Chương 5: Khóc

Tên công ty là giải trí Thịnh Hành, vào lúc lấy tên Kỳ Tế còn ầm ĩ phản đối một thời gian dài, vợ mình cùng tên đàn ông alpha khác thành lập công ty thì thôi đi lấy tên còn là tên ghép của họ hai người nữa hắn chịu sao nối, cuối cùng vẫn là Thịnh Nam Huyền dỗ mãi mới được.Bởi vì Thịnh Nam Huyền gần nửa năm mới về nước một lần liền sẽ tới công ty, mọi người đối với cậu không phải rất quen thuộc nhưng vẫn biết đến, lần lượt chào hỏi cậu. Tới văn phòng của Thẩm Hành Xuyên hai người bàn bạc hết một buổi kịch bản mới nên quay như thế nào, mãi tới chạng vạng Tống Vi Âm gọi điện thoại thúc giục cậu về ăn cơm.

Vẫn là trốn không thoát, kiểu gì cũng vẫn phải đối mặt với mẫu thân đại nhân chỉ là ngay sau đó baba cậu cũng gọi tới nói cậu tới quán trà , hai cha con uống trà tâm sự. Thịnh Nam Huyền không ngốc, bên nào hơn bên nào kém vẫn biết rõ, vẫn nên từ chối ba ba đi sang chỗ mẫu thân nghiêm túc nhận thẩm vấn mới đúng nhất.

Thẩm Nam Huyền đổ mồ hôi thay bạn tốt, đưa cậu tới nhà giúp đỡ mang quần áo lên lầu, đi siêu thị mua chút quà cuối cùng đưa cậu tới chỗ Tống Vi Âm. Thịnh Nam Huyền mời hắn cùng ở lại ăn cơm chiều, Thẩm hành Xuyên tiếc mạng sựo ăn cơm không thể nuốt liền từ chối. Trước khi đi hắn còn dặn dò Thịnh Nam Huyền nhớ buổi tối tụ họp, hắn phải tổ chức tiệc độc thân cho cậu.

Thịnh Nam Huyền đứng ngoài cửa nhà Tống Vi Âm hít sâu một hơi, giơ tay gõ cửa, trong phòng truyền đến tiếng chân. Chỉ chốc lát cửa liền mở ra, một tiểu nữ hài cao gầy xinh đẹp bổ nhào vào trong ngực Thịnh Nam Huyền: "Ca ca! Em biết chắc chắn là anh mà. Sao sao! Nhợt Nhạt nhớ anh muốn chết."

Thịnh Nam Huyền trên tay mang đầy túi quà, bị Chu Thiển đột nhiên nhào tới thiếu chút nữa ôm không kịp. Cậu vội vàng đem một tay quà tặng ném xuống đất dùng một tay ôm lấy Chu Thiển.

"Mau từ trên người anh trai đi xuống, bao nhiêu tuổi rồi còn dính người." Cha kế Chu Hạo đi tới, đem Chu Thiển đang dính trên người Thịnh Nam Huyền lay xuống, lại tiếp lễ vật trong tay Thịnh Nam Huyền cằn nhằn nói: "Tới một lần lại mang quà một lần, con không xme nơi này là nhà sao."

Thịnh Nam Huyền cười nói: "Chu thúc, con khẳng định xem nơi này là nhà mà mua quà để hiếu kính hai người cùng với tặng cho muội muội bảo bối thôi."

"Ca, anh mua gì cho em á?" Chu Thiển vẫn bám trụ Thịnh Nam Huyền, trong miệng hỏi cậu mua gì nhưng lại không chủ động đi xem ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào Thịnh Nam Huyền, gần nửa năm không thấy anh trai rất nhớ nha.

"Lát nữa em mở ra xem." Thịnh Nam huyền sờ sờ đầu Chu Thiển nói: "Nhợt Nhạt em lại cao lên rồi, rất nhanh thành đại cô nương nha."

Chu Hạo đáp: " Cao hơn bạn cùng lứa rất nhiều, tương lai chắc là một nữ alpha."

Chu Thiển nói: "alpha rất tốt a, con muốn giống ca ca lớn lên rất soái khí xinh đẹp."

"Giống nó có cái gì tốt?" Tống Vi Âm từ phòng bếp đi ra, liếc Thịnh Nam Huyền cả giận: "Ly hôn tùy tâm sở dục, quả thực hồ nháo."

Thịnh Nam Huyền bất đắc dĩ thở dài một tiếng, lại muốn điếc tai rồi.

Chỉ là tiếng quở trách lại không có tới Tống Vi Âm nhịn cơn tức xuống cuối cùng chỉ nói: "Đi vào sắp cơm, chuẩn bị ăn cơm."

Thịnh Nam Huyền 10 phần nghi hoặc nhìn bóng dáng mẫu thân đại nhân của mình chuyển qua hỏi Chu Thiển: "Nhợt Nhạt, mẹ sẽ không phải mắc nghẹn hỏng rồi."

