Chương 4: Giải thích

Thịnh Nam Huyền vừa lập nhóm, liền có vài người đã online ngay lập tức hỏi lại vô vàn vấn đề nhiều nhất là câu hỏi tại sao cậu với Kỳ Tế lại ly hôn hai người đang tốt đẹp tự dưng lại ly hôn rất bất ngờ nha.

Đáng sợ nhất vẫn là tin nhắn của mẫu thân, Tống Vi Âm liền lập tức gửi sang một đoạn tin nhắn âm thanh rất dài, Thịnh Nam Huyền vừa nghe được mấy giây đầu liền tắt luôn, dùng ngón chân cũng đoán được bà muốn nói cái gì.

Tiếp theo chính là bạn tốt Thẩm Hành Xuyên: “Mẹ nó cậu với tên kia vì sao ly hôn? Ly hôn là trò đùa sao? Nói ly liền ly? Cậu có biết lúc tôi thấy cái tin ly hôn đó khϊếp sợ thế nào không?”

Thịnh Nam Huyền trợn mắt nghĩ thầm tôi cũng vừa mới biết Kỳ Tế phát weibo so với cậu còn khϊếp sợ hơn.

Tiếp theo là Lâm Hiên: “Hù chết tớ rồi, lúc nhìn thấy hotsearch tớ trực tiếp từ trên giường nhảy xuống xuýt nữa thì khóc luôn hai người đang tốt lành tự dưng ly hôn làm hại tớ cũng không dám kết hôn luôn.”

Thịnh Nam Huyền bĩu môi khinh thường, thầm nghĩ cậu ta tới ý trung nhân còn chưa gặp kết hôn cái rắm.

Tới tin của ba ba cậu Thịnh Thời Phong chậm rì rì gửi lại một câu: “Ly hôn liền ly, không cần khổ sở,có rảnh về nhà uống trà với ba ba.”

Thịnh Nam Huyền còn chưa nghĩ ra cách trả lời người ba ba kiệm lời này như thế nào đã nghe được tin tiếp tiếp theo gửi tới tiếng ma ma cậu mắng: “Đừng có ở chỗ này gửi mấy tin vớ vẩn, con trai là ly hôn! Là việc lớn anh xem mình có bộ dáng người làm ba không! Suốt ngày chỉ biết trà, anh đi mà uống khỏi ăn cơm luôn đi.”

Thịnh Thời Phong không nhập tin nữa luôn.

“......” Ba con còn chưa có giải thích việc ly hôn nha sao người đã đi rồi, Thịnh Nam Huyền cảm thán, cho dù cha mẹ cậu đã ly hôn, mẹ đã tái giá, nhưng cũng không thể nào thay đổi được tính khí ba ba cậu.

Trợ lý cũ Trịnh Tiểu Lỗi @ cậu: “Thịnh ca, anh về nước! Em có thể lại đi theo anh không?”

Thịnh Hành Xuyên lập tức @ hắn: “Trịnh Tiểu Lỗi cậu có tiền đồ chút đi, ở công ty học tốt việc làm đại diện không chịu lại đi muốn làm trợ lý cho cậu ta làm gì?”

Trịnh Tiểu Lỗi nói: “Em cũng có thể làm người đại diện cho Thịnh ca nha.”

Người đại diện cũ Lý Tưởng @ Trịnh Tiểu Lỗi: “Cậu ta làm nghệ sĩ không cần tôi lại cần cậu à? Cậu ta trở về lần này là làm đạo diễn. Nhưng Nam Huyền à tôi đã sớm nói rồi AA không có kết quả tốt đẹp đâu, cậu lại không chịu tin một hai phải đi theo tên công tử hoa tâm Kỳ Tế kia chứ.”

Công tử hoa tâm Kỳ Tế đã vào nhóm.

“......” trong nháy mắt tất cả an tĩnh hẳn.

Lý Tưởng thoát nhóm.

Trịnh Tiểu Lỗi thoát khỏi.

Chỉ có tên alpha lắm chuyện Thẩm Hành Xuyên cùng với Lâm Hiên lén lút hóng chuyện còn ở lại, đương nhiên còn bao gồm cả nữ sĩ Tống Vi Âm ở lại.

Thịnh Nam Huyền cảm giác nhức nhức cái đầu a, ai lại đem Kỳ Tế cho vào vậy.

Thẩm Hành Xuyên nhắn tới một tin: “Tôi cho, muốn hỏi hắn lý do vì sao các người ly hôn.”

Thịnh Nam Huyền quyết định lên tiếng đem sự tình giải thích hết trước khi kỳ Tế lên tiếng, miễn để tên hỗn đản kia hồ ngôn loạn ngữ làm cậu lại phải giải thích thêm nửa ngày nữa.

“Sự việc là do ta đề nghị trước, ta cảm thấy cuộc hôn nhân này cần thời gian buông thả một chút, cùng Kỳ Tế không có quan hệ, không cần mắng hắn, chúng ta không ai sai cả, chỉ là vấn đề tình cảm đang khúc xíu không cưỡng cầu nhau.”

