chọc Trịnh Tiểu Lỗi: "Đừng ở chỗ này làm bóng đèn, ra ngoài đi dạo đi."

Trịnh Tiểu Lỗi muốn phản kháng lắm nhưng không thể vẫn phải cúi đầu trước tư bản, cậu ta xoay người bĩu môi ra khỏi phòng nghỉ.

Kỳ Tế thấy Trịnh Tiểu Lỗi đi rồi, lập tức ôm lấy Thịnh Nam Huyền, hắn cúi đầu hôn cậu, theo kinh nghiệm bao lần trước tiên vẫn nên làm lão bà mềm đã rồi có gì nói sau.

Chỉ là lần này Thịnh Nam Huyền không cho hắn thực hiện được mục đích, cậu đẩy Kỳ Tế ra, dù gì cậu cũng là alpha sức lực cũng lớn, bất ngờ đẩy làm Kỳ Tế lùi xa hai ba bước, thiếu chút nữa đạp vào tường.

"Vợ ơi, em xuống tay thật tàn nhẫn a." Kỳ Tế làm bộ dáng đáng thương.

"Không ác bằng anh, tuyến thể của mình cũng tự xuống tay được." Thịnh Nam Huyền sẽ không bị mắc lừa đâu, cậu cầm cốc nước chanh uống hai ngụm, nói: "Anh có việc gì thì làm đi, mọi người ở đoàn phim đều dài cổ nhìn phòng nghỉ đánh giá quan hệ của chúng ta là cái gì. Nói không chừng còn có paparazzi nhìn chằm chằm, anh một thương nhân một ngày ba hot search coi được không? Truyền thông mắng anh tra nam anh vui vậy à?"

"Không sao cả." Kỳ Tế da mặt dày tiến lại bên Thịnh Nam Huyền cười nói: "Em hôn anh một cái, anh liền đi."

"Không cần, chúng ta hiện tại là quan hệ chồng trước của nhau không thể hôn." Thịnh Nam Huyền cười như không cười nhìn hắn: "Anh mà làm em tố cáo anh tội quấy rối."

"Anh đây tình nguyện phạm tội, cũng phải hôn một cái." Kỳ Tế vừa dứt lời lấy tốc đôj sét đánh không kịp bưng tai hôn môi Thịnh Nam Huyền, rồi sau đó tách ra: "Anh đi đây, vợ ơi buổi tối anh ở nhà nấu ăn chờ em về."

Thịnh Nam Huyền im lặng nhìn Kỳ Tế rời đi, chờ hắn đi khuất vẫn không nhịn được cúi đầu cười cười, đúng là "liệt nữ sợ triền lang" (là một câu tục ngữ TQ ý chỉ cô gái dù cương quyết đến đâu cũng sợ đàn ông lì lợm đeo bám) cậu phỏng chừng không nổi mấy ngày đã tha thứ cho Kỳ Tế.

Buổi chiều Kỳ Tế trở về công ty, Tưởng Tư Năm muốn cùng hắn thảo luận một chút việc hợp tác của hai nhà, công ty mới mở của hắn cũng đang trong giai đoạn chuẩn bị cho hạng mục đầu tiên. Tưởng gia đi lên bằng con đường dược phẩm, lần này cùng Kỳ Tế hợp tác với mục đích nghiên cứu chế tạo ra thuốc ức chế mới ít tác dụng phụ, bất kể là omega hay alpha phát tình đều có trợ giúp rất lớn, cùng với kế hoạch nghiên cứu tử ©υиɠ nhân tạo, trợ giúp nhiều gia đình có con hơn.

"Buổi tối đi uống rượu không, lâu lắm mới về, tôi đưa cậu đi." Tưởng Tư Năm tạm biệt đoàn đội của mình, liền về văn phòng Kỳ Tế, chuẩn bị hẹn bạn tốt đi chơi nhưng mục đích chủ yếu là muốn biết ngày đó Kỳ Tế xử lý Kỳ Kiêu kiểu gì.

"Không đi, miệng vết thương còn đau, không thể uống rượu." Kỳ Tế thuận miệng tìm cái cớ, hắn không có thời gian vui chơi với bạn tốt, hắn còn phải về nhà dỗ vợ.

"Xít, cậu tìm cớ có lý chút được không? Tôi còn gọi cả Hùng bảo bảo đi nữa, cậu ta cũng rất nhớ cậu nham biết cậu ly hôn muốn tổ chức họp mắt lâu rồi." Tưởng Tư Năm ở quầy rượu trong văn phòng tìm một chai rượu mở ra rót đầy hai ly, sau đó tới gần Kỳ Tế đưa hắn một ly.

Kỳ Tế nhận ly rượu để lên bàn trà, cầm cốc nước ấm bên cạnh uống: " Hùng bảo bảo mãi không lớn, vẫn giống đứa trẻ, tôi cũng không có thời gian bồi cậu ta, nhưng cũng muốn gặp mặt tụ tập chút, chỉ là gần đây tôi không có thời gian, chờ tôi dỗ vợ nguôi giận rồi tụ tấp với các cậu sau."

"M*, có ai trọng sắc khinh bạn quang minh chính địa như cậu không?" Tưởng Tư Năm lắc lắc ly rượu, rồi cụng với ly của Kỳ Tế đang để trên bàn nói: " Thật sự không uống."

"Không uống, uống vào về nhà vợ càng giận hơn, quý trọng sinh mệnh, yêu vợ là tôn chỉ sống của tôi." Kỳ tế cười cười, thời điểm hắn nói câu này hắn hoàn toàn không giống một tổng tài bá đạo mà chính xác là một ông chồng siêu cấp dính vợ.

Tưởng Tư Năm lườm hắn: "Con m* nó, đúng dở hơi, cậu nói xem đang yên đang lành đi ly hôn, các cậu thiếu lạc thú quá à, muốn trải nghiệm cảm giác của những người chúng tôi?"

Kỳ Tế nói lời thấm thía: "Tưởng đại thiếu gia, cùng người yêu ở bên nhau có bao nhiêu tình thúm chỉ sợ cả đời này cậu cũng không hiểu, bằng không lại hối hận ngần ấy năm cô đơn lẻ bóng."

Tưởng Tư Năm làm bộ muốn đá hắn: "Cậu cút đi, không đi thì thôi, tôi đi, tôi đi tìm Hùng bảo bảo uống rượu."

Kỳ Tế chân thành kiến nghị: "Tưởng thiếu gia, AO không có tình bạn thuần khiết đâu."

"Tôi mà muốn làm thì đã sớm làm, còn chờ tới tận bây giờ, cậu ta không phải đối tượng của tôi, tôi với cậu ta chỉ là bạn, là bạn tốt." Tưởng Tư Năm vẫy vẫy tay: "Tôi đi đây, cái hạng mục kia có việc gì thì tìm tôi."

"Ukm, tạm biệt, chờ dỗ vợ xong, nhất định tìm các cậu chơi."

------------------------------------------

hello mọi người có ai nhớ tui hông, 2 tuần vừa ôn vừa thi mà thi xong lại về quê nên tui cũng lười ngang, mấy nay vực dậy tinh thần edit tiếp đây. Mong mọi người ủng hộ. À tôi cũng có lưu ý bản edit của tui không giống bản gốc 100% chỉ tầm 70%-80% thôi, tại tôi không biết tiếng dùng ứng dụng dịch rồi edit lại mà có mấy chỗ dịch khó hiểu quá tôi sẽ diễn đạt theo ý hiểu của tôi á có gì mọi người thông cảm.

từ giờ hứa sẽ chăm chỉ ra chương hơn nha. Iu cả nhà.