"Sẽ không." Chu Thiển cười tủm tỉm nói: "Mẹ đã phát hỏa qua rồi, giữa trưa Kỳ ca gọi điện thoại tới, bị mắng nửa giờ cũng không lên tiếng. Anh xem anh ấy vẫn rất để ý anh mà, sao hai người lại ly hôn vậy."

"Tiểu hài tử đừng hỏi." Thịnh Nam Huyền nghĩ thầm Kỳ Tế tên hỗn đản này cũng có mặt chu đáo a, quả thật đã tính toán hết rồi đi, vạn nhất về sau không phục được hôn sao cậu giải thích được đây.

Cậu nhấc chân đi đến phòng bếp, từ phía sau ôm lấy mẫu thân đại nhân nhận sai: "Mẹ, con sai rồi, về sau có việc trọng đại gì cũng sẽ thương lượng với người."

Tống Vi Âm nói: "Việc ly hôn đương nhiên không cần cùng ta thương lượng, ta giận là cái khác. Giận con xúc động hồ nháo, nói ly hôn liền ly hôn, vì sao không cho nhau chút thời gian? hôn nhân là trò đùa à? "

"Không phải." Thịnh Nam Huyền thái độ thành khẩn nhận sai: "Về sau tái hôn con nhất định suy nghĩ cặn kẽ."

"Con tái hôn cái rắm, tức chết ta." Tống Vi Âm quay đầu đánh cậu một cái: "Bưng thức ăn ra, Kỳ Tế không nuôi con thành phế đâu ha."

THịnh Nam Huyền đảo mắt không phản bác, chính mình thật cũng bị Kỳ Tế dưỡng phế rồi. Đã ly hôn rồi, còn được tên kia chăm sóc, mà suy nghĩ của cậu việc đó là đương nhiên. Hai người họ người nguyện ý chiều người nguyện ý bị chiều, cả hai người họ đều thống nhất không cần giao tiếp a, cuộc sống của cả hai đã sơm gắn chặt với nhau.

Thịnh Nam Huyền đem đồ ăn bưng lên bàn, người một nhà ngồi quanh bàn ăn, đề tài chính hôm nay xoay quanh Thịnh Nam Huyền, cậu muốn chạy cũng không thoát.

Tống Vi Âm gắp cho Thịnh Nam Huyề ít đồ nói: "Ăn nhiều chút, gần nửa năm không ăn cơm ta nấu rồi, thế nào?"

Thịnh Nam Huyền gật đầu: "Ân, siêu cấp nhớ."

"Vậy ăn nhiều chút." Tống Vi Âm tiếp tục gắp đồ ăn cho cậu, lại hỏi: "Lần này về có đi luôn hay không? "

"Không đi, con đang đầu tư một bộ phim chính con làm đạo diễn." Thịnh Nam Huyền lại cười nói: "Tống mỹ nữ, về sau con liền có thể thường thường đến chỗ người cọ cơm nha."

"Tốt." Tống Vi Âm mặt ủ mày mê nhìn Thịnh Nam Huyền: " Chỉ là con đột nhiên cùng Kỳ Tế ly hôn, mẹ lo lắng con khổ sở trong lòng a, về sau hai đứa mỗi người một nơi, cách xa như vậy, chẳng lẽ thật sựu kết thúc sao?"

THịnh Nam Huyền nói: "Mẹ, việc của con với Kỳ Tế chúng con tự hiểu rõ không phiền người nhọc lòng."

Tống Vi Âm trừng mắt liếc cậu một cái: "Con thì hiểu cái gì, xúc động cái liền đòi ly hôn."

Mắt thấy Tống Vi Âm chuẩn bị giáo huấn THịnh Nam Huyền Chu Hạo nhanh miệng nói: "Đồ ăn sắp nguội luôn rồi, ăn xong rồi nói."

Thịnh Nam Huyền cùng Kỳ Tế ly hôn, trong lòng nhất định không thoải mái, cho dù Tống Vi Âm bất động thanh sắc mặt giữ nụ cười nhưng là người làm mẹ Tống Vi Âm biết Thịnh Nam Huyền khẳng định có thương tâm khổ sở, liền không định mắng cậu.

Tống Vi Âm vỗ vỗ vai con trai trìu mến nói: "Nhanh ăn cơm đi, đêm nay ngủ chỗ ta đi, ta đem phòng của con dọn dẹp sạch sẽ rồi."

Nhà Tống Vi Âm lúc nào cũng có phòng cho Thịnh Nam Huyền, nhưng cậu rất ít khi ở lại, trước kia lúc đi học còn ở lại hôm chủ nhật, sau khi đi làm rồi liền ít ở lại hơn: "Mẹ Kỳ Tế đã gọi người dọn dẹp nhà xong rồi, con đêm nay ngủ ở nhà thôi. HƠn nữa lát con còn cùng đám Thẩm Hành Xuyên ra ngoài, chơi đến lúc nào cũng không xác định được."