“Mẹ, người cũng đừng gọi cho Kỳ Tế làm gì, hôm nào con về sẽ kể rõ cho người. Những người khác cũng thoát nhóm đi khi nào gặp kể chi tiết sau.”

Tống Vi Âm rõ ràng đang đè lén lửa giận, nhưng ngữ khí vẫn khá thản nói: “Đã biết, con còn ở khách sạn đi, lát nữa ta gọi người dọn dẹp nhà cho buổi tối về bên này ăn cơm.”

Thịnh Nam Huyền biết lúc này nhất định không trốn được đành phải ngoan ngoãn đáp: “Con biết rồi, buổi tối nhất định sẽ đúng giờ.”

Kỳ Tế phỏng chừng mới vừa tỉnh ngủ, vừa vào nhóm nên không thấy được mấy tin phía trước, vừa mở miệng đã hỏi: “Lão bà, bên em chắc đang buổi chiều đi, dậy lúc nào? Có ăn cơm chưa? Chờ một chút, anh gọi người đưa cơm tới cho em, không cho người đưa tới là em lại nhịn không ăn.”

“....”

Thẩm Hành Xuyên đã thoát nhóm

Lâm Hiên đã thoát nhóm.

Trong nhóm chỉ còn mỗi mẫu thân đại nhân chưa đi, Thịnh Nam Huyền vừa định nhắc nhở Kỳ Tế mẫu thân cũng thức thời rời đi luôn.

“Kỳ Tế, anh chưa tỉnh ngủ hả? Mọi người đều đang ở đây, diễn cảnh thâm tình cái gì?” Thịnh Nam Huyền nghiến răng nghiến lợi nói.

Kỳ Tế mặt dày vô sỉ nói: “Anh vốn dĩ thâm tình mà cần gì diễn.”

Thịnh Nam Huyền giải tán nhóm, chat riêng với Kỳ Tế gửi tới âm thanh: “Em nói cho anh biết, đừng tưởng gửi cho cái tin trấn an em liền không giận nha. Việc weibo cho em một lời giải thích, nói mau.”

Kỳ Tế cười khẽ một tiếng trả lời: “Việc này có gì để giải thích, năm đó kết hôn vẻ vang, ly hôn cũng phải như vậy chứ. Ai da, tóm lại lão bà không cần tức giận. Đúng rồi, anh gọi đồ ăn cho em rồi đó lát nữa sẽ được đưa đến, anh đi rửa mặt trước, còn phải đi làm.”

Nói gần nói xa, tên hỗn đản Kỳ Tế này xác định lại có chuyện gạt người. Chờ gặp mặt xem lão tử cạy miệng hắn như thế nào.

Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa, Thịnh Nam Huyền bỏ điện thoại xuống đi mở cửa, cậu nghĩ cơm đã đến còn chửi thầm sao nhanh vậy. Kết quả mở cửa ra lại thấy có ba người, người đứng trước thì cậu biết là giám đốc Zeus, còn bên cạnh là 2 người phục vụ, từng người đẩy theo từng giá quần áo với đầy đủ các kiểu dáng.

“Thịnh tiên sinh.” Giám đọc cười vui vẻ cung kính nói: “Kỳ tiên sinh phân phó tôi chuẩn bị một ít quần áo thường ngày, quần áo đi ra ngoài, áo dạ tiệc, áo ngủ cũng được chuẩn bị tốt, ngài xem.”

Thịnh Nam Huyền nhìn giám đốc không biết nói gì nữa luôn nụ cười trên mặt cứng đơ luôn:

“Cảm ơn, nhưng đêm nay tôi liền về nhà rồi, nhiều quần áo như vậy có chút phiền toái.”

Giám đốc nói: “Việc này ngài không cần lo lắng, ngài cứ chọn trước bộ hôm nay, còn du lại chúng tôi sẽ đóng gói tốt buổi tối liền đưa tới nhà cho ngài.”

Thịnh Nam Huyền do dự hết nửa ngày rốt cuộc nghiêng người tránh ra để hai người phục vụ đem giá quần áo đẩy vào. Thịnh Nam Huyền lại nói với vị giám đốc kia: “Vậy làm phiền ông đem quần áo đón gói tốt, buổi tối tự tôi mang về được.”

Phỏng chừng là do Kỳ Tế phân phó, giám đốc khó xử nói: “Nhiều quần áo như vậy ngài mang cũng không dễ dàng vẫn nên để tôi đưa tới nơi cho ngài đi.”

“Không có việc gì, chiều bạn bè cũng tới đón tôi.”

Giám đốc đành nói: “Vậy trước hết ngài chọn một bộ còn lại tôi sẽ đóng gói kỹ càng lại cho ngài.”

Thịnh Nam Huyền lựa chọn bộ quần áo nghiêm chỉnh chút, cậu chiều nay muốn đi tới công ty một chuyến, vẫn nên ăn mặc đàng hoàng chút.