Tống Vi Âm nhìn mắt Thịnh Nam Huyền, từ lúc bà tái hôn Thịnh Nam Huyền liền ít về nhà hơn, bag cũng biết Thịnh Nam Huyền nghĩ cái gì, khuyên cậu cũng vô dụng, nói: "Tùy con, mau ăn cơm đi."

Sau đó đề tài nói chuyện phiếm không còn liên quan tới cậu nữa, từ học sinh dương cầm của Tống Vi Âm tới lớp học bổ túc của Chu Hạo lại tới chuyện của CHu Thiển một bữa ăn đoàn viên hòa thuận vui vẻ.

Cơm chiều ăn xong không lâu, THẩm Hành Xuyên liền tới đón cậu, trực tiếp lái xe đi quán bar, gọi bữa tụ tập hôm nay là tiệc chúc mừng cậu khôi phục cuộc sống độc thân.

Bạn tốt Lam Hiên, Lý Tưởng, Trịnh Tiểu Lỗi đều tới, xem tư thế này hôm nay không chốc say cậu không được rồi.

"Thịnh ca." Lâm Hiên nhiệt tình đón tiếp Thịnh Nam Huyền khoác lên cánh tay cậu kéo vào: "Cậu ngàn vạn lần đừng khổ sở, ly hôn có gì phải buồn, cậu vẫn là một alpha đỉnh cấp nha, tên tra nam Kỳ Tế kia là cái rắm, cậu tìm một omega thật tốt cho hắn biết mặt a, tớ tự đề cử mình nha."

"Cậu tránh xa tôi ra, tôi không thích omega." Thịnh Nam Huyền đen Lam Hiên đẩy ra, chắc do tác dụng của cồn cậu mới đi nghe lời tên KỲ Tế kia rời xa omega, mà có thì cũng không thể là Lâm Hiên.

"Lâm Hiên cậu đừng nháo với cậu ta, cậu ta mà thích omega đừng nói cậu, sớm 800 năm trước đã bị bắt đi rồi, nhớ năm đó omega theo đuổi cậu ta nhiều bao nhiêu cậu ta lại không coi trọng lấy một người, cuối cùng con mẹ nó đi kết hôn với tên alpha Kỳ Tế kia." Thẩm Hành Xuyên nói xong câu này thấy ngứa răng giơ chén lên cùng Thịnh Nam Huyền chạm cốc, hai người một hụm uống hết ly rượu.

Trịnh Tiểu Lỗi ngồi bên cạnh Thịnh Nam Huyền cũng nói: "Thịnh ca, em cũng mạo muội đề cử em nha."

"Lăn, beta cũng không thích." THịnh Nam Huyền có chút say nhưng vẫn tỉnh táo nói: "Tôi chỉ thích tên alpha Kỳ Tế kia thôi."

Trình Tiểu Lỗi vội vàng nói: "Không phải, em không thích anh, em chỉ muốn làm trợ lý của anh thôi, anh làm đạo diễn cũng cần trợ lý đi."

THịnh Nam Huyền nghĩ nghĩ: "Có thể."

Lý Tưởng uống chén rượu tiếc nuối nói: "Cậu trở về làm nghệ sĩ thì tốt rồi, tôi còn muốn mang cậu a."

Hiện đang là nghệ sĩ của Lý Tưởng Lâm Hiên nói: "Lý ca, anh có phải chướng mắt em không, em cũng rất lợi hại mà? Đều do tên Thẩm Hành Xuyên không cho em tài nguyên thôi."

LÝ Tưởng buông tiếng thở dài: "cũng không trách câu, đều do Thẩm công tử."

"Việc này tôi sai, hiện tại Thịnh Nam Huyền đã về, cậu ta về sau chính là kim chủ chân chính của người a." Thẩm Hành Xuyên cười nói: "Ôm tốt đùi cậu ta, nam chính kịch bản mới là của cậu."

"HUyền ca ca." Lâm Hiên làm nũng bắt đầu quấn lấy Thịnh Nam Huyền

"Đừng gọi, tôi nổi hết da gà rồi, nhưng sẽ cho cậu một cơ hội, sáng mai tới văn phòng tôi." Thịnh Nam Huyền lảo đảo lắc lu đứng dậy, dựa tường đi ra ngoài: "Tôi đi WC."

Thịnh Nam Huyền đi WC xong rượu cũng tỉnh một nửa, buồn bã mất mát nhìn hành lang từng cặp đôi đi với nhau, đột nhiên không muốn về phòng bao, cậu đi mua một bao thuốc lá, đi ra ngoài cửa, đứng bên ngoài hút thuốc.

Thịnh Nam Huyền liên tục hút hết ba điếu, đột nhiên cậu ngồi xuống khóc lên, nước mắt ngăn không được cư rơi xuống, dưới tác dụng của cồn cậu không nhịn được nữa rồi, cảm giác đau càng lớn cậu chỉ muốn nagy lập tức về Anh bổ nhào vòa ngực Kỳ Tế không bao giờ tách ra với hắn nữa.

Cậu quá nhớ Kỳ Tế, mới chưa tới một ngày mà toàn thân đều nhớ rồi.