Chờ cậu thay quần áo xong, cơm trưa cũng vừa đưa tới, tuy rằng cũng chẳng phải lần đầu thấy tật xấu xa xỉ quá mức của Kỳ Tế nhưng nhìn các loại thức ăn tinh xảo vẫn không khỏi cảm thán gia hỏa Kỳ Tế này chính là tính đại thiếu gia hại cậu cũng bị chiều riết thành quen miệng cũng ngày càng kén.

Thịnh Nam Huyền ăn cơm xong, gọi điện cho Thầm Hành Xuyên, nói chuyện phiếm vài câu, rồi nói Thẩm Hành Xuyên lát nữa tới đón cậu tới công ty.

Thẩm Hành Xuyên biết bạn tốt đột nhiên ly hôn lại một mình về nước, thực ra cũng rất lo lắng, vừa cúp máy liền lái xe tới khách sạn không nghĩ tới Thịnh Nam Huyền coi mình làm nhân viên chuyển hàng, may sao hắn lái tới là xe việt dã, nếu không một chút nữa không để nổi đủ đồ rồi.

Thẩm Hành Xuyên nhịn không được phun tào: “Cậu đây là đem hết quần áo ở Anh dọn hết về sao? Không cần thiết lắm, trở về mua là được rồi.”

Thịnh Nam Huyền ngồi ở ghế phụ, cúi đầu nghịch điện thoại, đã giữa trưa mà hotsearch vẫn còn, xem ra phải rất lâu mới lặn đây, nghe thấy Thẩm Hành Xuyên phun tào cũng không ngẩng đầu lên nói: “Mới mua, Kỳ Tế giữa trưa gọi người đưa tới, đều là quần áo mùa hè.”

“......” Thẩm Hành Xuyên yên lặng đưa tới ánh mắt xem thường: “Con mẹ nó cậu đã ly hôn rồi còn rải cẩu lương khắp nơi làm gì.”

“Là cậu muốn biết, liên quan gì tới tôi.” Thịnh Nam Huyền nói: “Đừng nhiều lời, lái xe đi, đi tới công ty mấy kich bản lúc trước bàn liền chuẩn bị quay đi. Diễn viên tôi chọn còn những cái khác cậu giải quyết đi.”

“Không thành vấn đề, chỉ là cậu xác định như vậy có sớm quá không? Không nghỉ ngơi mấy ngày sao? Dù gì cậu cũng mới ly hôn.” Thẩm Hành Xuyên vẫn để ý tới tâm tình bạn tốt, theo lý thuyết thì ly hôn cậu ta sẽ chắc không vui vẻ gì đâu.

Thịnh Nam Huyền nói: “À không, tôi cần điều chỉnh cái gì? Tôi cảm thấy mình rất tốt nha, mười phần nhiệt huyết.”

Thẩm Hành Xuyên nhìn Thịnh Nam Huyền vô cùng bình thường thở dài: “quả nhiên là alpha vô tình.”

“Cậu không nghĩ nhanh chóng quay chụp sao, quay sớm một chút liền kiếm ra tiền sớm một chút sao?” Thịnh Nam Huyền lại nói một câu tổn thương: “Từ lúc công ty thành lập tới nay, trừ bỏ có mấy tiểu minh tinh còn có vị nghệ sĩ nào có tác phẩm nổi bật? Còn không sợ, tôi đầu tư chia hoa hồng mỗi năm cho cậu lắm như vậy, Kỳ Tế còn muốn rút vốn.”

“Hắn dám.” Thẩm Hành Xuyên cả giận: “Không phải do cậu một hai phải đi theo hắn tới Anh, cậu mà ở lại còn không phải là đỉnh lưu.”

Thịnh Nam Huyền chậm rì rì nói: “Nồi này tôi không đội, còn không phải do cậu đánh cá ba ngày, phơi lưới hết hai ngày không làm việc đàng hoàng không có chí tiến thủ không nghĩ tới làm công ty phát triển lớn mạnh đừng đổ cho tôi.”

“Thôi cũng không trách cậu, cậu hiện tại đã ly hôn rồi, trở về chúng ta cùng nhau kinh doanh tôi liền an tâm rồi.” Thẩm Hành Xuyên cười nói: “ Công ty chúng ta tuy rằng hơi nhỏ, nhưng các nghệ sĩ đều có thực lực a, ví như Lâm Hiên.”

Thịnh Nam Huyền thở dài: “Lâm Hiên gia nhập công ty chúng ta là vận xui tám đời,chứu theo nhan sắc này của hắn đã phải bạo từ lâu rồi, hiện giờ vẫn phải đóng phim truyền hình vai thứ tất cả đều do cậu.”

“Là là là về sau công ty liền giao cho cậu là được rồi.” Thẩm Hành Xuyên chột dạ nói, để hắn quản lý công ty là làm khó hắn rồi.